ÀO...ÀO...GÀO...GÀO...
Sóng biển ngày càng mạnh kèm theo tiếng gào thét của con rắn biển ở sau lưng bọn họ.
Trận chiến giữa nó cùng đang sứa đang dần đi đến cao trào, con rắn biển hầu như đã bị đàn sứa vây lấy bên trong.
Con rắn biển cùng sứa mẹ đang đối đầu trực diện cùng với nhau, đám sứa con thì đang liên tục tấn công trên thân thể của con rắn.
Nhưng dường như ưu thế vẫn nằm bên phía rắn biển, da nó hầu như chẳng hề hắng gì khi đám sứa tấn công.
Nó chỉ quan ngại với những cái xúc tu của sứa mẹ mà thôi, cái đầu của nó liên tục di chuyển né tránh chứ không dám va chạm trực tiếp cùng những cái xúc tu to lớn mà sứa mẹ đang vụt về phía nó.
Ở phía bên này, năm chiếc thuyền đang dùng tốc độ cao nhất mà đi vòng qua con cá voi, cố gắng giữ khoảng cách và không khiến con cá voi chú ý đến năm vật thể nhỏ bé này.
"Cá voi đại ca, làm ơn làm phước cứ yên vị tại đó, đừng đoái hoài đến đảm nhỏ bé tiểu đệ này" Zec đưa tay lên vái về phía con cá voi từ trong phòng lái.
Năng lực của cậu là tốc độ, là dựa vào đôi chân của mình.
Mà trong tình cảnh bốn bề là nước này thì cậu đích thị là người vô dụng nhất ở đây.
Cũng không phải là cậu không thể chạy trên mặt nước, khi đủ nhanh thì chạy trên tường, trên trần nhà với cậu vẫn là ok.
Nhưng nên nhớ hiện tại đang là giữa biển, cách đất liền rất xa, lỡ đâu đang chạy mà năng lực tiêu hao hết thì đúng là ôm hận rồi làm mồi cho cá biển mất.
"Giờ nào rồi mà anh còn có tâm tư tấu hài hả?" Tống Vỹ bỉu môi khinh bỉ nhìn Zec trước mặt
Nhóc cùng Miu Miu với thân phận là "suy yếu" mà được đặt cách ngồi trên băng ghế mềm nằm ở sát tường phòng lái, những người khác thì hầu như đều đứng.
"Giờ không tấu biết đâu không còn cơ hội nửa, chắc gì tôi còn mạng mà nhìn thấy mặt trời mọc ngày mai chứ" Zec nhìn sang Tống Vỹ đáp
"Phủi phui miệng quạ đen nhà cậu, bà cô đây còn chưa có bạn trai, còn phải sống thêm vài chục đến trăm năm nửa" Miu Miu tham gia cuộc cải vả
"Ờ, ráng sống thêm trăm năm nửa đi rồi biến thành đại thụ ngàn năm luôn" Zec cười chọc lại
Bác Cổ cùng Vũ Thần và Nam Thành không tham gia vào cuộc cãi vả tào lao của ba người kia.
Thực chất Vũ Thần và Nam Thành cũng không quá áp lực.
Nam Thành có năng lực mở ra hố đen dịch chuyển khoản cách xa theo ý cậu ta.
Nhưng nhược điểm là trừ bản thân cậu ta ra thì bất cứ người nào khác di chuyển xuyên qua hố đen này đều nếm trải cảm giác như đi tàu lượng siêu tốc 50 lần liên tục, không phải vạn bất đắc dĩ Vũ Thần tin rằng những người ở đây chẳng ai muốn di chuyển bằng cách tự hại bản thân như vầy.
Nhưng trong tình huống khẩn cấp liên quan đến sống chết thì nó lại là hậu chiêu thoát thân của đám người bọn họ.
Nhược điểm là số người có thể đi qua hố đen là có hạn.
Nam Thành cần tiêu tốn một lượng lớn năng lượng của bản thân để dịch chuyển một người đến điểm chỉ định chứ không thể như cửa thần kỳ của Đô rê mon, mở ra lối đi là xong được.
Lúc này đoàn tàu đã di chuyển đến song song với thân hình khổng lồ của con cá voi.
Phóng tầm mắt nhìn không thấy điểm cuối ở đuôi nó khiến mọi người càng rõ nét hơn sự khổng lồ của sinh vật này.
Cứ như dãy núi Himalaya trên biển vậy, sừng sững hùng vĩ và vô cùng nguy hiểm.
Bác Cổ tuy bên ngoài cố giữ vẻ mặt bình tĩnh nhưng bản thân ông mới rõ nhất tâm trạng bất an hiện tại của mình là như thế nào.
Tuy đã trải qua vô số những trận chiến lớn nhỏ, nhưng phải đối đầu một cách bất lực trước những sinh vật biến dị to lớn này lại là trải nghiệm đầu tiên.
Giờ ông mới cảm nhận sâu sắc được mình đã qua cái tuổi trẻ nhiệt huyết rồi, sau vụ này chắc ông phải suy nghĩ đến việc thoát ly tổ chức và tìm cho mình cùng gia đình chốn bình yên thôi.
"Nó chuyển động" Nam Thành đột nhiên lên tiếng
"Hả...hả...cái gì chuyển động?" Mọi người đều quay ngoắt lại nhìn anh, ba người Zec, Tống Vỹ cùng Miu Miu cũng dừng cuộc cãi vã tầm xàm của mình, Zec lên tiếng hỏi
"Mắt nó, nó đang nhìn chúng ta!" Nam Thành lên tiếng khẳng định
Ở đây không có ai là kẻ ngốc, mọi người đồng loạt nhìn ra bên ngoài về phía con cá voi.
Mọi người giật mình nhận ra, chẳng biết từ lúc nào mà con mắt vẫn ngó về trước của con cá voi đã đảo sang nhìn chầm chầm về phía bọn họ.
Con mắt to tròn đen tuyền của nó như một cái động khổng lồ sâu thâm thẩm đang hướng về phía bọn họ.
"Cha mẹ ơi, giờ chúng ta làm gì đây?" Zec thốt lên bàng hoàng
"Không làm gì cả, chúng ta tiếp tục di chuyển theo kế hoạch đã định" Bác Cổ nhanh chóng quyết định
Thực chất thì ngoài việc tiếp tục họ cũng còn lựa chọn nào khác.
"Hay chúng ta quay lại đảo, dù sao cũng an toàn hơn là ở giữa biển như vầy?" Miu Miu ra ý kiến
RẦM...RẦM...
Đáp lại câu hỏi của cô là âm thanh đổ vỡ vang dội từ xa, chẳng biết từ lúc nào mà trận chiến của con rắn biển cùng đàn sứa đã lan đến chổ hòn đảo.
Âm thanh vừa phát ra là thân hình to lớn của con rắn biển đổ nhào vào tòa nhà giữa đào, gần như phá nát hoàn đảo trong một nốt nhạc.
"Có ai thấy...hình như...chúng đang hướng về phía này không?" Tống Vỹ không chắc chắn ấp úng nói
"Hình như với chẳng hình dáng, chắc chắn luôn là chúng đang đi về phía này" Vũ Thần lên tiếng bộp lại
"Tất cả tăng tốc độ tối đa, giữ nguyên đội hình và hướng di chuyển ban đầu" Bác Cổ nhanh chóng mở bộ đàm trên tay lên hét vào bên trong.
Năm con tàu tăng tốc độ di chuyển, do trận chiến của bọn sinh vật biển khiến cho sóng biển đang ngày một mạnh.
Thành thử việc di chuyển tốc độ cao khiến những con tàu chao đảo một cách lợi hại, đồ đặc trên tàu gần như đã rơi xuống sàn tàu và lăn qua lại theo chiều nghiêng ngả của con tàu.
"Sức mạnh của mọi người khôi phục ra sao rồi?" Bác Cổ nhìn sang Miu Miu cùng Tống Vỹ hỏi, Vũ Thần thì chẳng hao tổn năng lực lắm khi sử dụng sức mạnh ở môi trường đầy nước như vầy.
"Chẳng thấm vào đâu cả, mới có bao lâu chứ.
Miễn cưỡng thì dùng được chút đỉnh, còn lĩnh vực thì bỏ qua khỏi nói luôn ha" Miu Miu ngã ngồi trên ghế đáp, Tống Vỹ bên cạnh cũng gật đầu hưởng ứng
Bác Cổ thở dài nhìn sang Vũ Thần cùng Nam Thành, ngụ ý hỏi tương tự.
"Năng lượng của tôi còn kha khá, nhưng lĩnh vực thì không chắc.
Ông thừ biết thứ đó mỗi khi xử dụng mất mấy ngày sau mới tái sử dụng được, miễn cưỡng chỉ mang đến ảnh hưởng xấu cho thân thể của chúng ta mà thôi.
Còn EXP 1 thì khả năng ok đó, nhưng mấy người cũng đâu phải không biết sức mạnh lĩnh vực của cậu ta không phân biệt địch ta.
Nhiều khi kẻ thù chưa chết chúng ta đã tèo trước rồi" Vũ Thần đáp lại Bác Cổ, tiện thể nói dùm Nam Thành luôn
Mọi người không ai phản bác được gì, cả đám đều sát cành cùng nhau từng ấy năm, cũng đã được chứng kiến sức mạnh khủng khiếp của EXP 1.
Thú thật là trận chiến ở sa mạc họ có phần may mắn khi Nam Thành vẫn dính trên người vết thương của trận chiến cũ ở trước căn cứ sa mạc, kết hợp thêm máy ngăn cản dị năng mới ngăn cho Nam Thành dùng đến kỹ năng lĩnh vực của mình.
Dị năng giả được phân chia làm ba cấp độ:
Cấp độ một là kích hoạt dị năng: dị năng chỉ sử dụng một cách đơn giản và không thể thu phóng tùy ý.
Cấp độ hai là phát huy : lúc này dị năng giả đã làm chủ được khả năng của mình, có thể kích phát tùy ý cùng áp dụng nó vào chiến đấu, đây cũng là cấp độ hiện tại của Trường Vũ.
Cấp độ ba là cấp bậc cao nhất, kỹ năng lĩnh vực: dị năng giả kích phát sức mạnh của bản thân đến cực hạn, mang đến sự bùng phát trong thời gian ngắn.
Còn có cách gọi khác là tuyệt chiêu của mỗi người.
Bác Cổ là dị năng động vật duy nhất trong nhóm, khi kích phát thì ông biến chiếc mỏ đại bàng của mình thành một mũi khoang vô cùng sắc bén, có thể xuyên thủng từ sắc thép cho đến hợp kim titan siêu cứng.
Lĩnh vực của Tống Vỹ là tạo ra một làn khói màu đỏ thay cho màu xám thông thường, khói xám có khả năng làm tê liệt kẻ thù cùng tạo ra bức tường chắn vật lý, còn khói đỏ thì mang theo độc tố, có thể thẩm thấu qua da và độc chết kẻ thù cho dù hắn có mặc đồ phòng hộ hay mặt nạ phòng độc đi chăng nửa.
Zec thì tăng tốc độ của bản thân lên gấp 3 lần, tựa như phân thân làm ba người cùng nhau tấn công.
Kỹ năng của Miu Miu thì đã hiện diện khá rõ, cô hợp thể bản thân cùng thực vật, biến mình thành một bông hoa khổng lồ có vòi phun dịch độc cùng xúc tu.
Vũ Thần và EXP 3 – Thành Tân là hai dị năng băng – hỏa nên kỹ năng của hai người cũng khá tương tự nhau.
Vũ Thần tạo ra một khu vực băng do mình làm chủ còn Thành Tân tạo ra một khu vực lửa nhốt lấy và thiêu cháy kẻ thù bên trong.
Năng lực của EXP 1 – Nam Thành được xem là kỹ năng mạnh nhất trong nhóm bọn họ.
Tuy đã cùng chiến đấu từng ấy năm nhưng bọn họ chỉ mới thấy duy nhất một lần EXP 1 thi triển kỹ năng này.
Đó là lúc bọn họ bị bẫy khi tiến hành nhiệm vụ do tổ chức giao phó, tiêu diệt một địa điểm huấn luyện bí mật của liên minh.
Cả năm người đều được điều đi cho nhiệm vụ này với nhiệm vụ là tiêu hủy hoàn toàn nơi đó và giết sạch những kẻ ở đó.
Nhưng hóa ra thông tin tổ chức cung cấp cho họ lại là cái bẫy, chẳng có địa điểm huấn luyện nào cả.
Đợi bọn họ ở đó chỉ là ba lớp trong ba lớp ngoài mai phục với vô số súng ống đạn dược hiện đại.
Lúc mọi người cạn kiệt sức mạnh, chuẩn bị tinh thần giơ tay chịu trói thì EXP 1 – Nam Thành lần đầu tiên và duy nhất dùng đến kỹ năng của mình.
Đó là hình ảnh mà bất cứ người nào ở đây cũng không thể xóa mờ khỏi tâm trí được.
Hơn chục ngàn người lính với vô số súng ống, xe tăng, phi cơ...toàn bộ đều biến mất ngay trước mắt bọn họ.
Không phải biến mất thông thường mà thân thể của họ bị xoắn vặn đến gãy lìa, sau đó bị tia sáng đen của EXP 1 nuốt trọn.
Đúng vậy, năng lực của EXP 1 là CHUNG CỰC BÓNG TỐI.
Anh bao phủ một khu vực rộng lớn trong bóng tối, lúc này những tia sáng đen như những chiến sĩ được tiếp thêm sức mạnh mà lao đi bốn phương tám hướng, giết chết và hấp thu bất kỳ sinh vật nào bọn chúng phát hiện ra.
Cũng vì vậy mà EXP 1 được mọi người nhất trí công nhận là người có dị năng mạnh nhất tổ chức, cũng vô hình chung biến thành thủ lĩnh của cả đám.
--------------------------------------
Ngày hoàn thành: 05/01/2021
----------------------------------
Ủng hộ BoLinhHong
Tài khoản Ngân Hàng Vietinbank
Người nhận: Hoàng Bảo Linh
Mã số tài khoản: 108006424771
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...