Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ



“Thay vào đó, một bộ Hakama hoặc trang phục phong cách Nhật Bản sẽ thích hợp với Raphtalia hơn đó.”

“Hakama[1]? Phong cách Nhật Bản ạ?”

Imia nghiêng đầu hỏi.

Do con bé chuyên về may mặc nên có hứng thú với một phong cách quần áo chưa biết sao?

“À ừm... Phong cách Nhật Bản là kiểu mấy cái khố của Sadina giới thiệu cho Kiel ấy.”

“À, là phong cách phương Đông. Nếu thế thì em thử nghiên cứu và làm thử vài cái thì sao?”

“Thế đó... Có lẽ sẽ phù hợp, nên ta nhờ em.”

Raphtalia trong bộ Kimônô à.

“Vâng ạ. Chốc nữa em sẽ làm thử. Ngài có yêu cầu đặc biệt về tài liệu không ạ?”

“Bởi vì không phải để dùng trong chiến đấu, thế nên... À không, nếu có thể dùng tài liệu tốt tốt thì cứ làm. Ta nhờ em.”

“Vâ~ng!”

Imia kết thúc cuộc nói chuyện với tôi, và bắt đầu tiếp chuyện với người khách tiếp theo.

Raphtalia mặc Kimônô à—... (Lặp lại đến 2 lần, ý đồ gì đây @@)

“Dù gỗ cùng với rượu đục, thêm bộ quần áo bằng lá cây thì sao nhỉ.” [2]

Nếu đó là đối với một đứa trẻ 5 tuổi thì có thể chỉ xem như trò đùa, nhưng để Raphtalia ăn mặc như thế, đó sẽ là phạm tội.

“Sao ngài lại có loại ý nghĩ đó vậy! Naofumi-sama!”

Bởi vì Raphtalia là Tanuki chứ sao...

Mà đồ gốm Shigaraki[3] chỉ có ở trong thế giới của tôi.

Tôi không nghĩ sẽ có tượng Shigaraki nữ đâu.

Giờ làm thế nào để làm Raphtalia bình tĩnh lại đây.

“A, Naofumi-sama.”

“Sao ông lại ở đây!?”

Tôi đang nghĩ không biết khách hàng Imia đang phục vụ là ai, hóa ra là Atlas và Fohl.

“Ta ở đây thì có vấn đề gì sao? Mà các ngươi đang làm gì đấy?”

“Em vẫn đang tìm kiếm Naofumi-sama.”

“Atlas, đừng đến gần ông ta!”

“Vậy, Fohl, ngươi đang làm gì?”

“Cậu ấy đang chọn quần áo cho Atlas-san.”

Imia trả lời.

Trong tay con bé là một cái đầm một mảnh và mấy món trang sức dễ thương.

Vậy thằng nhóc tính mua chúng à.


“Ngoài ra, cậu ta còn nhờ làm những bộ trang phục theo yêu cầu nữa. Gồm những bộ quần áo đáng yêu và thú nhồi bông.”

“Thế sao, thế sao.”

Vậy là thằng nhóc này vẫn y chang như cũ, muốn biến em gái mình thành như một con búp bê có thể thay quần áo sao.

“Những bộ dễ di chuyển thì tốt hơn...”

Atlas nói.

Mà, đúng là Goth-Loli, hay mấy bộ dễ thương không hề thích hợp cho chiến đấu.

Hơn nữa, tuýp người nhanh nhẹn như Atlas cũng không thích chúng.

“Atlas, em sẽ không chiến đấu, nên cứ sống thong thả là được rồi. Bởi vì em cũng mới vận động có được bao lâu đâu!”

“Cho dù anh có nói vậy...”

Với một bộ dáng rất khó xử, Atlas đặt tay lên mặt và nói với Imia.

“Cậu đã làm xong bộ đồ lót tớ yêu cầu chưa?”

“A, rồi. Là bộ đồ rất có sức quyến rũ.”

... Rồi con bé lấy ra một bộ đồ lót còn mỏng hơn, với các trang trí đẹp hơn, và nguy hiểm hơn cái của Raphtalia khi nãy nữa.

Màu đen.

Tuy nhiên, vấn đề ở chỗ Atlas có vóc dáng trẻ con và trông chỉ khoảng 10 tuổi, nên hoàn toàn trông chẳng phù hợp chút nào.

Hay nói đúng hơn, Atlas không thấy gì, nhưng sao lại muốn thứ đó chứ.

“Cái—”

Fohl bối rối không thốt nên lời.

Tôi cũng đồng tâm trạng.

Ăn mặc như thế rốt cuộc thì con bé này có ý định gì vậy hả!

“Ngừng ngay, Atlas! Đồ lót như thế, Nii-chan không bao giờ chấp nhận!”

“Onii-sama.”

Atlas dịu dàng nắm lấy tay Fohl.

“Cô em gái trong mộng tưởng của anh không hề tồn tại. Xin hãy nhìn vào một em thực sự đi. Nói cho anh biết, em sẽ mặc đồ lót này và tấn công Naofumi-sama.”

“Cậu vừa nói cái gì thế!”

Raphtalia hét lên thật to.

“Ua...”

Fohl rời mắt khỏi Atlas như thể muốn nói ‘Không thể tin được’, và chẳng hiểu vì sao lại nhìn chằm chằm vào tôi.

Sao lại trông như thể mình đã NTR nó vậy chứ?

Tôi không cần cái kiểu phát triển này.

“Aa, rồi rồi. Giờ ngươi đã hiểu có chuyện xấu gì sắp xảy ra với ta rồi đấy, nên mời ngươi hãy ngăn cản cô em gái mất kiểm soát của ngươi đi.”

“Gu... Ta hiểu rồi. Nii-chan sẽ đưa Atlas trở lại bình thường.”


“Làm tốt nhá.”

“Không cần ông phải nói. Được rồi, Atlas! Chúng ta đi đến gian hàng tiếp theo thôi, vẫn còn nhiều thứ ta cần mua nữa!”

“Aa, Naofumi-samaaaaaaaa!”

Đừng có cầm cái đồ lót kia mà đưa tay về phía ta chứ.

Trông cứ như ngươi đang cố đưa chúng cho ta vậy.

“Atlas-san tuyệt thật đấy.”

“Ừ.”

Raphtalia và Imia nhìn cảnh đó với ánh mắt xa xăm và gật đầu với nhau.

Sao mà cứ như đang trông thấy ánh hoàng hôn vậy, là tưởng tượng của tôi à. (Trans: Chắc ý Naofumi muốn nói ‘chia tay hoàng hôn’ nhỉ?)

“... Có lẽ tớ cũng nên mua một ít nhỉ.”

“Em nói cái gì đấy? Ta nghĩ đồ lót bình thường với Raphtalia cũng tốt lắm rồi mà?”

“... Tớ bắt đầu hiểu cảm giác của Atlas-san rồi đấy.”

Cảm giác của Atlas?

Khi đang nói chuyện, tôi nghe có tiềng ồn ào từ phía bên ngoài thị trấn.

Nếu không nhầm thì đó là nơi có trường đua trên cỏ được dựng lên do Taniko quản lý.

Hiện thời, do để chăm sóc sức khỏe của mấy con FiloRial nên Rat cũng đang có mặt ở đó.

*Waaaaaaaaa!*

Tôi nghe được những tiếng hoan hô cùng với tiếng gào thét giận dữ.

Đó là sự pha trộn giữa những tiếng hô mừng thắng lợi và tiếng kêu thất bại.

Tuy rằng có hơi ồn ào, nhưng có lẽ có thể làm cho tâm trạng của Raphtalia được tốt hơn.

“Đến xem trường đua một chút xem.”

“A, đợi em với.”

Khi nhìn vào trường đua Filo Rial, tôi thấy có những con Filo Rial và người huấn luyện chưa từng thấy mặt bao giờ ủ rũ vì thất bại, và mấy con Filo Rial ở chỗ tôi đang cất lên những tiếng kêu thắng lợi.

Dù sao thì đó đều là những con đã trở thành Queen và King hết rồi mà.

Ồ, Ren và Itsuki làm canh gác viên và đang đứng canh giữ.

“Kue.”

Đám Filo Rial thấy tôi và chạy đến.

“Kueee?”

Mấy con Filo Rial đó đứng quanh tôi, chìa đầu cho tôi như thể muốn nói ‘Thắng rồi kìa? Hãy khen tôi đi, khen tôi đi’.

“À ừ, rồi rồi.”


Dường như đây là cuộc đua do con Thuộc hạ số 1 hay giả vờ dễ thương của Firo phụ trách chỉ huy.

Tôi không muốn tốn nhiều thời gian quá với chúng nhưng vẫn vỗ về mỗi con một cái.

Còn những tiếng hét giận dữ khi nãy?

Nhìn là hiểu thôi, có những người khách đang khóc trên khán đài do thua cược.

“Ngớ ngẩn! ‘First Homare’ của chúng ta lại thua sao!” (Homare (誉れ) : Tiếng Nhật nghĩa là Danh Dự, First Homare: Danh Dự Số 1 hay Danh Dự Đứng Đầu)

Tên ngựa kiểu quái gì thế kia.

“Đến cả Shield Lion đã tạo nên truyền thuyết nữa! Sao lại thế được!”

... Có vẻ như là dù ở đâu thì tên ngựa đua cũng đều như thế nhỉ.

“Ngài đây là người huấn luyện của những con Filo Rial này sao?”

Nhìn thấy tôi đang bị đám Filo Rial vây quanh, một người huấn luyện FiloRial thua cuộc tiến đến gần tôi.

“Chắc chắn ngài là Khiên Hiệp Sĩ-sama, và cũng là lãnh chúa nơi này.”

“Ừ, vậy thì sao?”

“Những con Filo Rial ở chỗ của Khiên Hiệp Sĩ-sama rất xuất sắc. Có thể xin ngài cho phép các con đực và cái đó phối giống với những Filo Rial của chúng tôi không?”

“Kue!?”

Mấy con Filo Rial chỗ của tôi đều kêu lên ngạc nhiên.

Sau đó... Tôi nhìn về phía đám Filo Rial của người huấn luyện vừa nói kia.

Tôi nghĩ mình có thấy những ánh mắt ‘nồng cháy’ hướng về phía này.

“Kue Kue!!”

Cả bọn liền lắc đầu, rụt cổ lại và núp sau lưng tôi.

Nhưng vì có quá nhiều con nên chúng chẳng núp đâu được cả.

Nói đúng hơn, cố bắt chước bọn Filo Rial thông thường trong khi các ngươi biết nói, làm chuyện thừa thãi.

“Tất nhiên, chúng tôi sẽ trả phí phối giống, liệu ngài có thể suy nghĩ lại không?”

Và rồi người huấn luyện đó cho tôi biết anh ta sẵn sàng trả bao nhiêu thông qua món công cụ trông giống như bàn tính.

... Một món tiền khá lớn.

Từ phía khán đài vang lên tiếng thốt “Ô! Giao phối với những Filo Rial truyền thuyết kia! Đó sẽ là sự khởi đầu của một truyền thuyết mới!”, và bọn họ nín thở mà theo dõi chăm chú.

Trong trường hợp này, tôi cũng muốn gật đầu chấp thuận, nhưng mà...

Tôi quay đầu và nhìn về phía sau.

Tôi thấy đám Filo Rial đó chắp cánh lại thành hình chữ ‘X’ và nhìn với đôi mắt rưng rưng nước như trẻ con để cầu tôi từ chối.

Tôi cũng thấy Rat và Taniko đang bận rộn kiểm tra sức khỏe.

Rat nhún nhẹ vai và như nói rằng 『Ngài Hầu Tước không tự mình quyết định được sao?』.

Taniko cũng gật đầu, 『Nếu kết quả tốt thì như thế cũng tốt mà?』.

Bọn họ chỉ cần nhìn là hiểu ngay.

“À—... Hiện giờ người quản lý là ta, nhưng ta lại không phải là người nuôi chúng, và ta muốn để mấy đứa này tự do lựa chọn. Nên chuyện đó... Dĩ nhiên... Chính là...”

Tại sao tôi lại nói lắp vậy?

Chắc điều đó có nghĩa là tôi không thể ngang nhiên quyết định hôn ước của chúng được.

Ngoài ra, chúng là do Motoyasu nuôi lớn, vốn dĩ tôi đâu có quyền quyết định.


Tuy vậy, nếu mà nhận được số tiền phí phối giống đó thì chuyện này cũng không tệ lắm đâu.

Nếu dòng máu của mấy con Filo Rial được phối giống cẩn thận đó được thêm vào làm thuộc hạ của tôi, chiến lực của tôi sẽ tăng đáng kể.

“Kueeeeee...”

Mấy con này, đừng có bám vào ta nữa...

Tôi có nghe từ Melty là đối phương thuộc một tổ chức khá lớn.

Được đầu tư từ Zeltbur chăng? Đấu trường và cá cược gần như xuất hiện ở khắp mọi nơi.

Cũng khó mà nói từ chối được, mà viễn cảnh tương lai cũng tốt.

Nếu có thể, tôi muốn đám Filo Rial này không được ‘hợp rơ’ với nhau cho lắm và kết thúc đi cho rồi.

“Không biết vì sao mà đám Filo Rial của ta trông chẳng hứng thú gì cả. Vậy nên trong một khoảng thời gian, hãy cho những con Filo Rial của ta và những con Filo Rial của các người cặp nhau, nhưng nếu không thuận lợi, hãy từ bỏ ý định nhé?”

Và tôi đề nghị một thỏa hiệp.

“... Tôi hiểu rồi.”

Trường đua liền vang rền tiếng vỗ tay.

Có vẻ như cuộc đua Filo Rial thuận lợi, mọi thứ đều nóng lên.

“Kueee...”

Cả bọn Filo Rial đều lắc lắc đầu từ chối.

Nên tôi bước vào vòng tròn và thì thầm để đối phương không nghe được.

“An tâm đi. Các ngươi có không thích cũng không sao. Nếu bị dí đến gần quá, thì cứ đá văng đi, miễn sao không gây thương tích là được.”

“Kuee...”

“Hơn nữa, ta cho rằng tên Motoyasu, kẻ rất coi trọng các ngươi ấy, chắc cũng sẽ không chịu nuốt trôi cái vụ này đâu.”

Và sau đó, à thì, tôi có nên nói lời này cho đám Filo Rial nghe không nhỉ.

“Ta cho rằng trong số các ngươi cũng có mấy kẻ không ngại chuyện này lắm, nên hãy nghĩ đến cảm giác của chúng một chút xem.”

Có một nhóm ‘hoàn toàn từ chối’, và cũng có một nhóm nghĩ ‘làm vậy cũng chẳng sao hết’.

“Và không phải tất cả các ngươi đều nghĩ như nhau. Nhưng cuối cùng thì các ngươi vẫn nắm quyền chủ động. Hiểu chứ?”

“Kue!”

Chẳng rõ có hiểu hết không, nhưng đám Filo Rial gật mạnh đầu.

Nhân tiện, thời kỳ sinh sản của Filo Rial kéo dài một tháng.

Mà, những con chim nổi tiếng được sinh ra sau vụ giao phối giữa nhóm ‘sao cũng được’ và đám FiloRial kia là một câu chuyện khác, và chuyện Motoyasu tranh cãi gay gắt với đám Filo Rial lại là một chuyện khác nữa.

Ờ thì, chuyện rắc rối nhất cần phải giải quyết sau đó chính là một vài con Filo Rial được tạm gửi lại đây bị ‘mất trí’ và hết chuyện làm rồi hay sao mà lại quyết định nhắm vào Firo.

Những cú đá của Firo quá mức nguy hiểm và nếu tình hình này cứ tiếp diễn, không biết tôi có phải trả tiền bồi thường hay không nữa đây.

Chỉ là, bọn chúng đang cố tiếp cận Nữ hoàng kế nhiệm, thế nên đó cũng chính là tự làm tự chịu mà thôi—...

Chú thích:



[1] Hakama (袴): Một kiểu trang phục truyền thống của Nhật. Vui lòng tra google từ 袴 để biết thêm chi tiết.

[2] Rượu đục (濁酒): Một loại rượu không lọc, lên men bằng gạo và có vị ngọt.

Cầm dù gỗ, mặc áo lá, uống rượu đục là hình tượng của Tanuki Nhật Bản.

[3] Đồ gốm Shigaraki hay Tượng Tanuki là biểu tượng nổi tiếng của thị trấn Shigaraki của thành phố Koka. Tượng Tanuki thường được đặt ở đền miếu hay những cửa hàng ở Nhật Bản.

Chương 276 Cuộc Thi Chim 1


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui