“Anh muốn nói sao?” Cô chẳng qua kêu anh đón bảo bối tan học mà thôi, không ngờ lại bị đăng báo.
Quả nhiên xuất hiện kế bên anh, tỷ lệ bị chụp lén thực sự quá lớn.
“Đương nhiên là nói thật.”
Lúc cô còn muốn nói cái gì đó, Cảnh Thần Hạo trước mặt đã đưa tay ra mở cửa.
Cửa mở ra một khe nhỏ thôi đều có thể cảm nhận được những ánh mắt nóng hầm hập bên ngoài và ánh đèn flash không ngừng chiếu vào bọn họ, những tên phóng viên này xem ra là có người cố ý gọi tới.
Cô nhanh tay lẹ mắt tháo chiếc nhẫn xuống, bỏ vào trong túi xách.
Sau khi bọn họ ra ngoài, Cảnh Thần Hạo hờ khép cửa phòng lại, hai người sóng vai đứng trước cửa phòng, mặc cho phóng viên trước mặt chụp hình đặt câu hỏi.
“Cảnh tổng, xin hỏi cô gái này là gì của anh?”
“Cảnh tổng, đứa trẻ trong tấm hình trên mạng hôm nay của anh có phải con anh không? Thứ lỗi cho cô thực sự không dám ở trước mặt Cảnh Thần Hạo nói 3 chữ con gái riêng này.
Các câu hỏi đập vào mặt anh, Cảnh Thần Hạo khó có được tính kiên nhẫn như thế, thế nhưng cô gần như không còn kiên nhẫn nữa.
Lặng lẽ thò tay ra sau lưng anh, dùng sức nhéo một cái, người bên cạnh lập tức đứng thẳng người, nghiêng đầu dựa tới gần cô.
Nhìn khuôn mặt tuấn tú trước mặt dần dần tới gần, cô yên lặng ngửa ra sau, cánh tay bên hông bỗng nhiên dùng sức, cô theo quán tính tới gần anh, xém chút là dán người lên người anh, cũng may cuối cùng cô đứng vững.
Bởi vì cảnh vừa nãy, đèn flash chiếu lên người cô ngày càng nhiều hơn.
Cô nhỏ giọng hô, “Cảnh tổng!”
Đối diện với nhiều tên phóng viên điên cuồng thế này, Cảnh Thần Hạo rất hờ hững, “cô ấy là thư ký chính của tôi, chúng tôi hôm nay là đến nhà trẻ đón tụi nhỏ.”
“Đón con của Cảnh tổng sao?” Bọn họ biết mặc dù scandal tình ái của Cảnh Thần Hạo nhiều, nhưng đó chẳng qua là công cụ giải trí để giết thời gian thôi, cho tới bây giờ chưa từng có người phụ nữ nào được anh thừa nhận qua.
“Con của tôi!” Bùi Nhiễm Nhiễm lập tức trả lời, “Cảnh tổng là một cấp trên tốt, giúp tôi mà thôi.”
Xin hỏi hai người ngoại trừ quan hệ trong công việc, còn có quan hệ nào khác không?” lúc phóng viên tra hỏi, ánh mắt cố tình nhìn vào cánh tay của Cảnh Thần Hạo đang ôm eo Nhiễm Nhiễm.
Trái tim của Bùi Nhiễm Nhiễm rất lạnh, nhưng cánh tay trên eo lại ôm chặt đến cô căn bản không thoát ra được.
Boss lớn anh cố tình sao?
Cô rất nghi ngờ, nói không chừng là anh đang giở trò, bằng không sao lại trùng hợp như vậy, bọn họ vừa đi thì bị chụp, buổi tối đám phóng viên lại đúng giờ đúng địa điểm mà tìm tới nhà bọn họ.
“Tôi đang theo đuổi cô ấy, nếu các người không tới có lẽ tối nay tôi đã có thể theo đuổi được rồi. Cho nên các vị......” Đôi mắt đen của anh quét qua đám phóng viên đang chen chúc, “xin mời trở về!”
“Cảnh tổng, xin hỏi cô ấy là mẹ đơn thân sao?”
“Cảnh tổng anh không ngại làm cha dượng sao?”
“Cảnh tổng anh thích những người phụ nữ có bộ dạng thế này sao?”
Cảnh Thần Hạo vừa dứt lời, không ít câu hỏi sắc bén được chui ra từ trong miệng những người đó, bọn phóng viên trước mặt đều đang trông mong lấy câu trả lời của bọn họ.
Nói thật, bọn họ thật sự cảm thấy người đàn ông như Cảnh Thần Hạo quen với một người có bộ dạng vừa già lại xấu như Bùi nhiễm nhiễm của giờ phút này, nhìn thế nào cũng chướng mắt, mắt thẩm mỹ của Cảnh tổng từ lúc nào trở thành thế này vậy?
- -------Nhóm dịch: Boss – App: iNovel-------
Nếu như người phụ nữ thế này cũng có thể sánh vai với Cảnh Thần Hạo, vậy thì các tiểu thư danh giá của thành phố a ngày đêm trông chờ muốn gả vào Cảnh gia sẽ nghĩ ra sao.
Bọn họ không được Cảnh Thần Hạo thích, là bởi vì không đủ xấu sao?
Đây là chuyện riêng của chúng tôi, không cần thiết phải trả lời câu hỏi của các người, nếu như các người thật sự muốn biết, kiên nhẫn đợi đến một ngày có thể sẽ mở buổi họp báo đi.” Bùi Nhiễm Nhiễm mặt không đổi sắc nhìn bọn họ, “xin mời các vị rời khỏi đây, không nên quấy rầy các cư dân khác trong cư xá nghỉ ngơi.”
Cô nói xong, những người khác lại nghiêng đầu nhìn Cảnh Thần Hạo, người đàn ông đối diện sa sầm mặt, trong con ngươi anh tựa như muốn bắn ra hàn quang lạnh lẽo, dùng tư thế bảo vệ ôm người phụ nữ bên cạnh.
Bùi nhiễm nhiễm cũng cảm thấy xung quanh người anh dần dần tản ra hơi thở lạnh lẽo, khoảng thời gian này cô cảm thấy tâm trạng anh luôn rất tốt, cô cũng quên mất tính của anh trước giờ luôn lạnh lùng hờ hững.
Ánh mắt lạnh lẽo của Cảnh Thần Hạo nhìn đám phóng viên hỗn loạn trước mặt, “cút!”
“Đi đi!”
“Nhanh lên a!”
Đám phóng viên vừa rồi còn muốn cố gắng moi tin từ trong miệng anh, giờ như bầy chim bầy thú vậy nhanh chóng tản đi.
Bùi Nhiễm Nhiễm hướng về anh giơ ngón cái lên, “nhưng vừa rồi anh quên nói không được để bọn họ tung tin ra.”
“Anh cố ý đó.” Anh kéo cô đi vào nhà, lúc bọn họ đi vào, Dương Dương Noãn Noãn đã ăn xong cơm.
Cô đóng cửa lại, nhìn người đàn ông trước mặt, nhớ tới những lời vô sỉ vừa nãy anh nói, liền giận không có chỗ phát tiết, “anh cũng có thể đi rồi!”
“Mami! Để daddy chơi thêm với tụi con một lát đi mà! Giờ vẫn còn sớm.” Noãn Noãn lập tức leo từ ghế xuống, chạy tới trước mặt cô nói giúp Cảnh Thần Hạo.
“Được.” Cô cúi người cười cười, cũng mặc kệ sắc mặt của Cảnh Thần Hạo thế nào, liền đi dọn dẹp bàn ăn và rửa chén.
Lúc rửa chén, Dương Dương đi vào nhà bếp, vừa rồi bên ngoài phóng viên nói rất lớn, bọn họ chắc cũng đã nghe được.
Bùi Dương vẫn luôn cảm thấy Mami có thể trang điểm thành ra như thế, không chỉ là vì muốn tránh những tên đàn ông khác quấy rối, hình như còn có những chuyện khác.
Cảnh Thần Hạo ở thành phố a có thể nói là một tay che trời, dù vậy, mami vẫn không muốn khôi phục lại diện mạo như trước, hơn nữa còn dùng tên giả.
Mami nhất định còn có chuyện khác giấu bọn hô, cậu mặc dù nhỏ, thế nhưng cậu rất muốn chia sẻ với mami.
“Mami, mami thích daddy không?” Cậu rất nghiêm túc ngửa đầu nhìn cô.
Động tác trên tay của Bùi Nhiễm Nhiễm chỉ là hơi dừng lại chút, liền tiếp tục rửa chén, Cảnh Thần Hạo chắc đã lên lầu với Noãn Noãn rồi, không nghe thấy tiếng của họ.
“Có chút thích.” Trước kia không thích, hiện tại cảm giác của cô là thật sự thích anh.
“Những người phụ nữ kia của daddy......” Đến bây giờ cậu vẫn không thể quên đi những tin tức được tung ra trên mạng kia.
Nhất là tối hôm đó nhìn thấy Cảnh Thần Hạo và Lucy đi chung với nhau, hai người dựa sát nhau như vậy, cậu không muốn mami đến với người đàn ông như thế.
“Là những tin tai tiếng đó.” Nếu những người phụ nữ đó là thật, cô mới không đến với anh, có bao xa chạy bao xa.
Những tin đó là tin giả, dáng vẻ của mami chắc chắn thế này, cậu tạm thời tin những tin đó là giả.
“Ngày mai con và em gái có thể đến trường không?” Tối nay đám phóng viên kia không moi được tin gì, đoán chừng sẽ đứng túc trực ở trường.
“Cảnh Thần Hạo......” Cô cơ hồ cắn răng nghiến lợi gọi tên anh, cô bị anh hại thê thảm rồi.
Tin tức táo báo như thế, ngày mai nhất định không được yên, cô chợt nhớ tới người mẹ ép hôn của Cảnh Thần Hạo, cô chết chắc.
Lúc Dương Dương còn muốn nói điều gì đó, Bùi Nhiễm Nhiễm đang rửa chén bỗng nhiên hấp tấp đi qua trước mặt cậu.
Cậu nhìn và nghe tiếng bước chân xa dần, kéo ống tay áo lên, tiếp tục rửa chén.
Trên lầu, Cảnh Thần Hạo ngồi bên giường đang dùng tiếng phổ thông rất tiêu chuẩn đọc truyện cho Noãn Noãn nghe, thấy cô bước tới, lập tức đứng dậy, “Nhiễm Nhiễm.”
“Mami, daddy đọc không vui, mami đọc nghe hay hơn!” Noãn Noãn ôm gấu bông hello kitty đứng ở trên giường, lắc lư nhìn cô.
“Noãn Noãn tự chơi nha con, mami tìm daddy có việc.” Cô cười nói xong, lúc nhìn Cảnh Thần Hạo, lập tức lạnh mặt, “ra ngoài!”
Cảnh Thần Hạo buông cuốn truyện xuống, thong dong đi theo cô ra ngoài.
- -------Nhóm dịch: Boss – App: iNovel-------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...