Bùi Nhiễm Nhiễm biết không né được, quyết định nói thật cho Tri Hiểu nghe. Chỉ là… Dương Dương không được.
“Dương Dương, con mang em đi chơi, được không?”
Đứa nhóc lắc đầu như cái trống lắc, “Không được, con muốn nghe, ai bắt nạt mẹ?”
“A! Mami, bị bắt nạt sao?” Bùi Nhiễm Nhiễm hít 1 hơi, cục thịt nhỏ liền nhào lên người cô kiểm tra.
“Đừng quậy, ngoan, mami không bị bắt nạt.”
Bùi Dương vẫn không tha, “Vậy vết đỏ đó, con không tin con nhìn nhầm.”
Nghe 3 chữ vết đỏ đó, sắc mặt Lâm Tri Hiểu thay đổi, vết đỏ? Vết đỏ nào?
“Có thể vô tình đụng vào đâu, hơn nữa, ai dám ức hiếp mẹ.” Mặt Bùi Nhiễm Nhiễm mang nụ cười, chớp chớp mắt.
Chỉ đáng tiếc, nhóc con không nể mặt cô, động đậy môi, “Mami. nếu chém gió nhiều quá, sẽ bị chém nát đấy.”
Lâm Tri Hiểu nhất thời không nhịn được, cười ra tiếng. Nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh của Bùi Dương, lòng sợ hãi, lập tức ngậm miệng, không dám cười.
Mấy ngày này cô qua rất bi lụy, đi làm bị ánh mắt lạnh lùng của Cảnh tổng, ở nhà bị ánh mắt lạnh của phiên bản Cảnh tổng nhí.
Nghĩ đến Cảnh tổng, Lâm Tri Hiểu căng thẳng, hôm qua Bùi Nhiễm Nhiễm cùng Cảnh tổng đi khảo sát Hà thị, trên người bạn thân có vết đỏ… không lẽ…
Mắt Lâm Tri Hiểu giật giật, không phải chứ!
“Đừng lo, mami không phải vẫn lành lặn về nhà sao? Ngoan, nghe lời, mami có chuyện muốn nói với mẹ nuôi.” Bùi Nhiễm Nhiễm kéo tay Noãn Noãn, đi đến bên Dương Dương.
- ----------- --------------
Lòng đứa nhóc càng hoài nghi, cứ cảm thấy mami giấu cậu điều gì.
Hôm qua rốt cuộc mẹ đi đâu? Tăng ca đến giờ mới về? Dù ở Anh bên tổng tài biến thoại cũng không như vậy.
Nhất định có vấn đề!
Lòng Bùi Dương hoài nghi, nhưng lần này không biểu hiện ra.
Anh biết, mami không nói cho nghe. Không bằng từ tra cho rõ, lời giải chắc ở trên người người đàn ông ở nhà hàng Nặc Thiên.
“Noãn Noãn, anh dẫn em đi chơi.” Bùi Dương thông minh chọn tạm thời rút lui, kéo tay em, đi ra ngoài.
Nhìn thấy phòng khóa lại, Bùi Nhiễm Nhiễm thả lỏng, Lâm Tri Hiểu lập tức kéo tay Bùi Nhiễm Nhiễm, về phòng mình.
Lách cách 1 tiếng, Lâm Tri Hiểu khóa cửa lại.
“Nói thật, cậu và Cảnh tổng, có phải ngủ rồi?” Cô hỏi thẳng, dù sao, lúc vết hôn đỏ trên cổ Bùi Nhiễm Nhiễm đã thấy không lành.
Bùi Nhiễm Nhiễm không tính giấy, cũng biết giấu không được, gật đầu thừa nhận.
“A!!!” Lâm Tri Hiểu bị đả kích, nắm chặt lồng ngực thở không nổi.
“Nhỏ tiếng, cậu muốn dụ Dương Dương và Noãn Noãn vào sao?”
“Nhiễm Nhiễm, sao cậu lại ngủ cùng Cảnh tổng rồi? Anh ta thấy mặt thật rồi?” Nói thật, trong lòng Lâm Tri Hiểu, Bùi Nhiễm Nhiễm là tuyệt sắc mỹ nữ, đến fan nữ như cô còn mê, nói chi là đàn ông đều là động vật thân dưới.
Chỉ là không ngờ, Cảnh tổng trước mặt Nhiễm Nhiễm, lực khống chế cũng bằng 0
“Lúc đó anh ta say, chắc cho tôi là người phụ nữ khác.” Anh thấy rõ sự nóng bỏng trong mắt anh, cùng với sự kích động của anh.
Là em, là em…
Anh luôn nói về người phụ nữ đó, rốt cuộc là ai?
“Cậu thật sự ngủ cùng… Cảnh tổng rồi?” Lâm Tri Hiểu mở to mắt, có chút không thể tin.
Nhiễm Nhiễm luôn trang điểm xấu đi, dù vậy, vẫn có thể ở chung giường với Cảnh tổng.
Cô hiểu Nhiễm Nhiễm, tuyệt đối không bao giờ chủ động, chỉ có Cảnh tổng ép buộc thôi.
“Tiếp tục giấu sao? Cần uống thuốc sau khi làm không?” Lâm Tri Hiểu lý trí trả lời, mẫn cảm bắt được vấn đề quan trọng.
Bùi Nhiễm Nhiễm gật đầu chắc chắn, “Đương nhiên cần uống, tớ không muốn lại mang thai.”
Cô có Dương Dương và Noãn Noãn là đủ.
Hơn nữa, cô không muốn để tên này được lợi thêm nữa…
- ----------- --------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...