Chúng tôi đã tìm ra nơi ẩn náu của bọn đạo tặc và xâm nhập vào đó, nhưng không thấy tên Ren đâu.
Có thể hắn ta đang dùng loại chiến thuật đê hèn như chia rẽ chúng tôi ra và xử lần lượt từng người một.
“Giờ thì... Chúng ta nên làm gì đây?”
“Tôi chưa bao giờ ngờ rằng Kiếm Hiệp Sĩ lại là thủ lĩnh đạo tặc...”
“Ta cũng mong là đã nhìn nhầm lắm. Nhưng có lẽ con Witch đứng sau chuyện này.”
“Cựu công chúa ư... Đã ban hành mệnh lệnh bắt giữ cô ấy, nhưng cô ấy vẫn cứ lặp lại hành động man rợ và ngu ngốc này cho đến mức nào đây?”
Chúng tôi cũng không tìm thấy bất kỳ dấu vết gì của Witch ở nơi ẩn náu của đám đạo tặc.
Có thể, ả ta cũng đang đang mai phục chờ đợi chúng tôi ở nơi nào đó.
“Này, ngươi.”
Tôi đến gần một tên đạo tặc có nhiệm vụ trông nom chỗ ẩn náu này.
Đó là một gương mặt khá quen thuộc.
Đây là người mà gần đây tôi có gặp... Chờ đã, chẳng phải tên này là kẻ đã bị Ren bắt giữ và là cái mỏ vàng của tôi sao?
Tại sao hắn ta lại ở chỗ này?
“Oi... Không phải ngươi đã bị bắt sao?”
Đây là những tên đạo tặc từng sợ đến nỗi muốn tè cả ra quần khi bị Firo hăm dọa.
Có vẻ như chúng bị bỏ lại để quản lý chỗ ẩn náu này.
Ban đầu thì tỏ ra khá kiêu ngạo nhưng ngay khi vừa nhìn thấy tôi thì khuôn mặt chúng liền biến sắc.
“Ah, lần này Firo không đi cùng với chúng ta nhể.”
“Câm ngay! Ta không thèm quan tâm đến điều đó!”
“Thay vào đó, chúng ta có món quà khác đây...”
“KYUA!”
Gaelion trong hình thái chiến đấu liền bước lên phía trước.
“Ồ, đối thủ của các ngươi là tên này đây!”
“Cái quái gì vậy!? N-nó còn đáng sợ hơn cả con chim kia!”
“Phần còn lại cho ngươi tự tưởng tượng ra vậy.”
Chuẩn bài, Rồng còn tạo ra cảm giác đáng sợ giống loài thú ăn thịt người còn hơn cả loài Filo Rial.
Đúng là càng ngày tôi càng cảm thấy mình tiến bộ hơn. Mấy tên đạo tặc đang xanh cả mặt.
Như vậy tôi sẽ có thể dễ dàng thu thập được vài thông tin có ích về Ren từ chúng.
“Hah. Hah. Hah. Giờ thì, Gaelion.”
“Kyua?”
“Bữa tối sẵn sàng rồi đấy.”
“Chúng tôi đầu hàng! Xin ngài tha mạng!”
Lũ cướp đầu hàng ngay lập tức.
Một số tên quanh hắn ta thì sợ muốn cứng cả người. Số khác không biết tôi thì đang thì thầm với nhau.
“Hm? Các ngươi không chịu hả? Muốn đánh nhau thì cứ lao vào đây.”
Tôi khiêu khích bọn chúng.
Và một vài tên cướp lập tức cầm lấy vũ khí, lao thẳng vào tôi.
“KYUA!” (Gaelion)
“Earth Break!” (Taniko)
“Tei!” (Atlas)
“Mối quan hệ giữa ngài với bọn đạo tặc là gì vậy, Iwatani-dono?” (Nữ Hiệp Sĩ)
“Cách di chuyển của những người này thật tệ quá.” (Rishia)
Chúng tôi có khá nhiều người nên giải quyết chúng rất dễ dàng.
“B-bọn này là ai vậy? Đúng là quái vật!!!?”
“Đ-đúng rồi. Hắn là con quái vật còn mạnh hơn cả tên thủ lĩnh áp bức chúng ta.”
“Tâng bốc không giúp các ngươi trốn được đâu, giờ thì, ngoan ngoãn nộp tiền ra đây.”
“Ku...”
“Dù sao thì, tại sao các ngươi vẫn còn làm đạo tặc khi mà trước đây vừa mới được vào xà lim vậy hả?”
Ngẫm lại thì, sao mấy tên này được thả ra nhanh quá vậy.
Chúng đáng ra nên phải được ở chỗ tương xứng trong đất nước này là nhà tù.
“... Xe áp giải chúng tôi đã bị một đám đạo tặc khác tấn công và chúng tôi đã trốn thoát được.”
“À haa...”
Thật là một lý do tạp nham!
Chiếc xe tù bị tấn công... Chúng còn có phe phái nào trợ giúp sao?
An ninh của đất nước này chẳng đáng tin cậy chút nào.
“Cùng với sự giúp đỡ của thủ lĩnh.”
“Reeeeeeeen!”
Tôi vô tình hét lớn.
Vì thằng ngốc đó đã cứu bọn đạo tặc ư!!!!
Ý tôi là, hắn ta lại đi giải cứu bọn đạo tặc mà chính tay hắn đã bắt!
“Chuyện đó xảy ra bao lâu rồi?”
“À ừm... Khoảng 2 tuần trước.”
Có nghĩa là... Ngay sau khi bị Witch dụ dỗ, hắn ta liền lập ra một Tổ Chức Đạo Tặc.
Đó cũng là khoảng thời gian mà Gealion nở thì phải.
Lúc tôi gặp con Witch đó thì vẫn còn vác theo quả trứng bên mình.
“Hiểu rồi, sau đó Ren... Chờ đã!! Ngươi có thấy có người phụ nữ nào tóc đỏ lòe loẹt đứng với thủ lĩnh các người không?”
“Phụ nữ ư? Thủ lĩnh luôn luôn một mình.”
Ô, hắn ta luôn hành động một mình.
Nếu dùng từ chuyên môn trong Game Online thì biểu hiện của những người như hắn ta là Solo Player.
Hơn nữa, những tên đạo tặc này trông không giống như đang che đậy cho ả ta.
Thật sự mấy tên này không biết và chưa từng gặp con ả ấy à.
Vậy, tại sao Witch lại không ở cùng với Ren?
Giờ nghĩ lại thì, trang bị của tên Ren trở nên kém hơn trước rất nhiều.
Tấn công những mạo hiểm giả dường như thu hoạch khá tốt nhưng vì lý do nào đó mà hắn ta không thể bán được chúng và không đủ cho tiền sinh hoạt.
Hay là hắn ta kiếm tiền rồi cống hết cho con Witch ăn chơi phè phỡn không?
Phải rồi, giá trị kho báu mà những tên cướp thu được khá lớn.
Có phải thủ lĩnh ẩn danh đã “cắt bớt” đi rồi?
... Có quá nhiều khả năng có thể xảy ra nhưng tôi chẳng thể đưa ra được kết luận nào cả.
Thanh kiếm của hắn ta có vẻ như là từ Curse Series (Chuỗi Nguyền Rủa).
Dựa vào sức mạnh và kết cấu của Skill, không còn nghi ngờ gì nữa, nó chính là từ Curse Series.
Nhưng tôi không biết đó là loại lời nguyền gì.
Phẫn nộ... Nếu có loại khác, tôi nghĩ chắc có liên quan đến Thất Đại Tội.
Mà skill hắn ta sử dụng là... Guilotine (máy chém trung cổ).
Giống như Blutopfer, skill triệu hồi lên một loại dụng cụ tra tấn hay công cụ hành hình. Nó có nhiều điểm tương đồng nhưng rõ ràng kỹ năng này là một loại khác.
Giả sử đó là một Đại Tội khác ngoài Phẫn Nộ, chắc hẳn hiệu quả của vũ khí cũng khác nhau.
Thất Đại Tội chính xác là.
――Bạo Thực (Ăn Uống Quá Độ), Sắc Dục (Dâm Dục), Cường Dục (Tham Lam), Tật Đố (Ghen Tị), Phẫn Nộ (Giận Dữ), Đãi Nạo (Lười Biếng) và Ngạo Mạn (Kiêu Căng).
Chắc vậy.
Với tôi, sự thù hận đối với Witch, Trash và những người ở trong thế giới này đã thức tỉnh Phẫn Nộ.
Tôi không nghĩ rằng Ren... Có thể đánh thức được Đãi Nạo (Lười Biếng) hay Sắc Dục (Dâm Dục).
Nhưng dường như, đối với mấy tên khác thì có vẻ hợp lý đấy.
Những thứ còn lại thì tôi không thể xác nhận được.
“Dù sao thì, tại sao không ai thông báo rằng Thủ Lĩnh bọn đạo tặc lại là Kiếm Hiệp Sĩ?”
“Nhiều khả năng, không ai tin điều đó cho dù chúng tôi có nói ra. Thực tế vẫn chỉ đơn thuần là một tin đồn.”
Hắn ta đã che mặt lại dưới chiếc mặt nạ. Nếu không nhìn vào Kiếm của hắn, tôi cũng không tài nhận ra được.
Nếu chưa từng nghe thấy giọng hắn ta trước đây, họ chắc cũng không thể nào nhận ra hắn...
Ngẫm lại thì, hắn ta mà dễ dàng bị nhận ra như vậy thì lúc bị phát hiện là nguyên nhân gây ra chuyện con Linh Quy sống lại thì hắn đã bị tóm từ sớm rồi.
Ít ra, dù chỉ là tin đồn và người dân thì không dám nói ở ngay trước mặt, nhưng cứ không ngừng kêu ca phàn nàn thì kể cả là Hiệp Sĩ thì cũng chẳng thể nào chịu đựng được. Lúc đó rồi sẽ xảy ra mấy chuyện ầm ĩ cho coi.
Có phải đó là lý do vì sao hắn ta mang một chiếc mặt nạ và hành động như một mạo hiểm giả?
Ngoài ra, những người lính cấp thấp của cái đất nước này cũng có thể không biết toàn bộ sự thật.
Nữ Hoàng và các nhà lãnh đạo ở các quốc gia khác đã đồng ý đưa Melromark thành quốc gia không ngăn cấm hoạt động của các Hiệp Sĩ, nhằm mục đích giới hạn họ về cùng một nơi.
(Câu trên được dịch theo Eng nhưng không chính xác lắm, nguyên gốc hình như là “Nữ Hoàng và các nhà lãnh đạo ở các quốc gia khác ra lệnh cho Guild từ chối trợ cấp tài chính hoạt động cho những Hiệp Sĩ để tạo ra tình hình rằng họ chỉ có thể tới Melromark.”)
Dường như đó là một phương pháp thành công khi thu hút được cả Ren và Motoyasu. Còn “Hidden Justice” thì đang làm lính đánh thuê ở Zeltbur.
Tuy nhiên... Cư dân của thế giới này rất dễ dàng tin tưởng vào những tin đồn.
Họ hoàn toàn thỏa mãn với tinh thần chuộng chính nghĩa của bản thân, và dửng dưng ném đá vào những người được cho là kẻ ác.
Nhưng trong thế giới rộng lớn này, thật quá khó để định nghĩa chính nghĩa là gì và xấu xa là gì.
Một số tuỳ ý tin rằng, chính Hiệp Sĩ là nguyên nhân gây nên nỗi bất hạnh này của họ.
Nhưng những kêu nài vô lý như Kiếm Hiệp Sĩ trở thành boss đạo tặc sẽ không bao giờ lan truyền xa được.
“Không ai trong số lũ cướp các ngươi nhận ra giọng của Kiếm Hiệp Sĩ sao?”
“Thủ lĩnh doạ sẽ giết tôi nếu dám nói cho bất cứ ai khác. Ngài ấy còn nói không được gây ra náo loạn nào.”
Ah, đúng là Ren cũng có thói xấu che giấu bản thân.
Và đó chính là lý do của cái mặt nạ đó.
“Thực lòng, tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm. Cuối cùng thì có thể ngừng làm việc ở đây rồi.”
“Ta hiểu rồi.”
Chính xác là tên Ren đang làm cái quái gì vậy?
Mà, cứ trói những tên cướp này lại và thu chiến lợi phẩm đã.
“Chốc nữa tôi định sẽ báo cáo lại cho Nữ Hoàng.”
“Cứ làm vậy đi. Ta nghĩ ta có đủ” quyền lợi “để lấy về mấy thứ” nho nhỏ “của bọn đạo tặc rồi! Dù cô có báo cáo cái gì thì nó cũng chẳng liên quan đến ta.”
“Haa...”
Tính cách Nữ Hiệp Sĩ thật phiền hà.
Tôi cần gì thỏa hiệp ở đây cơ chứ?
Những tên cướp đã cố gắng lừa tôi và gọi tôi là hàng fake. Chúng là ví dụ hoàn hảo cho sự mục nát của thế giới này.
“Đúng thật là... Tất cả Hiệp Sĩ đều như thế này ư...?”
“Ta không quan tâm, nhưng đừng có so sánh ta với những tên kia.”
“Tôi có ấn tượng rằng Iwatani-dono còn độc ác hơn tất cả họ...”
“Ta còn tốt hơn tất cả những kẻ chỉ làm điều chúng thích đấy!”
Bọn chúng luôn xem đây như Game. Khi gặp những điều xấu xảy ra, bọn chúng luôn răm rắp nghe theo những ai dẻo mỏ rót mật vào tai.
Mặt khác, tôi không tin bất kỳ ai tốt với tôi.
Đó là những người đáng ngờ nhất.
Việc chúng sau này có được sáng tỏ hay không làm quái gì liên quan đến tôi cơ chứ, khi mà bước chân của chúng đã sa vào vũng bùn rồi.
“Thế giới chỉ xoay quanh tiền và tiền.” (Mở khóa Khiên Tham Lam: V)
“Haa...”
Nữ Hiệp Sĩ thở dài.
Thôi kệ. Những người khác đang làm gì vậy?
“KYUA!”
“Gaelion! Em không được chơi với chúng!”
Gaelion-bé đang lặn vào đống của cải của bọn đạo tặc.
Rồng mà lại. Con nào chả thích vàng bạc kho báu cơ chứ!
Nó dường như rất thích thú, dù Taniko đang cố gắng giữ nó bình tĩnh lại.
Rishia đang nhìn xung quanh với vẻ mặt bối rối còn Atlas cứ bám dính lấy tôi.
“Đúng là Naofumi-sama. Thủ đoạn của ngài ngay lập tức tiêu diệt những tên đạo tặc. Thật tuyệt vời!!!”
“Vậy à?”
Tôi để việc chiến đấu cho Atlas và những người khác, còn mình chả làm cái vẹo gì, mặc dù...
À thì, tôi cảm giác đang đối xử với chúng giống như đến mùa thu hoạch vậy.
Làm thế nào để chúng ta mang chúng về được đây nhỉ? Gealion-bé chắc sẽ thích mang nó đi lắm đây.
“À, Taniko. Ngươi có đang nghe không đấy?”
“... Nghe cái gì cơ?”
“Hả?”
Kẻ thù của cha con bé đang ẩn náu quanh đây, nhưng có vẻ như con nhóc này vẫn khá bình tĩnh.
“Người giết Otou-san đúng là Kiếm Hiệp Sĩ, nhưng tôi không phải loại người chỉ sống để báo thù như vậy.”
“Ai biết được. Nhưng ta nghĩ cảm xúc đó sẽ làm động lực cho ngươi đấy!”
“... Không.”
Taniko khẽ lắc đầu.
“Kể cả có thể giết Kiếm Hiệp Sĩ đi chăng nữa, Otou-san cũng không thể trở lại được... Nên tôi không muốn chiến đấu với hắn ta, cũng không muốn nhìn thấy hắn nữa. Cho dù hắn chết trong cái hố nào đó cũng được. Nhưng tôi đã quyết định không liên quan gì tới hắn ta nữa.”
“... Được rồi.”
Quyết tâm của con bé thật sắt đá. Đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy Taniko thật đáng kính trọng.
Tôi luôn giữ mối hận thù trong lòng. Luôn muốn nhìn bọn chúng phải chịu đau khổ và cảm thấy thật sảng khoái.
Khi tôi hành động như thế, Raphtalia và những người khác rất tức giận, nhưng đó là bản tính của tôi rồi.
Tôi biết, cần phải vượt qua nó nếu muốn có được hạnh phúc.
Theo cách nào đó, tôi cảm giác mình đúng là kẻ thất bại.
“...”
Gaelion lặng lẽ nhìn Taniko.
“Vậy, kế hoạch của Iwatani-dono là gì? Tôi nghĩ báo cáo cho Nữ hoàng và những người lãnh đạo là lựa chọn tốt nhất.”
“Để xem nào... Nếu nói thẳng ra thì rắc rối lắm... Nhưng nếu chúng ta để tuột mất Kiếm Hiệp Sĩ, nó rất có thể sẽ ảnh hưởng tới địa vị của ta.”
Tôi không muốn mọi người quy kết rằng tất cả những Hiệp Sĩ được triệu hồi đều là kẻ xấu.
Tôi cuối cùng đã có một lực lượng để chống lại Đợt Sóng. Tôi không cần mấy chuyện phiền toái như vậy xảy ra cho mình đâu.
... Ừ, Kiếm Hiệp Sĩ là một cục nợ mà chúng tôi cần giải quyết ngay.
Mà tôi chưa từng nghĩ hắn ta lại có ngày tự mình đi phạm tội như vậy.
Hãy nhận lấy cảm giác bị săn đuổi và truy nã đi!
Cũng giống như quãng thời gian tôi đã phải đối mặt khi bị kết tội ám sát nhị công chúa.
Hắn ta đã giúp đỡ tôi chống lại Giáo Hoàng, nên tôi sẽ cho qua lần này, nhưng tôi không bao giờ quên đâu.
“Rốt cuộc thì công việc của ta lại chất đống lên thôi, đúng không?”
“Vâng. Thất Tinh Hiệp Sĩ cũng có gửi thỉnh cầu đến ngài.”
“Vậy thì, trong quãng thời gian đó, chúng ta hãy xử lý cho xong chuyện này đi!”
Nếu đó là thứ mà trước sau gì tôi cũng buộc phải làm, thì chẳng còn cách nào khác.
Tôi sẽ thách thức với Tinh Luyện Wrath Shield.
Dạo gần đây, tôi chỉ toàn thất bại. Tài liệu thì không được ổn lắm.
“Atlas, em có thể cảm nhận được vị trí của Ren không?”
Cô bé có thể cảm thấy những thứ vượt ngoài khả năng con người nên chắc sẽ có thể tìm thấy hắn ta.
Hate Reaction có thời gian cooldown, nên tôi không thể dùng nó liên tục. Dù phạm vi của nó khá lớn nhưng tôi không nghĩ tiếp cận hắn ta sẽ dễ dàng.
“Vâng, em nghĩ là có thể... Nhưng Kiếm Hiệp Sĩ cũng có năng lực dịch chuyển như Naofumi-sama đúng không?”
“... Ừm.”
Đúng rồi.
Thậm chí dù Atlas có tìm thấy được, nếu trong tình thế bất lợi, hắn ta nhất định sẽ chuồn ngay.
Để có thể tóm được hắn, chúng tôi cần phải hạ hắn chỉ trong một đòn.
Dù có thế nào, hắn ta cũng là một Hiệp Sĩ và có thanh kiếm mang Curse Series. Chuyện này khó khăn đây.
“GYAU!”
Gaelion chạy tới và đặt tôi trên lưng nó.
Và rồi đưa đầu lại gần phía tai của tôi.
“Ta có kế hoạch này. Ngươi sẽ để hắn cho ta chứ?”
Ông ta đang nói rất nhỏ nên Taniko không thể nghe thấy được.
“Có lý do gì đây?”
“À, ta có mong muốn lôi ruột hắn ra nướng làm bữa tối chút nên... Hãy để ta tái đấu với hắn.”
“Hiểu rồi.”
Chúng tôi thì thầm thảo luận kế hoạch.
“Gaelion sẽ truy tìm hắn ta. Những người khác hãy chờ đợi cho đến khi có tín hiệu.”
“Ông vừa tự tiện quyết định cái gì vậy!?”
Taniko phản đối lại quyết định của tôi. Dù sao thì, đó là con rồng yêu quý của con nhóc này mà, hẳn là không muốn Gaelion có số phận tương tự như cha mình.
Rishia... Vẫn lo lắng như mọi khi.
Con bé hoàn toàn chả trưởng thành hơn được chút nào.
“Chúng tôi có thể giao phó cho ngài chứ?”
Nữ Hiệp Sĩ với vẻ mặt phức tạp hỏi tôi.
“GYAU!”
Gaelion đặt tay lên ngực, làm ra vẻ như ‘hãy tin tưởng vào tôi’.
Tuy nhiên, Gaelion.
Nhớ điều này đi bố. Gaelion bé nói Kyua chứ không phải Gyua.
“Rishia, đi với Taniko, hãy quan sát bên ngoài.”
“Nghe tôi nói đây này!”
“Gaelion nói nó muốn làm điều đó.”
“GYAU!”
“Gaelion không thể làm được!!!”
“GYAU GYAU!”
*Bunbun*, Gaelion làm điệu bộ kháng nghị lại lời của Taniko.
Giá mà ông ta nói quách cho xong...
“KYUA!”
A, trở về lại mode Gaelion-bé rồi.
Con rồng này cũng đang làm điệu bộ giống y như trước.
Kiếp trước và kiếp này đều muốn nướng lòng tên Kiếm thì phải.
“Mu... Tôi không thèm quan tâm nữa!”
Taniko tức giận bỏ đi.
Rishia vội vàng theo sau con bé.
“Được rồi, Wyndia đi rồi đấy.”
“Nó nói được ư-!?”
Nữ Hiệp Sĩ nhảy phốc lên do ngạc nhiên.
Ah, cô ta vẫn chưa biết mà.
Ngẫm lại thì tôi chưa từng nói với bất kỳ ai nên những người biết nó có thể nói rất ít.
“Hãy để ta giới thiệu lại lần nữa. Ta tên là Gaelion, Mảnh Vỡ của Long đế đồng thời là người cha đã nuôi nấng Wyndia.”
Nữ Hiệp Sĩ run run chỉ ngón tay vào Gaelion.
“Ta có một mối thù với tên Kiếm, nên ta có trách nhiệm là người dụ hắn ra. Ngoài ra, ta cũng có ý này.”
“Ý tưởng gì thì nói ra luôn đi!”
“Ta chưa thử xem nó có dùng được hay không... Và thời gian giữa những lần sử dụng lại quá dài. Đó là――”
Gaelion bắt đầu giải thích kế hoạch cho bọn tôi.
“Được rồi... Nghe có vẻ ổn đấy. Ta sẽ để việc này cho ngươi.”
“Cứ tin tưởng vào ta.”
“Với... Firo-dono đã kinh ngạc rồi, nhưng hình như những con ma thú kỳ lạ đều tụ tập quanh Iwatani-dono.”
Nữ Hiệp Sĩ vừa lẩm bẩm vừa gãi đầu.
Có gì mà cô ta lại ngạc nhiên như vậy chứ.
Với quan điểm đó, cô ta sẽ không thể quen với ngôi làng được đâu.
Quân đoàn ma thú ở đó phát triển một cách khá kỳ lạ.
“Fufufu... Ta sẽ cho thằng nhóc đó nếm trải hương vị” khủng bố “thực sự của ta sau khi được tái sinh như thế nào.”
“Hãy chú ý đến đòn tấn công ám sát từ skill Ẩn Giấu của hắn đấy.”
“Ngươi nghĩ ta là ai chứ hả? Những đòn tấn công cấp thấp như thế mà đòi giết ta sao.”
Skill Ẩn Giấu của Ren có độ chính xác khá thấp.
Bây giờ Hate Reaction của tôi không thể phát hiện lúc Raphtalia dùng ma pháp ẩn giấu được.
Trong trường hợp đó thì Gaelion có thể sẽ nhận thấy hắn ta.
Mà, tôi thì lại không phát hiện được hắn và phải chịu một đòn Critical (chí mạng) khá đau ở sau lưng.
Nếu không có sự bảo hộ của chiếc Khiên, tôi cũng chỉ là một người bình thường.
Tôi không biết chính xác nó hoạt động như thế nào, nhưng suy cho cùng tôi cũng chỉ sử dụng sức mạnh của chiếc khiên mà thôi.
Tôi không thể tự kiêu mà gọi đó là sức mạnh của tôi được.
Điều duy nhất tôi có thể khoe khoang kể từ khi đến thế giới này là hiểu biết về chữ viết ở đây.
Cơ mà, đó cũng chỉ là chuyện dĩ nhiên với hầu hết con người ở thế giới này, nên chả có gì đáng để tự hào cả.
Và như thế, để dụ Kiếm Hiệp Sĩ ra mặt, Gaelion đã trở thành chim mồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...