Sửa Kiếp


Lam Hi Thần ở Hàn Thất đợi thật lâu vẫn chưa thấy Kim Quang Dao về liền đi chuẩn bị nước ấm tắm rửa cho Kim Quang Dao, quay lại Hàn Thất thì thấy Kim Quang Dao đã ngồi ở mép giường.

Kim Quang Dao thấy y đóng cửa lại liền đứng dậy cười tủm tỉm đi đến cạnh y: "Nhị ca vừa mới đi đâu vậy?"
Lam Hi Thần vẫn chưa phát hiện giường chăn bị động qua đã bị câu hỏi của Kim Quang Dao kéo đi: "Ta đi chuẩn bị nước ấm tắm rửa.

A Dao đi tắm trước đi, ta đi lấy quần áo cho."
Nước ấm vừa đủ, lưng Kim Quang Dao dựa vào thùng tắm, ngửi thấy trong nước tỏa ra mùi hương thoang thoảng, thì ra Lam Hi Thần có bỏ thêm ít dược liệu trợ giúp lưu thông kinh mạch.
Lam Hi Thần lấy quần áo tới, thấy Kim Quang Dao đang thoải mái đến nỗi mơ màng sắp ngủ, chỉ đành vén ống tay áo giúp Kim Quang Dao lau rửa sạch sẽ, sau đó dịu dàng gọi: "A Dao, chúng ta lên giường nghỉ ngơi đi, đừng để cảm lạnh."
Kim Quang Dao lười nhác duỗi tay.


Lam Hi Thần hiểu ý, vớt Kim Quang Dao từ trong nước ra, ra sức khống chế ánh mắt mình dời khỏi thân thể Kim Quang Dao, giúp Kim Quang Dao lau khô người.
Kim Quang Dao chậm rì rì mặc quần áo, Lam Hi Thần rốt cuộc đau lòng Kim Quang Dao bôn ba mệt nhọc, định ôm hắn về giường: "Mặc quần áo xong thì lên giường nghỉ ngơi đi, đến giờ cơm ta gọi A Dao dậy sau."
Nào ngờ Kim Quang Dao đột nhiên ôm eo y lại, lộ ra phong cảnh dưới vạt áo, ánh mắt gần như muốn hút hồn Lam Hi Thần: "Nhị ca, nếu bây giờ đệ không muốn ngủ thì sao?"
Lam Hi Thần cúi người dây dưa với hắn, Kim Quang Dao cũng không chút nào yếu thế ôm lấy gáy Lam Hi Thần.

truyện kiếm hiệp hay
Hai người chậm rãi hướng tới giường, chờ đến khi Kim Quang Dao cảm thấy mình sắp thở không nổi, khoeo chân vừa lúc đụng phải mép giường, tiện thể vòng lấy cổ Lam Hi Thần ngửa ra sau.

Lam Hi Thần đè lên người Kim Quang Dao.
"Từ từ đã, nhị ca." Kim Quang Dao nghiêng đầu né tránh Lam Hi Thần nhiệt tình, nhanh chóng duỗi tay mò vào ổ chăn lấy ra một thứ, ánh mắt tràn ngập ý cười, giơ thứ phát hiện ngoài ý muốn ra vẫy vẫy trước mặt Lam Hi Thần, trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt.
"Nhị ca, có thể giải thích một chút không?" Kim Quang Dao quơ quơ bộ áo bào kim tinh tuyết lãng trong tay: "Đệ khỏi bệnh xong lại tìm không thấy bộ đồ này đâu, còn tưởng mình làm mất rồi chứ.

Ai ngờ đệ nhất thế gia công tử Trạch Vu Quân lại giấu...!Ái cha! Thẹn thùng..."
Lam Hi Thần ấp úng nửa ngày không nói nổi một chữ.
Kim Quang Dao ôm chặt eo không cho y đào tẩu, cười tủm tỉm chờ y mở lời.


Lam Hi Thần biết thật sự không thoát nổi, lại không dám nhìn thẳng vào mắt Kim Quang Dao: "Ngày đó A Dao sinh bệnh...!Tô công tử cầm quần áo của A Dao từ điện Phương Phỉ ra...!Ta vừa lúc thấy hắn ngửi...!quần áo của A Dao."
"Ta liền giật lấy, sau đó ma xui quỷ khiến cầm quần áo của A Dao về Vân Thâm Bất Tri Xứ..." Lam Hi Thần nhắm tịt mắt lại, lỗ tai sớm đã hiện lên đỏ ửng đầy khả nghi.
"Lúc giặt không cẩn thận dùng quá sức...!Rách mất vài chỗ...!Ta...!Ta..." Thực ra mấy chỗ rách trên bộ áo kim tinh tuyết lãng này đã được khâu lại, có điều lại và chằng vá đụp, khó coi vô cùng.
Kim Quang Dao nổi lên ý xấu, học khẩu khí Mạnh Dao năm xưa, nói với Lam Hi Thần: "Công tử, quần áo cứ để ta may đi."
Nói xong Kim Quang Dao lại nhịn không được, "Phì!" một tiếng bật cười, nhìn đỏ ửng trên mặt Lam Hi Thần lan đến tận cổ, quẫn bách đến không chỗ dung thân, thò lại gần kề tai Lam Hi Thần nói nhỏ: "Nhị ca khi đó đã có ý đồ gây rối Tam đệ rồi, phải không?"
Lam Hi Thần lập tức quay sang lấp kín miệng hắn.
Kim Quang Dao thở hồng hộc, ném áo bào kim tinh tuyết lãng trong tới góc giường: "Nhị ca, sau này ôm đệ được rồi, không cần quần áo này nữa đâu." Lam Hi Thần ôm lấy Kim Quang Dao lăn vào giường, hai người cùng nhau nằm xuống.
Mí mắt Kim Quang Dao nhanh chóng đánh nhau, rốt cuộc chịu không nổi cơn buồn ngủ.

Lam Hi Thần cũng không quấy hắn, giúp hắn đáp chăn xong nhìn hắn nặng nề ngủ.
Chờ Kim Quang Dao ngủ đủ tỉnh dậy, ngoài cửa sổ bóng đêm đã buông xuống.

Lam Hi Thần ngồi trước án thư đốt một trản đèn dầu, đang nghiêm túc đọc thư, Kim Quang Dao quấn một tấm áo ngoài, đi chân trần qua: "Nhị ca, đã khuya rồi sao?"

Lam Hi Thần nghe vậy ngẩng đầu, lấy đệm mềm cho Kim Quang Dao ngồi cạnh mình, lại lấy thêm quần áo chuẩn bị bọc kín Kim Quang Dao.

Vân Thâm Bất Tri Xứ ban đêm rất lạnh, Kim Quang Dao sợ lạnh, đương nhiên không thể sơ ý làm hắn nhiễm hàn.
"Vừa qua giờ Dậu." Lam Hi Thần trả lời xong liền lấy bánh ngọt ban nãy Kim Tử Hiên cho môn sinh Kim gia mang đến ra: "Đói bụng không? Kim công tử cho người đem tới đây, ăn trước lót dạ đi, ta đi làm cho A Dao bát mì."
Kim Quang Dao cũng cảm thấy đói liền ăn liên tục mấy miếng.

Nhiệt độ cơ thể của Lam Hi Thần so với lò sưởi càng làm Kim Quang Dao thoải mái hơn, hắn không tự giác dán vào người Lam Hi Thần, liếc qua thư từ trên án liền tùy ý hỏi: "Nhị ca, là thư ai viết vậy?"
"Lam tiền bối." Lam Hi Thần nói, đưa thư cho Kim Quang Dao xem: "Trạch Khê đạo nhân gửi thư, ngọc kiếp sửa lại rồi.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận