“Ngôi làng ở phía tây nam từ đây.”
Hai ngày sau cuộc chạm trán của Firo, chúng tôi trở lại ngôi làng gặp vấn đề về thực vật mà Motoyasu gây ra.
Nhân tiện đây, kỹ năng Hiệu chỉnh từ chuỗi khiên Philorial đã thay thế cho tất cả những trang bị hỗ trợ khác cùng loại kĩ năng này.
Điều này là cần thiết bởi bất kì năng lực nào cũng có thể chiến đấu bởi vì từ lúc này Firo và Raphtalia không thể lên lvl bởi chưa thực hiện Tăng-cấp.
Những chuỗi Khiên Philorial cấp thấp đã được mở khóa hết vài tiếng trước.
Tất nhiên, đây là những món quà phong phú và tại thời điểm này tôi sẽ nhận mọi thứ mà tôi có được.
Vào việc đầu tiên, việc mở khóa nhiều khiên Philorial như thế còn hơn cả những gì tôi mong đợi.
Ngoài ra, tốc độ của Firo đã trở nên nhanh hơn rất nhiều từ hưởng lợi qua những việc này.
Đúng vậy, điều này thật tốt. Chúng tôi khá là may mắn...
Vấn đề bây giờ là ngôi làng phía tây nam này bây giờ lại trở lại khu rừng rậm rạp, một lần nữa.
“Đây đúng là lỗi của ta...”
“Có lẽ vậy.”
Chúng tôi loại bỏ những cành cây qua một bên để đi qua những bụi rậm của khu rừng trù phú này.
Melty đã ngạc nhiên khi biết rằng tôi chính là nguyên nhân gây ra hậu quả này.
Cứ nghĩ đến việc hạt giống Bio Plant tôi đã đưa cho dân rằng lại khiến họ trở lại thời kỳ này lần nữa...
Tôi không khác gì Motoyasu mà để phán xét hắn cả.
“Vẫn chưa thấy quái thú lạ nào.”
Firo nói nhỏ sau khi thám thính xung quanh.
“Hiểu rồi.”
Có thể là có khả năng tôi đã tạo ra một loài còn mạnh hơn những gì tôi có thể tưởng tượng.
Khi đi qua những bụi cây, chúng tôi chạm mặt dân làng.
“Ah, Khiên hiệp sĩ.”
Chúng tôi nên làm gì đây? Chạy trốn? Không, tôi nghe nói rằng hầu hết người dân không tin vào việc tôi làm để bị truy nã như vậy.
Nếu nó đã xảy ra, thì chúng tôi đã bị những dân làng tố cáo từ lúc đầu rôi-
“Cảm ơn ngài Khiên hiệp sĩ, chúng tôi đã được sống trong thanh bình.”
“Gì cơ?”
Tôi nhìn về người dân trong khi nhìn xung quanh.
“Thế này ư?”
“Đúng vậy, ngài không biết đây là khu vực nông nghiệp à?”
“Tất cả những gì ta thấy ở đây chả khác gì khu rừng um tùm.”
“Chúng đã phát triển thành những nông trường quy mô lớn tất cả là nhờ ơn hạt giống mà ngài Khiên hiệp sĩ trao tặng cho chúng tôi.”
Người dân tự hào chỉ xung quanh trong khi nói vậy.
Ở đây có những hoa quả màu đỏ giống cà chua chín mọng đang mọc trên những cành cây.
“Nhược điểm duy nhất ở đây là chúng chỉ cho ra một loại quả duy nhất, nhưng nó đã trở thành đặc sản của nơi đây.”
“Mọi người làm nhanh thật.”
Chẳng phải chỉ có tháng trôi qua sao?
Khá là tuyệt vời đây.
“Vậy sau tất cả không có vấn đề gì xảy ra chứ?”
“Không hề.”
“Vậy... Nó có ổn không?”
Dân làng liền mỉm cười đáp lại câu hỏi của tôi.
Từ xưa, người sáng tạo những hạt giống này đã mong ước điều này.
Bây giờ, ước mơ của hắn đã thành hiện thực ngay trước mặt tôi.
... Đúng là một cảnh tượng khá tốt đẹp.
“Vậy ngài định hướng tới đâu vậy Khiên hiệp sĩ? Chẳng phải Silt Welt ở phía ngược lại sao?”
“À chúng ta đang chạy về phía này.”
Tôi sẽ gặp rắc rồi về việc có nên nói rõ cho dân làng hay không. Cho nên tôi đành trả lời chung chung.
“Hah... Có vẻ mọi việc khá là nghiêm trọng.”
“Nó chắc chắn là không dễ dàng gì cả.”
Dù sao thì cũng không phải vấn đề của mọi người.
“Đừng lo lắng, chúng tôi sẽ không khai báo bất cứ gì cho quân lính.”
“Để việc đó sang một bên có hay không, ta vẫn biết ơn mọi người.”
Ục...
“Firo đói~.”
Firo thòm thèm nhìn về những trái cây chín mọng.
Điều này làm tôi nhớ, nguồn cung thức ăn chính cho Firo là từ đây.
“Cứ tự nhiên.”
Dân làng chỉ về phía đó và bảo Firo cứ ăn.
“Yay~”
Chúng tôi cũng bắt đầu hái mấy trái trong khi Firo đang ngấu nghiến bỏ chúng vào bụng.
Thứ giống cà chua này phảng phất khá giống trái quýt... Mùi vị khá ngon, nhưng tôi vẫn cảm thấy thiếu thốn gì đó.
Còn Raphtalia và Firo vẫn ăn chúng mà không ngừng thốt lên kêu ngon.
Trong khi đang nghỉ ngơi và dùng bữa, khá nhiều dân làng tới nơi và tôi đưa cho họ những món mà tôi nấu.
“Cảm tạ ngài, rất nhiều thứ-”
“Đừng bận tâm.”
“Vậy thì từ lúc này... Xin hãy bảo trọng.”
Tôi cũng không quên cảnh báo họ về những thực vật này.
“Tôi hiểu.”
Chúng tôi kết thúc bữa ăn như vậy.
“Tạm biệt.”
“Vâng. Tôi cầu nguyện cho ngài, Khiên hiệp sĩ có thể chứng minh rằng mình trong sạch.”
Chúng tôi đi qua khu rừng rậm rạp này để tiến về vùng biên.
Sau khi đi được 50 mét, chúng tôi liền bị một chiếc lồng phép bao bọc lại.
“Kya!?”
“Cái gì vậy?”
“Ch-chuyện gì xảy ra vậy?”
Kích thước mỗi cạnh đều là 40 mét. Chiếc lồng bao quanh có những tia sáng.
Đó là... Phép thuật? Hay là một chiếc bẫy?
Dân làng đã sắp đặt chúng?
Để vậy nên họ có thể bắt giữ chúng tôi!?
“C-có chuyện rồi! Ngài ấy bị tấn công-!”
Dân làng thấy vậy liền loan tin lên cho mọi người.
Cuộc tập kích này... Không phải là họ?
“Cuối cùng cũng bắt được ngươi, Naofumi!”
“Ngươi... Motoyasu!”
Nhóm của Motoyasu xuất hiện đằng sau khu rừng.
Các ngươi đã phục kích ở đó?
Điều này sẽ khó khăn đây.
“Naofumi, ngươi đừng hòng chạy thoát khỏi thiết bị phép thuật Thunder Cage này.”
Melty kiểm tra chiếc lồng và bảo tôi.
“Đây là bẫy kích hoạt, nó hẳn đã được sử dụng bởi người giàu kinh nghiệm.”
“Chiếc bẫy này có mục đích gì?”
“Không cho con mồi bị bắt giữ có khả năng chạy được.”
Hiểu rồi, vậy chiếc bẫy này dùng để đối phó với khả năng chạy trốn của chúng tôi khi dùng Firo.
“Ta có thể phá vỡ được, nhưng phải cần chút thời gian.”
“Nhóc biết cách thức để vô hiệu hóa bẫy?”
“Nếu chúng ta có thể lấy được chìa khóa...”
Tôi xem xét tình hình, nhìn về phía Motoyasu, và tiếp đó là Firo.
“Chúng ta sẽ phải chiến đấu?”
“Có lẽ trong trường hợp này phải vậy.”
Raphtalia nhảy xuống khỏi Firo và rút gươm ra.
“Raphtalia, em không có áo giáp. Lùi lại đi.”
“Nhưng...”
“Firo có thể chiến đấu không?”
“Được.”
Tên Motoyasu khá là dễ đối phó bằng người đẹp.
Cho tới bây giờ, hắn vẫn bị Firo đối xử thô bạo.
Có lẽ vậy...
“Melty, em có thể vô hiêu hóa chiếc lồng?”
“Có thể thử... Nhưng cũng đừng mong đợi nhiều.”
“Raphtalia, khi chúng ta chiến đấu hãy bảo vệ Melty.”
“Vâng!”
“Tôi sẽ cứu mọi người khỏi tẩy não, cả ba người!”
Thực tình, đầu óc có tỉnh táo chút nào không khi tin rằng chiếc khiên này có khả năng tẩy não? Tôi thực tình, thực tình nghĩ rằng cái tên đổ vấy cho tôi điều này mới là kẻ biết tẩy não người khác.
Tuy nhiên, với cái tên được gọi là một trong những hiệp sĩ sở hữu những vũ khí huyền thoại kia.
Bất cứ ý nghĩ của đồng đội mình = Tin sái cổ.
Cũng có khả năng tên vua rác rưởi và con khốn kia hỗ trợ hắn. Tôi sẽ là tên ngu khi nghĩ hắn có thể trở thành đồng đội.
“Motoyasu, làm ơn hãy cứu lấy đứa em bé bỏng của em khỏi bị tẩy não bởi Khiên quỷ dữ.”
Này con chó cái kia, đừng có mà thêm dầu vào lửa.
“Ngài Khiên hiệp sĩ!... Thương...”
Dân làng bên ngoài kêu lên.
Họ nhìn về phía Motoyasu với thái độ rất băn khoăn, khó chịu.
Tôi có thể hiểu rõ vấn đề thôi. Gây cho dân làng thảm họa như vậy mà còn dám xuất hiện, kể cả có là một trong những hiệp sĩ, thì nó cũng chẳng dễ chịu gì.
“Mọi người cũng đã bị tẩy não hết rồi.”
Motoyasu, cái gã này đúng là đầu óc mu muội lắm rồi.
Hắn trừng mắt về tôi và chĩa thương lên.
“Ta sẽ không như hồi trước nữa đâu.”
“... Câu nói đó là gì vậy?”
Tôi đã được triệu hồi đến thế giới này, và chỉ sau ngày thứ hai tôi đã bị tên Motoyasu nhìn xuống mình như hạ cấp.
Chẳng phải rất tuyệt nếu trả đũa ở đây sao?
Tôi chuyển sang Khiên Chimeric Viper và chuẩn bị đối đầu Mototasu.
Đồng đội của hắn, con... Ấy và 2 ả đàn bà nữa.
... Chẳng phải trước đó còn có những người khác... Nhưng đây là Motoyasu. Hắn sẽ loại bỏ những gì không cần thiết cho cái harem của mình.
Firo lúc này đang ở phía trước tôi, Melty đang vô hiệu hóa chiếc bẫy trong khi Raphtalia đang bảo vệ.
“Ai sẽ là người chiến thắng nếu như Khiên và Thương giao đấu?... Đương nhiên đó sẽ là ta.”
Motoyasu tuyên bố với nụ cười đầy tự tin.
“Đừng có mà làm tên hèn lúc này. Ngươi lại định dùng tiểu xảo như lúc trước? Biết mình đi, tên hề kia!”
Motoyasu định đáp lại gì đó, nhưng hắn im bặt ngay tức khắc.
Có vẻ như lời nói lúc này là không cần thiết nữa rồi.
Chả sao. Lúc này tôi đã khác rồi.
Melty không thể chiến đấu, nhưng tôi có Raphtalia và Firo.
Trong hoàn cảnh mà tôi có thể phát huy triệt để khả năng cả khiên, tôi sẽ không gục ngã trước bất kì ai cả.
Bây giờ... Để xem ai là kẻ mạnh!
“Uoooooooooooooh!” ”
Chúng tôi đều tiến lên và lao về nhau.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...