“Eh”
Vào lúc này, Raphtalia đang giải thích cho tôi. Tôi cảm thấy có không khí gì đó phát ra từ em ấy.
Firo cũng có năng lực phát hiện, và cô bé quay lưng lại
Vâng, nó giống như bằng bản năng của mình, con bé có thể giải thích những dấu hiệu tế nhị
Raphtalia kết nối những sự kiên không may cho đến giờ, và rút ra 1 điều.
“N... Ngươi đang nói về cái gì thế????”
Đúng vậy, phải không??
Itsuki đã không làm gì cho đến khi Raphtalia và Firo gặp rắc rối. Nó giống như là...
Trong anime hành động, khi đồng đội của anh hùng chuẩn bị ngậm củ hành, nhân vật chính sẽ bất chợt tỏa sáng và giải cứu họ. Điều đó luôn xuất hiện.
Tôi là 1 Otaku trước khi đến đây, và tôi nghĩ chúng rất là tuyệt.
Nhưng thực tế thì nó không có tuyệt như thế đâu.
“Anh nghĩ rằng Firo không nhận ra à?? Ngay từ đầu, anh chỉ đứng nhìn mà không làm gì đúng ko?”
“Tôi yêu cầu các bạn làm không có nghĩa là tôi không làm gì cả”
: “Này anh cầm giáo, anh cầm kiếm và chủ nhân đã hòa giải, nhưng anh có cách thoải mái hơn. Bất cứ lúc nào chúng tôi sắp bị dính đòn, thì mũi tên lại bay ra”
Firo mở rộng đôi cánh và thể hiện 1 cơn mưa tên.
Vì vậy, Itsuki tản bộ xung qanh và chờ thời cơ để thể hiện
“Tôi nói rồi, Tôi không làm gì cả”
“Vậy tại sao anh không sử dụng tất cả các kĩ năng mà anh có thể trước đó?”
“Bởi... Bởi vì Sp của tôi cần thời gian hồi”
“Sao không nói về điều đó từ trước? Tôi nghĩ rằng như thế sẽ chiến đấu dễ dàng hơn”
Cuộc điều tra mang tên Firo bắt đầu.
Raphtalia, người có khá nhiều kết luận tương tự, không ngăn cản Firo.
“Firo biết, anh cầm Cung à, anh không chuẩn bị tên cho đến khi Raphtalia onee chan nhận 1 đòn đánh.”
“KHoan... Cái gì???”
“Nhóc nhầm rồi, không thể nào ta làm chuyện đó”
“Thế tại sao anh không xài 1 mũi tên lửa nào?”
(Firo hỏi như 1 đứa trẻ, khi còn bé thì cứ hỏi liên tục mà không có tâm lý thù oán gì cả)
“Không, ta không bật lửa thôi”
“KHông, khoảng cách giữa các kĩ năng của anh dài hơn khoảng cách giữa các kĩ năng trước đó”
Firo khép góc Itsuki với 1 làng câu hỏi.
Từ cái miệng của Firo. 1 loạt thắc mắc nối tiếp nhau.
“Lúc đàu, tôi nghĩ rằng nó chỉ là 1 loại vũ khí đơn giản, nhưng tôi nhầm nha. Hey hey, Tại sao anh lại ẩn giấu nó?”
“Thế tại sao lại nói rằng tôi giấu nó??”
“Thế cứ khi nào One chan trông như sắp trúng 1 đòn, tại sao anh lại trông có vẻ hạnh phúc?”
“CÁi... Cái gì??”
Đầu tôi sôi lên, tôi quá thất vọng. Tôi nghĩ Raphtalia cũng cảm nhận ra.
Cuộc điều tra mang tên Firo chưa cho thấy dấu hiệu dừng lại
“Ngươi sai rồi, Tại sao đứa trẻ này lại nói linh tinh vậy?”
“Hey hey, sao không nói tiếp với Firo??”
Firo gây áp lực với Itsuki, nghiêng đầu với vẻ mặt vô cùng tò mò
Cuối cùng, Raphtalia cũng cảm thấy đủ rồi, em ấy tham gia với Firo.
“Nếu ngài có thể có sức mạnh như vậy, sao không làm nó từ đầu?”
“Tôi đã nói Sp cần thời gian để hồi”
“Chúng ta đã mua rất nhiều lọ hồi SP. Nếu ngài bắn ra cái đó từ đầu, cuộc chiến dễ dàng hơn nhiều rồi. Ngoài ra nếu ngài mạnh mẽ như vậy, sao ngài lại không dung? Ngài không muốn chiến thắng?”
“Tôi... Ta có lý do của mình. Mỗi lần dùng cung đều tốn SP”
“Hey hey, sao không nói cho chúng ta sự thật nhỉ? Cung đang nói dối đó. Firo có thể thấy nha”
“... Đây là những gì emấy nói.. Thế ngài có thể biện hộ gì cho mình?”
Raphtalia tức giận đến nỗi tôi có thể cảm thấy ma thuật của emấy bay ra khỏi đầu.
Tôi nghĩ Itsuki cũng thừa sức nhận ra điều đó.
“Khi ngài bắn cung, anh thực sự mất đi cái gì sao?”
“Đ. Đúng”
“Vâng, cái gì thoát ra thì cần bổ sung vào. Naofumi nói với tôi rằng SP hồi rất nhanh”
Thậm chí kể cả khi nó bị hút cực nhanh, nó cũng có giới hạn cả.
Hắn ta có đủ SP để bắn kĩ năng liên tiếp ở 1 mức độ nào đó. Nhưng không có lý do để anh ta giấu nó cho đến bây giờ.
“Hey, hey... Sao anh lại ra vẻ tuyệt vời như kiểu người cầm giáo vậy nhỉ?”
“Ngươi... Ngươi nhầm rồi, ta không giống Motoyasu”
Vẻ tự hào biến mất trên mặt Itsuki, thay vào đó là nỗi tuyệt vọng phủ nhận cáo buộc về mình.
Nhưng Raphtalia chỉ tin vào những thứ mình nhìn thấy.
“Um, anh biết đấy. Tôi nghĩ rằng bất cứ khi nào tôi hoặc One chan sắp nhận một đòn, đôi mắt anh dường như sáng lên đó à”
Firo chỉ tay về phía Itsuki và ra vẻ tấn công. Đôi mắt cô bé cũng bắt đầu lấp lánh.
Raphtalia nhìn chằm chằm vào ITsuki.
“Và ngay khi chúng ta tránh kịp trong gang tấc, anh lại làm 1 cái mặt buồn và buông cây cung xuống”
“KHông, tôi sẽ không làm điều đó, tôi là một hiệp sĩ.”
“Thế rồi, nói cho tôi biết bao nhiêu SP 1 kỹ năng mà ngài cần, bao lâu thời gian hồi ngài cần?”
“Um...1 bắn mất ½ sp và thời gian hồi là 15 phút.”
“Đôi mắt anh đang nhìn xuống à. Cung, đó là khuôn mặt khi đang nói dối nha”
Sự căm giận của Raphtalia chỉ có tăng lên.
Có vẻ emấy sẽ cắt hắn ta ra nếu nói dối lần nữa.
Vâng, có thể Raphtalia sẽ không đi xa như vậy...
“Đ-đó không phải lời nói dối! Trẻ con thì biết gì!”
“... Sau lần đó, chúng ta lại gặp kẻ địch, vui lòng bắn như lúc nãy. Nó đã được 15 phút rồi, vì vậy ngài có thể làm được điều đó. Chúng tôi sẽ bảo vệ ngài.”
“Ngươi đang nói cái quái gì vậy?”
“Tôi muốn sự thật. Tôi tin tưởng ngài. Vui lòng sử dụng tên của ngài và tiêu thụ SP. Sau đó rút lui an toàn, tôi sẽ giúp ngài làm nốt phần còn lại”
“Ngươi... Định dùng kế để ta chiến đấu 1 mình?”
“Đây không phải vấn đề, tôi muốn nhìn xem cung hiệp sĩ thì mạnh mẽ như thế nào. Giáo hiệp sĩ đã làm điều đó rất tốt.”
Và như vậy, Raphtalia gây áp lực bắt Itsuki chiến đấu.
Theo kế hoạch, 1 Karma FAmilia xuất hiện.
Raphtalia trốn đi và bắt đầu đếm nhịp tim mình.
Đám KArma đã thay đổi, Itsuki đang ở trạng thái tốt... Hắn ta tung ra 1 cơn mưa lớn tên và gây rất nhiều sát thương.
“Đòn tấn công mạnh mẽ hơn nhiều so với khi anh chiến đấu cùng chúng tôi”
“Nó... Trùng hợp thôi... Như nào nhỉ.”
“Mũi tên của anh mạnh hơn trước đó”
Firo tiếp tục dồn ITsuki
Và sau đó...
「Falcon・Strike!」
Bằng 1 bắn, 1 đơn vị Karma lăn ra chết.
Itsuki lấy khăn lau mồ hôi mình.
“Ngài đi ra”
“Hả?”
“Chỉ tầm 6 phút từ khi ngài tấn công lần cuối. Ngay cả phóng đại thì nó cũng quá nhiều”
“À... Cô có chắc không phải cô tưởng tượng ra chứ?”
“Quá đủ rồi, tôi không tin 1 kẻ như ngài nữa”
Và Raphtalia rời nhóm.
“Cái... Sao cô lại làm thế?”
“Bởi ngài còn tiếp tục dối trá, tôi không thể để phía sau của mình là ngài được mà tôi cũng sẽ không chiến đấu ở phía trước để bảo vệ ngài nữa.”
Con đường trở lại có chút nguy hiểm, và Raphtalia dễ dàng quay lại 1 mình.
Firo vẫn tò mò về lý do Itsuki giấu diếm. Vì vậy con bé ở lại và quấy rầy hắn ta.
“One chan, Firo sẽ đi với cung tiếp”
“Rồi, có thể sẽ mang lại ít rắc rồi cho Naofumi. Nhưng em không nên tin tưởng hắn ta quá.”
“Vâng”
Và đó là lý do, ngay ngày đầu tiên, Raphtalia đã rời nhóm và tự săn1 mình.
Em ấy trút giận vào những con quái tội nghiệp, dần dần bình tĩnh.
Có vẻ em ấy rất ghét sự dối trá.
Raphtalia là 1 chiến binh, em ấy ghét những ai giấu năng lực của mình.
“Chỉ trong 1 giờ, ngài đã nói dối đồng đội của mình, tôi không thể tin được nữa. Tôi không mong dựa dẫm vào cái cung của ngài”
Raphtalia gặp ITsuki và nói vậy.
Ánh mắt emấy còn lạnh hơn băng nữa.
Như 1 đôi mắt chết (Yandere Summonn)
Lần đầu tiên tôi nhận thấy Raphtalia như vậy.
“Itsuki-sama! Điều gì mà ngươi nghĩ ngươi dám nói như vậy với Itsuki-sama!? Ta không cho phép điều này!”
Tên mặc giáp giận dữ theo sau phía Raphtalia.
Raphtalia nhìn hắn chằm chằm vô cảm.
“Tôi ghét những người không biết giá trị bản thân họ”
Raphtalia bóp bẹp thanh bao tay sắt mà hắn định với tóm lấy em ấy
Thanh ốp tay biến dạng bắt đầu phát ra âm thanh vỡ vụn của kim loại.
Tôi bắt đầu sợ rồi nha.
Đó là cách Raphtalia thể hiện giận dữ.
“Quỷ thần, cô ta mạnh một cách kỳ quái!”
MẶc dù ngoại hình Raphtalia không có tí sức mạnh nào cả
Nếu bạn mất tự chủ, đây là những gì có thể xảy ra.
: “Làm ơn để nó ra kia”
Theo lệnh của tôi, Raphtalia nhìn chằm chằm vào Itsuki lần cuối, rồi bỏ đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...