“Vậy thì bây giờ, chúng ta sẽ kết thúc bài kiểm tra đức tin nho nhỏ này chứ. Ta sẽ bắt đầu nghiêm túc.”
Tên giáo hoàng bắt đầu niệm chú.
Sau đó, hình dáng vũ khí bắt đầu chuyển sang dạng thương, hình dang tuy thay đổi nhưng vẫn duy trì những hoa văn hoa lệ ấy.
Nhìn vào vũ khí này, rõ ràng là nó được làm ra bởi cùng một người.
“Nó có thể biến đổi!?”
“Tất nhiên, đây dù sao cũng là vũ khí huyền thoại. Kiếm, thương và cung... Ta nên thanh tẩy ngươi bằng gì đây?”
Thánh khí của ba vũ khí huyền thoại của các hiệp sĩ...
Sức mạnh của ba vũ khí huyền thoại của các hiệp sĩ hợp lại thành một để chống lại Khiên Hiệp sĩ.
Khá giống thơ văn từng nghe đấy.
Kể cả nếu tôi có cố gắng chạy trốn... Nó có thể thực hiện được khi phải đối mặt với đối thủ trang bị loại vũ khí như vậy?
Đòn dư chấn lúc nãy thực sự quá nhanh để né được.
Nếu như hắn nghiêm túc và sử dụng cung, thì điều đó là không thể trốn chạy được kể cả đó là Firo...
“Ngươi thấy đấy, sức mạnh đức tin của chúng ta có giới hạn. Cho nên xin phép ta được kết thúc chuyện này bằng một đòn vậy.”
Tất cả những tên kỵ sĩ sau lưng tên giáo hoàng liền đứng sau hỗ trợ hắn.
Tất cả đều giơ vũ khí về phía chúng tôi.
Bản sao của Thương tỏa sáng và từ ánh sáng đó biến ra ba ngọn thương có răng ngạch khác.
“... Kỹ năng cấp cao, Brionac!?”
Motoyasu kêu lên.
Đây có lẽ tên của kỹ năng từ game mà hắn đã chơi.
Có nghĩa là đây là kỹ năng thuộc cao cấp.
Nó có thể gây ra sức công phá lớn; Kỹ năng đấy sẽ giết chết hết chúng tôi...?
Trốn chạy là điều không thể rồi, cho nên tôi phải chặn nó... Motoyasu và những người khác thì không làm được, chỉ có mỗi khiên có thể.
Đây là đòn tấn công từ mọi phía?
Dù có cái gì đi nữa, tôi cũng không có ý định bỏ cuộc ở đây.
“Firo!”
“Vâng!”
Firo hiểu ý định của tôi và nắm lấy vứt tôi về phía tên giáo hoàng.
Vào lúc hắn đã ở trong phạm vi kỹ năng của tôi, tôi hét lên.
“Khiên Tù Giam!”
Một chiếc lồng xuất hiện giam giữ hắn lại.
Sau đấy, tôi sẽ dùng Khiên Chuyển, sau đó là Iron Maiden để-
“... Cái sự giả tạo gì thế này?”
Hắn không cần cử động gì cả; Chiếc lồng bị phá hủy gần như ngay sau khi nó được sử dụng.
Không thể nào!?
Không, tôi cần bình tĩnh lại và suy nghĩ lại vấn đề.
Điều kiện để kích hoạt Iron Maiden không thể thực hiện được, và đó là cách tấn công vào lúc này.
Tôi sẽ đốt hắn bằng Lửa Nguyền.
Tuy nhiên, hắn đã nắm lấy thương và bắt đầu tấn công.
Tôi không nghĩ vậy.
“Firo, ném Motoyasu về phía ta!”
“EH!?”
“Vâng!”
Motoyasu vẫn chưa định thần đã bị ném bay bởi Firo về phía tôi.
“Dowaaaaaaaaaaaaa!”
Motoyasu bấn loạn hét lên khi bay tới chỗ tôi với tốc độ mau lẹ.
“Motoyasu, tấn công ta đi!”
“Ahhh!? Oh hiểu rồi, được thôi!”
Motoyasu liền chuyển sang sắc bén.
Khi tôi xoay lại, Motoyasu đã chuẩn bị sẵn thương của hắn.
Với một tiếng va chạm, thương đâm tới khiên của tôi.
Đúng rồi.
Tốt rồi.
“Thương Meteor!”
Sau đó, Motoyasu mở đòn tấn công tới tên giáo hoàng.
“Ngu ngốc!”
Tuy vậy, Thương của Motoyasu đã bị cản lại bởi một rào chắn bí ẩn bao quanh tên giáo hoàng.
“Cái gì!?”
“Giờ thì thử cái này đi!”
Khi tôi đã ở gần, Lửa Nguyền phóng ra và nhấn chìm lấy tên giáo hoàng, nó cũng đánh vào Motoyasu nữa.
“Vô dụng thôi!”
Đám tín đồ theo sau hắn bắt đầu lẩm nhẩm phép thuật.
“Đức chúa của chúng ta ra lệnh cho nguồn sức mạnh, ta đã đọc và giải mã quy luật của tự nhiên. Hãy thanh tẩy lời nguyền này bằng phép màu!”
“Phép thuật Thanh Tẩy cấp cao [Sanctuary]!”
Khu vực xung quanh bắt đầu bừng sáng và Lửa Nguyền của tôi lập tức bị loại bỏ.
Không thể nào!?
Nhất định sức mạnh của lời nguyền xung đột với nước thánh.
Kể cả nước thánh cấp cao cũng phải mất thời gian để vô hiệu lời nguyền.
Nhưng ngay tức khắc thì...
“Khiên Không Khí! Khiên Phụ!”
Sau khi công kích tên giáo hoàng, tôi gọi ra hai khiên để đặt chân, tôi và Motoyasu đều dùng chúng để lùi về.
Có vẻ như ngọn lửa đốt Motoyasu cũng đã được thanh tẩy.
Chẳng còn gì ở đây mà tôi có thể sử dụng nữa.
“Được rồi. Đồng đội của Motoyasu hãy hồi phục chúng ta bằng phép.”
“Đ-được! Tzuvait – Heal!”
Vết thương của Motoyasu đã được khôi phục lại.
Điều này khá là hữu dụng.
Điều tồi tệ duy nhất là tôi phải ép mình hợp tác với Motoyasu.
“Vậy thì bây giờ, các ngươi đã kết thúc trò hề của mình chưa? Ta sẽ kết thúc ngay bây giờ?”
Khi tên giáo hoàng kích hoạt kỹ năng, đầu ngọn thương của hắn tỏa sáng.
“Đây là tất cả những gì các ngươi đạt được! Vĩnh biệt lũ giả mạo và quỷ dữ.”
Ngọn thương còn trở nên sáng hơn nữa sau khi hắn mỉm cười nhìn về phía bọn tôi. Thái độ hắn như thể vừa thực hiện xong lễ trừ tà vậy.
“Mel-chan!”
Firo liền lập tức che chắn Metly, Raphtalia nắm lấy tay tôi.
“Vậy đây là tất cả...”
Motoyasu lẩm bẩm dường như hắn đã từ bỏ.
“Ta sẽ trở thành nữ hoàng của đất nước này! Sao ngươi dám làm nh-”
Con khốn kia thì gào thét ầm ĩ lên trước khi chết.
Đồng đội của tên Motoyasu thì bắt đầu mất bình tĩnh và gục xuống kêu khóc.
Thật sự là có bất kỳ khả năng nào tôi có thể vượt qua nó không?...
Dù có thế nào, chẳng còn gì để mất, tôi bước về phía trước.
Đương nhiên tôi không có ý định bảo vệ bọn chúng.
Tôi chỉ muốn bảo vệ Raphtalia, Firo và Melty, họ chính là những người tin tưởng vào tôi.
Tôi chuẩn bị khiên của mình và tiến lên.
“Em sẽ hỗ trợ ngài.”
Raphtalia theo bước tôi. Với bàn tay nắm lấy tôi.
Chúng tôi đã đi xa cùng nhau đến bây giờ.
Tôi không mong muốn bị mang tới thế giới này và trở thành khiên quỷ dữ, bị ép buộc phải mua nô lệ để chiến đấu thay mình.
Đương nhiên vào lúc này không phải là lúc để cảm nhận tội lỗi của mình.
Dù vậy, kể cả khi vào những thời điểm ấy em vẫn tin tưởng ta.
“TA xin lỗi... Vì đã kéo em vào những nơi như này...”
“Không, Naofumi-sama. Em tin tưởng rằng ngài có thể bảo vệ tất cả mọi người.”
“... Đúng vậy. Ta không biết những Thương hiệp sĩ trước đó ra sao, nhưng chắc đây chính là một trong những kĩ năng đó.”
Chưa được, tôi vẫn chưa thể kết thúc ở đây được.
Sẽ có cơ hội phản công lại được.
Tên giáo hoàng liền giơ thương lên trời v-
“Hundred Sword!”
“Meteor Bow!”
Đột nhiên, một đợt sóng của kiếm và cung tên dội tới chỗ tên giáo hoàng.
“Cái gì xảy ra vậy!?”
Bởi vì tôi đã phá hủy rào chắn của hắn, hắn đành phải bỏ chừng việc làm phép và xoay thương để đánh bay những cung tên và kiếm bay tới.
Tôi liền nhìn về phía âm thanh vọng ra. Ở đó tôi thấy-
“Ôi ôi. Các ngươi đáng ra phải bị thanh tẩy bởi sự trừng phạt của chúa. Tại sao các ngươi lại ở đây?”
Ren và Itsuki đang đứng trước ở phía tổ đội của mình.
“Đừng có còn chưa có sự cho phép của ta. Ngươi đừng hòng làm loạn.”
“Đúng là nguy hiểm thật. Vừa thoát ra đúng lúc.”
Ren và Itsuki nói và chuẩn bị cho trận chiến.
“Ôi cha, nếu vậy thì không cần tốn công để tìm kiếm để xác minh xác của ngươi nữa rồi. Cho nên không có lý do gì mà ta không dùng tiếp trận pháp đó.”
Tôi nhìn về nơi đòn tấn công lúc ấy đánh tới.
Chắc chắn là chẳng có cơ hội mà còn xác ở cái trận địa này.
Cũng chẳng còn cách nào ngoài hợp tác vào lúc này.
Tôi đành cố chịu như vậy.
Khi tôi nhìn về phía Ren, thân thể tôi trở nên nặng nề.
Chiếc khiên bỗng dưng trở nên bạo động, hướng toàn bộ sự căm ghét của tôi về phía đó.
Cơn thịnh nộ của con rồng đó đang dâng trào vì Ren ở đây.
Tôi phải áp chế nó... Không thể mất kiểm soát ở đây được.
“Mọi người, sao các người có...”
Motoyasu vừa nói vừa nhìn về phía Ren và Itsuki như thể nhìn thấy ma vậy.
Đúng vậy Motoyasu cũng không sai khi phản ứng như vậy, thật sự là rất kì lạ khi tất cả hiệp sĩ điều tụ tập về nơi này.
Lần cuối tôi chạm mặt họ là lúc chúng đang tiến về hướng ngược lại tới Silt Welt.
“Một nhóm người tự xưng là Shadow giúp chúng ta.”
“Yeah, họ đến vừa đúng lúc.”
“Eh!? Vậy các người cũng đã hỏi Shadow nói cho biết vị trí của Naofumi?”
“Họ nói họ không phải ở phe Nhà thờ Tam Hiệp.”
Nếu tôi nghĩ lại, đúng là khá kỳ lạ khi tên Motoyasu có thể xác định được phương hướng chạy trốn của chúng tôi để tập kích.
Nói cách khác, hắn đoán được vị trí của tôi là nhờ có Shadow của Nhà thờ Tam Hiệp giúp đỡ.
Chúng tôi cũng đã gặp shadow khi trong cuộc chạy trốn.
Điều này làm tôi nhớ...
“... Ta được bảo rằng Shadow không phải là một tổ chức thống nhất.”
“Đúng vậy, những người Shadow cứu chúng ta bảo rằng họ là người dưới trướng của Nữ hoàng.”
Hiểu rồi, Shadow của nữ hoàng là đồng mình.
Tôi chắc rằng những Shadow mà giúp Ren và Itsuki là người của Nữ hoàng.
Ít nhất là đến lúc này Nữ hoàng và bốn hiệp sĩ là hợp tác chống lại Giáo hoàng và Nhà thờ Tam Hiệp.
Tuy vậy... Cái cách mà những tên kia xuất hiện như kiểu nhân vật có trong những manga hàng tuần xuất bản vậy.
Toàn đợi những thời điểm thích hợp mới xuất hiện.
Tôi đang trong vai là Kẻ-địch-đang-giao-chiến...? Không đùa chút nào đâu.
Vậy tôi có thể chứng minh mình không phải là nhân vật phản diện nữa khi cộng tác cùng những ‘nhân vật chính’ chống lại kẻ thù mới xuất hiện? Y như trong manga.
Không may thay, Tôi cũng không có ý định gì khi phải hợp tác với Motoyasu hay bất kỳ ai trong số chúng...
“Lực lượng quân đội sẽ sớm tới đây! Hãy đầu hàng ngay lập tức!”
Ren tuyên bố như thể hắn đã làm chủ được thế trận vậy.
Tuy vậy, có vẻ tên giáo hoàng kia chẳng lo lắng gì cả.
“Chiến thắng của chúng ta đã là điều chắc chắn kể cả các ngươi có mang tới điều gì đi nữa. Kể cả quân đội có tới, chúng chỉ là bầy kiến. Nó chẳng có ý nghĩ gì cả!”
Tên giáo hoàng vào vị trí và chuẩn bị kích hoạt phép thuật lần nữa.
“Ta thắc mắc về điều đó.”
“Đúng vậy.”
Cả hai đều xuất kĩ năng bắn về phía tên giáo hoàng
“Meteor Sword!”
“Meteor Bow!”
Cung tên và kiếm tỏa sáng bay về phía tên giáo hoàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...