“... Chúc mừng mọi người đã đến được tận đây. Có thể kết quả của cuộc chiến lần này đã được quyết định, thế nhưng tôi sẽ không đầu hàng đâu.”
“Atlas, hãy từ bỏ đi mà!”
Đứng trước tuyến phòng thủ cuối cùng của phòng thí nghiệm của lão phu, Atlas, Firo, và Kiel đang đợi nhóm của kẻ giả mạo.
Và Fohl gào về phía Atlas.
“Onii-sama? Dù phải đối mặt với tình hình bất lợi như thế nào, tộc nhân Hakuko cũng không được phép bỏ trốn, Đó là điều mà em tưởng anh phải hiểu hơn bất cứ ai chứ.”
“... Như vậy à. Thế nên Atlas, vì em, anh sẽ trở thành ác quỷ.”
“Kiel-kun, Firo. Khi chuyện này kết thúc, tôi sẽ mắng Naofumi-sama một trận cho xem, thế nên hai người tốt nhất cũng hãy chuẩn bị tinh thần đi.”
“Tớ sẽ bảo vệ cho Niichan!”
“Firo nhất định không thua đâu.”
Người tấn công đầu tiên là Atlas.
“Hâyyyyy!”
Atlas dùng tay mình như một thanh kiếm và chém về phía Fohl và kẻ giả mạo, còn Firo thì dùng đòn đột tiến hay dùng là chạy bằng tốc độ nhanh lao về phía Ren và Motoyasu.
Cuối cùng, Kiel chạy lại gần Itsuki cùng Rishia bằng bước di chuyển đặc biệt và bắt đầu tấn công.
“Nhanh quá!”
“Atlas-san... Tuy chúng ta đã chiến đấu với nhau rất nhiều lần, nhưng có vẻ như cậu đang dần trở nên mạnh hơn.”
“Tớ cần sức mạnh... Trở nên mạnh hơn là khát vọng lớn nhất của tớ. Nhưng, tớ cần phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa để bảo vệ Naofumi-sama!”
“Atlas... Em đã trưởng thành rất tốt... Tuy vậy, anh sẽ không chấp nhận ông ta của hiện tại đâu!”
Atlas vừa hạ thấp người vừa đáp lại Fohl và kẻ giả mạo. Con bé né tránh những đòn tấn công, và chờ đợi cơ hội để phản kích.
Trận chiến rất kịch liệt, mặc dù đang là hai chọi một nhưng không hề có cảm giác con bé đang ở thế bất lợi.
Về vấn đề đó, trận đấu của Firo cũng thế... Không, tình huống của Firo bất lợi hơn.
Đối thủ của con bé là hai Hiệp Sĩ, và ba con Filo Rial.
“High Quick! Spiral Strike!”
Kinh nghiệm chiến đấu và Lv hiện tại của Firo rất cao, và hơn nữa, con bé đã bắt đầu có thể hiểu được cách sử dụng Khí. Vì thế con bé kích hoạt ma pháp gia tốc, và đánh bay bộ ba bám đuôi của Motoyasu.
“Gu... Trong suốt một tuần này, tôi đã đánh nhau với cô bé những hai lần. Nhưng tôi không thể không nói thêm một lần nữa, cô bé quả là một đứa trẻ đáng kinh ngạc.”
“Firo-tan! Em thật tuyệt! Mặc dù anh đã dùng những phương pháp cường hóa, nhưng em vẫn có thể đẩy anh lùi lại xa như vậy!”
Không hề né tránh, Ren và Motoyasu nâng vũ khí của mình lên, và ngăn chặn đòn đột kích của của Firo.
“Atlas-chan cũng thế, nhưng sao có nhiều thiên tài chiến đấu tụ tập quanh Naofumi thế nhỉ?”
“Vì Firo là người sẽ bảo vệ Chủ Nhân!”
Hiệu quả tăng tốc của của High Quick kết thúc. Firo vỗ cánh, vừa phóng ra ma lực vừa bay lên cao, đạp chân vào trần nhà rồi dùng móng vuốt đá thẳng xuống phía Ren.
Ren tránh thoát trong gang tấc, và vung kiếm về phía Firo khi con bé đá hụt. Thế nhưng Firo đá vào thân kiếm, và làm lệch hướng quỹ đạo của nó.
Nhắm vào ngay giây phút đó, Motoyasu phóng ra kỹ năng. Cây thương trong tay hắn biến thành... Cây lao của Sadina.
Có lẽ là hắn đã mượn từ Sadina, và sao chép nó.
“Triaina!” [1]
Một ánh chớp bay về phía Firo, và điện giật bao trùm hết cả bộ lông của con bé.
“KYAA!... Không, Firo sẽ không gục đâu.”
Con bé bị đánh bay đi bởi kỹ năng của Motoyasu, nhưng con bé đã lộn một vòng đi trước khi bị đập người xuống mặt đất, và khôi phục lại thế đứng.
“Gâu Gâu! Rishia-oneechan, chuẩn bị tinh thần đi!”
Kiel liên tục tấn công Rishia và Itsuki trong hình thái Kielberus.
“Fueee! Kiel-kun, hãy bỏ cuộc đi mà!”
“Đừng hòng! Niichan... Kể cả khi chỉ còn lại bọn tôi, chúng tôi vẫn sẽ luôn bảo vệ Niichan!”
“... Kiel-kun, tôi sẽ xin lỗi trước vậy. Rất xin lỗi, nhưng cô sẽ phải ngủ một lúc thôi.”
Itsuki... Nhắm vào Kiel và chuẩn bị phóng ra Skill. Hắn kéo cung của mình hết cỡ, và tạo ra một mũi tên ánh sáng.
“Đừng tưởng một đòn tấn công như thế có thể bắn trúng tôi được!”
Với một động tác phô trương, Kiel tránh được Skill của Itsuki... Đáng lẽ là sẽ như vậy, thế nhưng ngay khi mũi tên bay ngang qua con bé, nó xoay vòng và trở lại, cứ như thể nó được một sợi dây vô hình kéo đi.
*Uỳnh*, Kiel dùng đuôi đánh bay mũi tên đã quay trở lại.
... Nhưng...
“Splash Arrow... Hiệu quả Sleep Arrow.”
Khi vừa mới tiếp xúc với đuôi của Kiel, mũi tên liền nổ tung.
“Kyaa! Ư... Chưa đâu...”
“Không, thật không may... Cô đã thua rồi.”
“Eh... Aaa...”
Biểu cảm của Kiel dần trở nên ngây ngô hơn. Cuối cùng, mắt con bé trắng dã, và ngã xuống mặt đất.
“Tôi đoán rằng thế nào cô cũng sẽ né tránh như thế nên tôi đã bắn Splash Arrow cùng với hiệu ứng gây ngủ. Trong một lúc, cô sẽ không thể khôi phục ý thức lại được...”
“Kiel-kun... Em thật sự đúng là rất quan tâm đến Naofumi-san nhỉ.”
“Được rồi, trận chiến vẫn còn đang tiếp diễn. Chúng ta nên đi hỗ trợ cho bọn họ thôi.”
“Vâng!”
Itsuki và Rishia chuyển mục tiêu của mình sang Atlas và Firo, rồi từng người phóng ra Skill của mình.
“Kyah... Không, tôi vẫn còn có thể đứng được.”
“GYAA! Ư... Firo không thể thua được!”
Mặc dù hai đứa bị đánh bay, và nhận phải nhiều đòn tấn công, nhưng Firo và Atlas từ chối bị đánh bại. Hai đứa vẫn tiếp tục chiến đấu kể cả khi máu đã bắt đầu trào ra từ trên khóe miệng.
“Atlas, hãy đầu hàng đi mà.”
“E, em vẫn còn có thể chiến đấu!”
“Anh hiểu rồi...”
Fohl siết chặt nấm đấm, và đấm mạnh vào bụng của Atlas.
Trước đó, Atlas đã có thể dễ dàng tránh đi đòn tấn công bằng cách uốn người về sau và xoay người, nhờ thế mà con bé chỉ phải chịu thiệt hại của đòn tấn công lên người mình đến mức thấp nhất.
Nhưng lần này đòn tấn công của Fohl đã đánh trúng chính xác. “Kahaa!”, Atlas kêu lên một tiếng, và ngã xuống.
“Atlas... Lần này, anh thắng. Anh trai của em hoàn toàn không có bất cứ điều gì ngoài lời khen ngợi dành cho em.”
Giữ chặt Atlas đã mất đi ý thức, và Fohl thì thầm bằng một giọng nói nhẹ nhàng.
Cuối cùng là Firo...
Đã như vậy, lão phu coi bộ phải kích hoạt vũ khí cuối cùng rồi.
Về số lượng, quân của lão phu đang bị áp đảo. Với chỉ mình Firo thì phe lão phu không hề có cơ hội chiến thắng.
Chúng sẽ đi đến căn phòng tiếp theo sớm thôi.
Lão phu muốn nhìn thấy cái kết của trận chiến này, nhưng lão phu cần phải sử dụng chút năng lượng cuối cùng còn thừa lại.
Xin lỗi, Firo. Xin hãy câu thêm chút thời giờ cho lão phu.
Cuối cùng, vũ khí của lão phu đã bắt đầu kích hoạt.
“Rafu~”
Lão phu rút hết chất lỏng ra khỏi chiếc buồng nuôi cấy lớn. Thứ hiện ra là một cơ thể ở trạng thái chiến đấu với trang bị đầy đủ được điều khiển bởi ma thú của Rat, Mii-kun.
Không những cơ thể nó đã to hơn lần trước, mà lão phu còn ban cho nó thêm nhiều năng lực khác nữa.
Để đề phòng trường hợp tệ nhất, lão phu cho nó một năng lực tự tiến hóa, thế nên có lẽ nó sẽ trở thành thế hệ thứ tám của tộc Raph. Đồng thời lão phu cũng đặt số liệu và tư liệu nghiên cứu của mình vào hạt nhân của nó.
Sau khi lão phu chết, có lẽ ai đó sẽ tìm thấy nghiên cứu của lão phu. Chỉ cần họ làm theo nghiên cứu của lão phu, cuối cùng Raphtalia sẽ có thể sống lại.
Tên này đã chiến đấu khá nhiều cho đến tận bây giờ.
Tất nhiên, do những điều chỉnh thất bại mà nó đã trở nên điên loạn vài lần. Nhưng lần này lão phu không còn thời gian để mà để ý đến những thứ như thế nữa.
Dữ liệu chiến đấu mà lão phu đã truyền tải cho nó là dữ liệu của tất cả Chủng Raph mà lão phu đã tạo ra cho đến giờ, và lão phu thậm chí cũng đã trao cho nó năng lực để biến đổi thành chất lỏng trong trường hợp khẩn cấp.
Nếu như hạt nhân không bị phá hủy, nó sẽ có được khả năng tái sinh vô hạn. Với con ma thú này, lão phu có thể kéo nhóm của kẻ giả mạo vào một trận chiến bất tận.
Nhược điểm là năng lực phi hành thấp hơn Firo.
Nó có chức năng truyền ma lực vào đuôi để nổi được trên không trung, nhưng chỉ có thể bay được trong một khoản thời gian ngắn.
“Hiểu rồi chứ? Ngươi là tuyến phòng vệ cuối cùng. Hãy đợi lũ giả mạo ở trước thiết bị phòng vệ ở căn phòng tiếp theo, và đánh bại bọn chúng!”
“Rafu~!”
*Huỳnh huỵch!*, từng âm thanh lớn nương theo mỗi bước đi của nó vang lên, và Mii-kun rời khỏi phòng thí nghiệm.
Tiếp theo là... Dù có chuyện gì xảy ra, lão phu chỉ có thể chấp nhận mà thôi.
Sau khi kích hoạt Mii-kun, lão phu dùng năng lượng đã được hồi phục để quan sát tình hình của Firo.
... Đúng như lão phu nghĩ, Firo cũng đã bị đánh bại.
Con bé bị đánh bại bởi kẻ giả mạo, và đang nằm trên mặt đất.
Và... Kẻ giả mạo cùng những tên khác đã đụng phải hàng phòng vệ cuối cùng của lão phu: Mii-kun.
“Rafu~!”
“Đứa, đứa trẻ này là...”
Hửm? Chẳng biết từ lúc nào, Rat đã gia nhập vào cùng với kẻ giả mạo.
Rat và Mii-kun đã gặp nhau rất nhiều lần, nhưng ngoài sự cố đầu tiên của Mii-kun ra, thì nó đã chiến đấu mà không hề có vấn đề gì.
Kể cả bây giờ hai kẻ này gặp nhau, lão phu cũng không nghĩ rằng sẽ có gì xảy ra.
“Rafu~!”
Giờ thì! Hãy đi tiêu diệt Kẻ Giả Mạo cùng với những gã Hiệp Sĩ của ả ta đi!
“Rafu~!”
Mii-kun vẫy tay ra hiệu với kẻ giả mạo và những tên khác, và bất chợt nhường ra một con đường cho chúng đi qua.
“Cái đ*o gì thế!!!?”
Nó còn rất nhiệt tình mà phá hủy hết những thiết bị phòng vệ giúp lũ giả mạo, cưỡng chế mở cánh cửa ra, và thậm chí còn bắt đầu dẫn đường cho chúng đi khắp tòa nhà nữa.
“À ừm... Đứa trẻ này đang làm gì vậy?”
“Ah... Mii-kun. Chẳng lẽ ngay từ ban đầu ngươi đã lợi dụng ngài Bá Tước, và chờ đợi cơ hội để gia nhập với chúng ta sao?”
“Rafu~”
Nó gật đầu, và quăng cho Rat một nụ cười tươi roi rói.
CHẾT TIỆTTTTTTT!
Lão phu còn tưởng nó đã làm việc rất chăm chỉ, thế nhưng ngay từ đầu nó đã lợi dụng lão phu!?
Nhất định không thể tha thứ cho cái tên này được!
Cũng may là để đề phòng có chuyện gì đó bất ngờ xảy ra, lão phu đã tạo ra nó sao cho lão phu có thể sửa đổi từ xa.
Lão phu kích hoạt tấm phiến đá và dùng năng lực điều khiển ở khoảng cách xa.
“Rafu~”
Mii-kun phun ra Core điều khiển từ xa mà lão phu đã cấy vào, và dẫm nát nó. (Note: Core (hạt nhân) này khác với viên hạt nhân chính của Mii-kun.)
Kư... Ban cho nó năng lực hóa thành chất lỏng quả là sai lầm. Không ngờ nó đủ khả năng điều chỉnh và khống chế được Core.
Đáng ghét đáng ghét đáng ghét đáng ghét! Hết Sadina, rồi đến Gaelion, giờ cả ngươi cũng phản bội lão phu sao!
Đây không còn là trò đùa nữa rồi.
Chẳng lẽ đã đến lúc khởi động thiết bị tự hủy rồi ư?
Tuy nhiên, vẫn còn một vài đứa nô lệ ở bên trong căn cứ vẫn chưa kịp thoát đi.
... Không còn đủ năng lượng để tạo ra một lối thoát khẩn cấp.
Lý do là vì lão phu đã dùng quá nhiều năng lượng vào việc tạo ra thế hệ thứ tám.
Lão phu có thể sử dụng Portal để một mình trốn thoát, nhưng sau khi phá hủy những thiết bị phòng vệ, Gaelion đã phát động Dragon Sanctuary. Thế nên, việc bỏ trốn bằng Portal là bất khả thi.
Cho đến bây giờ, lão phu vẫn không hề hối hận.
Điều đó có nghĩa là chỉ có một việc mà lão phu phải làm.
“Cuối cùng thì em cũng đã tìm ra ngài, Naofumi-sama!”
Kẻ giả mạo xông vào phòng thí nghiệm của lão phu cùng với đám hiệp sĩ của cô ta, và rất nhiều những kẻ khác mà cô ta mang theo cùng.
Hửm? Hình dáng cây thương của gã Motoyasu cũng đã thay đổi.
“Thật là vinh hạnh làm sao khi tất cả các ngươi đã cùng tới đây để thăm lão phu, lũ giả mạo.”
Lão phu kích hoạt món vũ khí cuối cùng thứ hai của mình. (LOL, “cuối cùng” mà còn có thứ hai nữa chứ =]])
Đó là thứ mà lão phu đã tạo ra từ Bioplant. Một con Golem Plant có hình dáng như một con rô bốt có buồng lái. (Note: Tra từ 搭乗型 nếu muốn biết rõ hình ảnh.)
Mặt đất rung động, và con Golem xuất hiện dưới chân lão phu. Lão phu chui vào buồng lái và bắt đầu điều khiển nó.
Nó được làm theo khuôn mẫu của một cái đầu lâu và được lắp đặt ở bên trong Castle Plant, và lão phu cũng đã ban cho nó khả năng bay trên không.
Lão phu phá hết những bức tường trong phòng thí nghiệm, sau đó bay về phía trần nhà. Lão phu cũng đã lắp khẩu pháo chính vào, thế nhưng chưa có thử qua uy lực của nó.
Mặc dù lực phá hoại vẫn còn là ẩn số, tuy nhiên hỏa lực của nó hẳn là có thể thỏa mãn được kỳ vọng của lão phu.
“Như vậy, chúng ta hãy bắt đầu trận chiến cuối cùng đi, lũ giả mạo?”
“Ah... Raphtalia-san, chúng ta nên làm gì đây?”
“Hãy phá hủy toàn bộ các bức tường phòng vệ đang bảo vệ Naofumi-sama. Nếu không thì ngài ấy sẽ không chịu nghe bất cứ điều gì mà chúng ta nói đâu.”
“Hiểu rồi.”
Tất cả đám hiệp sĩ đều tập trung EP và SP lại để dùng Skill.
“Trọng Lực Kiếm!”
“Triaina bản cải tiến, Brionac!”
“Splash Arrow!”
“Tornado Throw!”
“Uguuuuuu...”
Cửa sổ trước mặt thông báo cho lão phu biết về lượng thiệt hại từ rất nhiều bộ phận cơ thể con Golem.
Quả đúng là bị áp đảo về số lượng thật khó bù đắp.
Thậm chí mất luôn cả khả năng lơ lửng, con Golem Plant rơi xuống. Lão phu nhảy ra khỏi nó để chuẩn bị cho trận chiến dưới mặt đất.
“Naofumi-sama, xin hãy cắn chặt răng và chuẩn bị sẵn sàng đi.”
“Ai sẽ sẵn sàng đối với một kẻ giả mạo chứ!”
“... Sự kiên nhẫn của em đã tới giới hạn rồi đấy. Cho dù ngài có là Naofumi-sama, em cũng phải dùng một chút bạo lực rồi.”
Kẻ giả mạo vung kiếm, nhanh chóng lao đến gần lão phu.
“Đỡ này!”
Lão phu giơ khiên lên để đỡ đường kiếm của cô ta.
*Rắc*, một âm thanh khó hiểu vang lên từ chiếc khiên của lão phu.
Đồng thời, một cảm giác đau đớn tràn vào đầu của lão phu.
Và... Lão phu cảm thấy thứ gì đó đâm xuyên qua người mình.
“...?”
Kẻ giả mạo vừa làm một vẻ mặt khó hiểu vừa liên tục đâm kiếm về phía lão phu.
Tốc độ của cô ta đã giảm đáng kể sau cú đánh đầu tiên.
Tuy vậy, cứ mỗi lần lại có thứ gì đó xâm nhập vào trong người lão phu... Mỗi đòn tấn công đều cảm giác như Khí chạy lan qua cơ thể.
Là thao tác Khí, đúng không nhỉ? Lão phu không thể nhớ được là mình đã làm được điều đó thế nào.
“Naofumi-sama, chẳng lẽ là...”
Dùng bàn tay khác không cầm vũ khí, kẻ giả mạo tát vào má lão phu.
Đó không phải là một đòn tấn công mạnh gì, nhưng đầu của lão phu cũng bị đánh bật ngược lại một chút.
“Uguahaaa!”
Lão phu có thể nếm được mùi vị của máu trong miệng mình.
Tệ rồi. Chẳng lẽ miệng lão phu bị rách rồi sao?
“Quả đúng như vậy.”
“Chuyện gì vậy?”
“Naofumi-sama này, chắc chắn không có sức phòng ngự. Nếu như ai trong bất cứ chúng ta tấn công hết sức thì ngài ấy sẽ chết.”
“C-Cái gì!?”
Kư... Cô ta nhìn thấu được lão phu sao.
Đúng vậy. Đúng như cô ta nói, sức phòng ngự hiện tại của lão phu là... 0.
Để đổi lấy tất cả những năng lực tuyệt vời của nó, đây là cái giá phải trả của Khiên Tân・Thất Đại Tội, là một chiếc khiên hoàn toàn không có sức phòng ngự.
Chứ không thì đời nào lão phu sẽ lại dùng toàn bộ thời gian ở mãi bên trong căn cứ của mình chứ.
“Tại sao phòng ngự của anh ta lại thấp đến như vậy?”
“Có thể là do lời nguyền của ngài ấy.”
“Uwaa... Đó không phải trò đùa đâu.”
“Rafu~”
“Bá Tước... Chẳng phải đã đến lúc ngài nên đầu hàng rồi hay sao?”
“Fu, kẻ quái nào sẽ đầu hàng chứ!? Lão phu sẽ tiếp tục chiến đấu, mãi cho đến khi nào lão phu thành công hồi sinh được Raphtalia!”
Hiện tại, lão phu chỉ đơn giản là đang liều lĩnh một cách tuyệt vọng.
Sau khi đánh bại lũ giả mạo này, lão phu sẽ thoát ra khỏi đây và sử dụng những Curse Skill mà lão phu vẫn chưa dám dùng để chinh phục thế giới.
Nếu lão phu dùng Curse Skill lên Pháo Castle Plant... Đúng vậy, lão phu sẽ khiến những kẻ chống đối mình trở thành phân bón cho cái Bio Base này.
Curse Skill――.
“Em sẽ không để ngài làm điều đó đâu!”
Trước khi lão phu kịp niệm xướng Curse Skill, thì kẻ giả mạo đã túm lấy cổ áo của lão phu và thắt chặt.
“Ặc ặccc.”
Cơn đau làm lão phu không thể tập trung được.
“Naofumi-sama, xin hãy đầu hàng đi ạ. Nếu vậy, bọn em sẽ có thể nghĩ cách để giải thoát cho ngài khỏi lời nguyền của chiếc khiên.”
“Hừ, lão phu từ chối! Kẻ giả mạo!”
“Naofumi-sama!”
Lão phu đã thoát ra được khỏi kiềm chế của cô ta lúc cô ta lắc mạnh cổ áo của lão phu.
Và lão phu một lần nữa sử dụng Curse Skill―.
“Naofumi-sama! Làm ơn hãy dừng lại đi mà!”
Bằng một giọng nói nghẹn như sắp khóc, kẻ giả mạo lao về phía lão phu.
Sau đó cô ta ôm đầu của lão phu ấn vào ngực mình.
“Làm ơn xin hãy nhớ lại đi. Naofumi-sama, em đã nói điều này trước đây rồi mà, đúng không?”
Kẻ giả mạo hít một hơi thật sâu rồi nói.
“「Làm ơn hãy tin tưởng em. Em biết Naofumi-sama chưa từng gây ra bất kỳ tội ác nào. Ngài luôn chia sẻ những thứ thuốc quý giá, và là người đã cứu tính mạng của em. Ngài là Khiên Hiệp Sĩ-sama, người đàn ông vĩ đại đã dạy em chiến đấu và làm cách nào để sống... Em là thanh kiếm của ngài, cho dù ngài có chọn đi con đường khó khăn đến nhường nào, em cũng sẽ luôn đi cùng ngài」... Vì em, vì tất cả mọi người đã tin tưởng và chọn đi theo Naofumi-sama, làm ơn xin hãy trở lại như trước đây đi.”
Ể?
Ể?
Ể ể?
Cái gì? Lời nói này là... Lão phu là... Lão phu là...
“Firo, Atlas-chan, và Kiel-kun. Em hiểu tại sao họ lại chọn phục vụ cho Naofumi-sama. Cho dù là đang chịu ảnh hưởng của lời nguyền, bản chất của ngài vẫn không hề thay đổi. Tuy vậy, em... Vẫn muốn ngài quay trở lại là Naofumi-sama của trước kia.”
Một nhịp điệu quen thuộc vang lên bên tai lão phu.
Và hơi ấm từ lồng ngực này...
Thế nhưng làm thế nào mà lão phu có thể thừa nhận được chuyện này chứ.
Nếu mọi chuyện là thế, vậy thì ý nghĩa... Cho sự tồn tại... Của Lão Phu là... Gư...
“Naofumi-sama mà em tin tưởng là một con người kiệm lời và khó gần. Bởi vì ngài ấy đã có một nỗi ám ảnh có liên quan đến phụ nữ, vì lẽ đó, ngài ấy không còn có thể yêu thương một ai được, cười nhạo trên nỗi bất hạnh của người khác, tốt bụng nhưng cũng rất nghiêm khắc. Tuy rằng vẫn còn rất nhiều những điểm khác mà em chưa hề biết.”
Kư... Buông ra! Đừng có chạm vào lão phu!
Là những gì mà lão phu muốn nói, thế nhưng lại không thể thốt nên lời được.
“Chắc hẳn, ngài là một trong những khía cạnh khác của Naofumi-sama. Nhìn thấy những ma thú do ngài tạo ra, em có thể hiểu là khi không có em, hẳn là ngài đã than khóc rất nhiều. Em cũng hiểu là ngài đã tin tưởng em đến mức nào. Đó là lý do tại sao, em phải nói với ngài câu cảm ơn...”
Trước mặt lão phu,... Kẻ giả mạo...
“Cảm ơn rất nhiều. Bởi vì sự xuất hiện của ngài, mà em mới có thể biết được một phần cảm xúc thật trong trái tim của Naofumi-sama.”
Cô ta, với đôi má đỏ bừng, nhìn vào khuôn mặt của lão phu với một ánh mắt thật dịu dàng.
Sau khi nói xong, cô ta lấy một thứ gì đó ra từ chiếc túi đeo bên hông.
Đó là một quả bóng được làm từ da của Balloon, và một lá cờ nhỏ.
“Em mang chúng theo là để nhắc cho Naofumi-sama nhớ lại. Đối với Naofumi-sama, có thể chúng chỉ là những món đồ rẻ tiền, nhưng hiện tại, đối với em chúng chính là những báu vật vô giá.”
Và... Kẻ giả mạo... Không, Raphtalia hôn lên má lão phu.
“Em thật sự không muốn Naofumi-sama trở về thế giới cũ của mình! Tuy nhiên... Thế giới này chẳng mang lại cho ngài được bất kỳ điều gì tốt đẹp ngoài những đau khổ. Em cũng nghĩ trở về thế giới của mình sẽ là tốt hơn cho ngài.”
Vào khoảnh khắc đó.
*Choang*, âm thanh của thứ gì bị vỡ nát vang lên. Mặt ngoài của chiếc khiên tan thành nhiều mảnh, và Cây Tân・Thất Đại Tội dần biến mất.
Sau đó lão phu nhớ lại được ý thức từng bị tách ra khỏi.
... Thì ra là vậy.
Lão phu không phải là Naofumi Iwatani. Lão phu chỉ là một nhân cách được tạo ra bởi sức mạnh của Tân・Thất Đại Tội dựa trên Naofumi đó.
“UGGUUUUUAAAAAHHH...!”
Cùng với tiếng thét, lão phu cảm giác được bản thân đang dần biến mất.
Không, là trở lại như lúc trước. Trở thành một phần của Naofumi Iwatani.
Có lẽ như vậy là tốt nhất.
Lão phu... Đã rất thỏa mãn.
Số phận của thế giới này có ra sao cũng được.
Raphtalia vẫn còn sống. Em ấy đang cư ngụ ở đây, hơn nữa còn đang cảm ơn lão phu.
Đối với lão phu như thế là đủ rồi.
*Ầm ầm ầm*, mặt đất rung chuyển, Castle Plant bắt đầu sụp đổ.
Castle Plant vốn được duy trì bởi sức mạnh từ chiếc khiên của lão phu.
Với một chiếc khiên bình thường thì không thể nào đủ sức mạnh được.
“Rafu~!”
Mii-kun ra hiệu cho mọi người lập tức di tản.
“Raphtalia-san.”
“Tôi biết rồi!”
Raphtalia cõng lão phu trên lưng và bắt đầu chạy.
Xem ra... Đã tới thời điểm lão phu ra đi rồi.
Nếu như thế giới này có thể chấp nhận nguyện vọng cuối cùng của lão phu, thì lão phu hy vọng từ tận đáy lòng rằng Raphtalia và những người khác có thể an toàn rời khỏi phòng thí nghiệm này.
Này, Khiên Hiệp Sĩ, Naofumi Iwatani thật sự.
Ngươi... Nên sớm nhận ra cảm giác thật của bản thân mình đi.
Nếu không... Ngươi nhất định sẽ phải hối hận về điều đó.
Bây giờ, lão phu sẽ trở thành một phần trong trái tim của ngươi, một trái tim cùng nghĩ đến... Cùng nhớ về Raphtalia.
Nhưng mà, thật đúng là tức cười.
Kẻ giả mạo, kẻ giả mạo. Lão phu vẫn luôn miệng gọi con bé là kẻ giả mạo, trong khi bản thân lão phu mới là kẻ giả mạo.
Vẫn còn một chút thời gian cho đến khi Đợt Sóng tiếp theo xảy ra.
Chẳng lẽ tất cả những gì lão phu làm đều lãng phí thời gian thật vô ích ư...?
“Vậy sao... Thật như vậy sao...”
Vào thời điểm ý thức đang mờ dần, lão phu cuối cùng đã rút ra được một kết luận lớn.
Dựa theo kết quả nghiên cứu trong tám ngày tồn tại của lão phu, Đợt Sóng chính là chiến đấu với――――.
Kết quả của cái hiện tượng vô nghĩa đó có lẽ sẽ là――, thế nhưng thế giới sẽ――.
Lão phu nhớ lại những câu nói của kẻ địch.
Tại sao kẻ đó lại ―― cùng với Raphtalia...?
Chú thích
[1] Triaina là tiếng Hy Lạp, tiếng Anh là Trident, có nghĩa là cây Đinh Ba hay Tam Xoa Kích.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...