“Vậy, câu hỏi tiếp theo.”
“... Vâng?”
Itsuki hiện tại dường như là không thể nói dối được.
Nên giờ là lúc tốt nhất để thẩm vấn hắn.
Về sau, khi đã giải nguyền xong, thói quen nói dối của hắn có quay lại cũng đã quá muộn.
“Ngươi đã dùng Ring Name gì khi ở đấu trường vậy?”
“Perfect Hidden Justice.”
“Fuu!”
Haa, tôi mém nữa phá ra cười rồi.
Bằng gương mặt vô cảm, hắn ta trả lời với cái giọng đều đều đó.
“Và, tại sao lại là cái tên đó?”
“Vì Chính Nghĩa ra tay cứu người trong bí mật.”
“Ngươi ngốc à?”
“Có lẽ bên trong anh nghĩ tôi là một tên ngốc. Đối với anh.”
“... Cái quái gì?”
Khoan đã, cái tên này chỉ biết nghĩ gì nói đó thôi à.
Hắn bình thường không khi nào nói kiểu đó cả.
Việc hắn ta nghĩ như vậy làm tôi phát bực.
... Được rồi. Cùng tìm hiểu xem tại sao hắn lại chấp nhất như vậy với chính nghĩa.
Nếu không, sự nhẫn nại của tôi sẽ tiêu mất.
Tôi vốn khá nóng tính mà.
Và tôi cũng chẳng mấy quan tâm gì đến cái thứ Chính Nghĩa của hắn.
“... Ngươi từng nói thế giới này trông y hệt một Game mà ngươi từng chơi, phải không?”
“Đúng vậy. Tôi đã từng nghĩ thế giới này hoạt động giống như Game Dimension Wave mà tôi biết.”
Thì quá khứ?
Có nghĩa là suy nghĩ bây giờ là khác hẳn.
Chẳng lẽ lời nguyền đã khiến cho nhận thức của hắn giảm đi sao.
“Vậy, câu hỏi là, tại sao ngươi lại khiêu chiến Linh Quy?”
“Bởi vì theo nhiệm vụ cốt truyện, nó sẽ thành một mối họa lớn nếu không giải quyết nó sớm. Vì—”
Tôi sẽ lược bỏ đi đoạn này.
Hầu hết câu trả lời cũng giống như với Ren.
Câu chuyện tiến triển đúng là như tôi đã nghĩ.
“Tiếp theo là Phượng Hoàng phải không?”
“Vâng.”
“Hừm... Câu hỏi tiếp theo. Trong Game Dimension Wave ngươi chơi đó... Kết thúc như thế nào?”
Tôi cho rằng đấy là điểm khác biệt cơ bản giữa Game mà tôi, Ren, Motoyasu và Itsuki chơi.
Ren chơi VRMMO, Motoyasu là MMO, và Itsuki là Console Game.
Vậy nghĩa là, Itsuki là kẻ duy nhất có thể chơi đến kết thúc.
“Khi Ứng Long bị đánh bại, Phần 1 của game kết thúc. Sau đó là chuyển sang phần thách đấu xem ai có điểm cao nhất trong số những người chơi.”
“Cái gì!?”
Tệ thật! Nói tóm lại, kiến thức của Itsuki cũng vô dụng nốt.
Mà hắn ta nói Phần 1 sao.
Khi nói đến Vol. 1, tức là sẽ có các phần game tiếp theo nữa.
Ra là kiểu như vậy sao?
Đừng đùa chứ. Chơi cho xong game đó đi rồi hẵn bị triệu hồi đến thế giới khác chứ.
“Vậy thực sự thì Game đó là như thế nào?”
“Nếu phải phân loại thì đó là kiểu game Hack & Slash! Trong thế giới của tôi, Game này đã được tạo ra khoảng 30 năm trước đó, khi đó, nó là bản thử nghiệm chưa có tên, nặng 2TB, được đóng kèm theo Game PC Ero Doujin, nhưng ngay lập tức, nó trở thành Game được khắp cả thế giới ưa thích.”
“Hả?”
Đột nhiên hắn lại nói thao thao bất tuyệt.
Cơ mà, trong thế giới của hắn, từ 30 năm trước đã có Ổ Đĩa Cứng với dung lượng 2 Terabyte rồi sao.
Tôi cứ tưởng thế giới của hắn ta cũng khá bình thường, tuy không phát triển bằng của Ren, nhưng rốt cuộc thì vẫn là của tương lai.
Chẳng trách sao tôi chẳng thể nào giao tiếp được với hắn.
Nói vậy, chẳng lẽ thế giới của Motoyasu là gần với thế giới của tôi nhất à?
Không, hắn ta đến từ một thế giới chỉ toàn Gal Game, chắn chắn là như vậy.
Chỉ có điều là trong đầu tên đó có lẽ vẫn coi thế giới này giống như Gal Game cũng nên.
“Và?”
“Game này được phát hành mà không rõ ai là nhà sản xuất, cuối cùng, bản quyền sản xuất và thương mại bị một nhà triệu phú lấy hết tài sản cá nhân ra mua đứt và giữ lấy độc quyền, chuyện đó rất nổi tiếng và được đưa tin rầm rộ.”
“Hả? Hãy giải thích rõ hơn coi.”
“Do chuyện này xảy ra trước khi tôi sinh ra, nên tôi chỉ biết những thông tin trên Internet thôi, dường như quyền sản xuất và thương mại game này đã được bán với giá rất cao.”
“Hô~... Và?”
“Ngay khi mua lại Game đó, nhà triệu phú đó mất tích, chuyện này càng ngày càng nổi tiếng hơn, và sau đó, người đã giam giữ ông ta cũng bị bắt giữ.”
“O, o—i, chuyện này thì có liên quan gì đến Game Dimension Wave chứ?”
“Rất liên quan là khác. Sau khi đã phân tích hệ thống của cái Game chưa có tên và chưa hoàn chỉnh đó, người ta sản xuất ra Dimension Wave.”
Theo như Itsuki thì, Dimension Wave là một Game nơi mà mọi thứ đều có thể miễn là bạn thử.
Dũng Sĩ, Kẻ Xấu, Người Tốt, Thương Nhân, Vua, hay cả Dâm Ma nữa.
Người ta nói rằng nét thu hút của Game chính ở khả năng tạo ra lượng nhân vật vô tận đó.
Nhưng dù có là ai, thì cũng đều phải tham gia hoàn thành World Quest, là chống lại các Đợt Sóng Tai Ương.
(Dimension Wave nghĩa là Đợt Sóng Thứ Nguyên)
Điểm khác với bản nguyên thủy, là ở chỗ bản đồ cố định khá nhỏ, và đôi chỗ lại có điểm hay nào đó.
Và hầu hết các Quest phụ đều có thể làm bao nhiêu lần cũng được ngoài mấy Quest chính.
Tóm lai, đó là một game rất tự do.
Do hoàn tất Vol. 1 nên khi được triệu hồi đến, Itsuki đã tưởng mình đang chơi trò chơi trong vai một Dũng Sĩ của thế giới này.
Ngoài ra, trong trò chơi đó, tổn thất sẽ giảm hẳn đi nếu đánh bại con Linh Quy càng sớm càng tốt.
“Vậy ngươi cũng không biết chuyện gì sẽ đến sau Ứng Long?”
“Vâng.”
Thật vô dụng...
“... Câu hỏi tiếp theo. Có một Đồng hồ cát màu xanh bên trong con Linh Quy. Ngươi có biết gì không?”
“Cũng có một cái trong Game, nhưng nó lại ở vị trí khác hẳn với nơi Naofumi-san vừa nói.”
“Thế ở đâu?”
“Ở trung tâm thành phố nơi nó được phong ấn.”
“Hmm...”
Vậy nó chỉ là là một vật trang trí cho đẹp thôi à?
Có khả năng đó là thứ gì đó quan trọng, cơ mà, phải đợi đến Đợt Sóng sau mới xác minh được.
Do đó chỉ là Vol. 1, nên chắc hẳn phải có một giới hạn Lv nào đó.
“Vậy Lv giới hạn là bao nhiêu?”
“100.”
Uwaa. Vô ích quá...
Chỉ biết có bao nhiêu đó mà dám mở miệng bảo tôi là Cheat à!
“Ta ngạc nhiên ngươi lại thách thức Linh Quy với chỉ thế.”
“Bởi vì nó được cho là một đối thủ dễ dàng ở Lv 60.”
“Còn Phượng Hoàng?”
“70.”
“... Kỳ Lân?”
“75.”
Haa... Dường như chả thể trông đợi gì nhiều rồi.
Cái tên này, ngay khi ở Lv 80 mà vẫn bị đánh bại.
“Vậy Phượng Hoàng mạnh không?”
“Không mạnh lắm. Nhưng có đến 2 con, và việc chúng bay được rất phiền phức, Vì tôi dùng Cung nên hạ chúng khá dễ.”
“Vì vậy ngươi nghĩ mình là người mạnh nhất?”
“Đúng thế. Do Dimension Wave rất chú trọng vào Hack & Slash, nên phần lớn những đòn tấn công từ vũ khí hay Skill từ khoảng cách xa là rất hiệu quả.”
“Còn bây giờ, ngươi nghĩ sao?”
“Vừa có thuận lợi vừa có bất lợi?”
Mà, hắn đã nhận ra do bị chúng tôi liên tiếp đánh bại.
Hay là hắn đã biết từ trước nhưng lại cố phủ định chúng đi.
Hiện tại, do không thể nói dối, nên hắn nói tất tần tật những gì mình suy nghĩ.
“Fuee... Itsuki-sama và Naofumi-san đang nói cái gì thế. Em chẳng hiểu gì cả.”
Cái tên này, chả nói gì với Rishia hay với các đồng bạn về thế giới cũ à.
Đúng là ngạc nhiên thật.
“Vẫn còn chuyện khác ta muốn hỏi ngươi. Tại sao ngươi lại ngủ ở trong căn cứ đó?”
“Tôi đang kiếm tiền thưởng ở đấu trường Zeltbur thì công chúa Malty đến mời tôi và nhờ tôi giúp sức.”
Công chúa Malty sao...
Trông như Itsuki thực sự không biết gì cả.
“Kể từ giờ, ngươi không được phép gọi đệ nhất công chúa bằng tên nào khác ngoài Witch. Dĩ nhiên là không có kính ngữ gì hết.”
“Vâng. Rồi Witch giải thích cho tôi tất cả những việc ác của Naofumi-san, và tôi... Đồng ý giúp đỡ. Khi được đưa đến căn cứ đó, tôi gặp lại Mald và những người từng đồng hành với mình, và rồi một kế hoạch chống lại Naofumi-san được lập nên.”
“Hiểu rồi. Tiếp tục đi.”
“Nhóm của Mald giải thích rằng, việc phản bội đó là để giúp tôi trưởng thành hơn. Rồi Witch và mấy người đó đưa tôi một mảnh vỡ vũ khí nào đó. Sau khi tôi cho chiếc Cung hấp thụ mảnh vỡ đó, cây Cung nhận được sức mạnh mới.”
Hừm... Theo như đà tới thời điểm hiện tại, theo kiến giải cá nhân của Itsuki thì câu chuyện có nét tương tự như một con Robot chiến đấu nào đó.
Khi nhận được sức mạnh mới, người ta thường phải gánh nhiệm vụ bảo vệ hòa bình thế giới, họ phải bí mật đánh bại các ác, và nếu bị một đối thủ cực mạnh đánh bại, nhóm của họ sẽ tạm thời giải tán.
Tuy vậy, các đồng đội cũ sẽ tập họp lại sau khi nhân vật chính đã rèn luyện bản thân, và cả hội sẽ hợp sức với một công chúa bị đuổi khỏi đất nước, để cùng chống lại cái ác.
Thêm vào đó, cựu công chúa sẽ giúp họ nhận được một sức mạnh mới.
Với tình huống đó, tôi nghĩ mình có thể hiểu được lý do vì sao mà hắn ta lại tin rằng mình chính là nhân vật chính... Có lẽ là vậy?
Nguồn sức mạnh mới là một gánh nặng cho cơ thể, nên hắn phải ngủ trong ống nghiệm chứa dung dịch dưỡng chất và chờ thời điểm thích hợp.
Nếu được chuyển thể Anime, chắc sẽ thú vị lắm đây.
“Ta nói trước cho biết. Mấy kẻ đó chỉ lợi dụng ngươi thôi. Ta sẽ cho ngươi xem chứng cứ sau.”
“... Thật sao?”
Khi lời nguyền được giải trừ, hắn sẽ trở lại như cũ, nên tôi phải tranh thủ lúc này giải thích ngay.
Cũng không phải là mất trí nhớ gì, ngay khi lời nguyền giảm đi, hắn sẽ có thể tự suy nghĩ lại.
“Ngươi có còn cho rằng việc mình làm là không sai không?”
“... Tôi không biết nữa.”
Chắc chắn cái lời nguyền đã ăn mất khả năng phán đoán của hắn rồi.
Tuy nhiên, hắn lại trả lời rất thành thực mọi câu hỏi.
‘Ngươi nghĩ như thế nào?’ Hay ‘Cái nào đúng?’
Hắn không thể trả lời mấy câu hỏi đó.
“Itsuki-sama...”
“Vậy ngươi không biết đó là món vũ khí của Hiệp Sĩ, đúng chứ?”
“Đúng vậy.”
Thật vô dụng.
Mà, tôi cũng chẳng mấy hy vọng gì ở cái tên bị Linh Quy đánh bại.
Tuy vậy, việc hắn chẳng có tí thông tin hữu ích nào thì thật đáng thất vọng.
“Haa... Không có cái gì khác à? Thứ khác biệt rất nhiều với trước đây ấy.”
“Nhắc đến điều đó thì...”
“Có gì sao?”
“Cũng một lúc rồi, mà cả Ma lực lẫn SP của tôi đều không phục hồi được.”
Oi. Đó là một lời nguyền không cho hắn dùng được Skill hay Ma pháp à.
Quá tệ.
Ren thì không nhận được điểm kinh nghiệm nào, và cũng không cầm được vật có giá trị.
Còn Motoyasu... Chưa nghe gì khác ngoài việc hắn nhìn phụ nữ thành heo, và không hiểu lời nói của họ.
Còn Itsuki thì là một Yes Man tuân theo mọi mệnh lệnh, không cảm xúc lẫn biểu cảm, cái tinh thần chính nghĩa kia cũng ‘bay’ mất, và có vẻ như ‘niềm tự hào’ trước kia cũng mất nốt.
Mà, do Itsuki đã dùng nhiều Curse Skill hơn Ren, nên chắc hắn đã phải chịu bị nhiều lời nguyền ảnh hưởng chồng lặp lên nhau.
“Còn chuyện gì nữa sao? Và anh có còn muốn hỏi tôi gì nữa không?”
“Hử? Có gì sao, Itsuki?”
“Cái gì?”
“Itsuki-sama?”
“Tôi, có nói gì kỳ lạ sao? Tại sao mà Naofumi-san đang trừng mắt nhìn tôi kìa.”
Itsuki có cử động thật đáng nghi ngờ.
... Có cái gì đó không đúng cho lắm?
Tạm thời thử thử ra lệnh cho hắn xem.
“Itsuki, nói dối thử xem. Nói rằng căn phòng này trông như một phòng trong cung điện vậy.”
“Không. Nó là một cái nhà kỳ lạ làm từ một cái cây kỳ dị.”
Aa... Ra là một lời nguyền ảnh hưởng đến ý thức.
Tuy thế, trông như hắn chẳng thể nói dối được.
Thực sự thì, đây quả là một căn nhà kỳ lạ làm từ một cái cây kỳ dị.
“Itsuki, ngươi nghĩ gì về Rishia?”
“Cô ấy đã rất yếu đuối, nhưng đã trở nên mạnh một cách bất thường, chắc do Cheat.”
“Fueee! Cheat là gì thế à!?”
“Từ đó nghĩa là em đã gian lận, trong trường hợp này, ý là bất bình thường.”
“Fueeee...”
Tuy rằng đó chỉ là những câu hỏi dò và chẳng thể nào xác nhận được, thế nhưng Itsuki hiện tại chỉ nói những gì mà hắn nghĩ thôi.
Có lẽ vậy.
Tôi không thể để tên này ra ngoài được...
Tuy là Hiệp Sĩ với khả năng chiến đấu cao, nhưng là một con rối chỉ biết nghe theo mệnh lệnh, thì cực kỳ phiền phức.
Xem ra tôi chẳng còn cách nào khác ngoài quản lý trong làng rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...