Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Đã được khoảng bốn giờ trôi qua kể từ khi khởi hành.

Tình trạng suy giảm status của Firo đã được Atlas ngăn chặn tạm thời.

Cho dù như vậy, Lv của Firo vẫn đang giảm đi từ từ.

Tốc độ Level down đã giảm đi đáng kể nhưng đây vẫn là một tình huống nghiêm trọng.

“Atlas, em có biết sức mạnh đang chảy về đâu không?”

“Vâng, em đã nói với Firo-chan về phương hướng cần phải đi rồi.”

“Được rồi.”

“Haaa... Haaa...”

“Firo-chan...”

Atlas đang cưỡi trên lưng Firo nên tôi giao phó việc điều khiển chiếc xe ngựa cho Melty.

Rat và Taniko đang chỉnh lý lại tình hình còn Sadina thì đang quan sát ở phía sau.

Còn Firo có vẻ như khá mệt mỏi rồi.

Nếu chúng tôi không nhanh lên thì sẽ nguy hiểm lắm.

Firo yêu dấu của ngươi đang bị nguy hiểm kia kìa, Motoyasu!

Tên đó hiện đang ở chỗ quái nào và đang làm cái gì vậy.

Dựng Flag bây giờ là không thể rồi.

Hắn ta thậm chí còn chẳng ở quanh đây khi đang lúc cần đến.

“Nó định bay đến khi nào đây?”

“Em có cảm giác rằng mục đích của Gaelion là vùng đất ở phía đó.”

Rat trải tấm bản đồ ra, xác định vị trí hiện tại và khoanh vùng phạm vi.

Lúc này vẫn là nửa đêm. Mặt trời cuối cùng sẽ mọc nhưng vẫn... Còn lâu lắm.

“Trong trường hợp xấu nhất, chúng ta bắt buộc sẽ phải... Loại bỏ Gealion, ngươi hiểu chứ?”

Tôi nói trực tiếp với Taniko. Taniko là người thân thiết với nó nhất. Dù Gaelion do tôi sở hữu nhưng tôi nghĩ tôi nên nói điều này với con bé.

“... Un.”

“Dù đây đúng là một kiểu logic kỳ lạ, nhưng ta cứ nghĩ ngươi sẽ phản đối lại chứ.”

“Điều đó không có nghĩa là chúng ta sẽ chịu từ bỏ được.”

“Ừm, ta biết rồi.”

“Tôi biết, đưa ra một quyết định như vậy thật khó khăn. Tuy nhiên, tôi từ chối phải xem xét làm điều gì với cậu ấy.”

“Thế à... Vậy thì ta sẽ gạt bỏ đi hết bất kỳ sự do dự nào.”

“Tôi hiểu rồi! Đó là lựa chọn cuối cùng! Nhưng chúng ta chắc chắn có thể giúp được Gaelion!”

Bản thân tôi cũng đang cố tìm một cách để giải quyết được vẹn toàn cái vấn đề này đây.

Tôi biết là Gaelion là nguyên nhân tình trạng này của Firo.

Gaelion là một tài sản lớn cho chúng tôi. Dĩ nhiên, việc loại bỏ nó sẽ là lựa chọn cuối cùng mà tôi muốn tránh nhiều nhất có thể.

“Tôi... Ghét Anh hùng!!!.”

Taniko rơi nước mắt, và cô bé vẫn không ngừng khóc kể từ lúc đó.

“Ta đã quá quen với việc bị người khác căm ghét như vậy rồi.”

“Không phải ông!!!”

... Không hiểu sao, tôi có thể đồng cảm được với Taniko, đó là điều mà những tên Anh Hùng khác ngoài tôi ra vẫn thường làm.


Người mà con bé nghĩ đến là... Itsuki chăng? Cứu giúp mọi người một cách nửa vời, cái Hidden Justice (công lý ẩn danh) ngang ngược đó của hắn...

Thế nhưng cảm xúc này là một thứ gì đó khác biệt.

Chính xác thì tôi đã trở thành ai vậy?

Một chuyện như thế này sẽ bay theo hướng nào đây?

“Rat, cô nghĩ Gaelion đã đi đâu?”

“Ước lượng phạm vi thì tôi nghĩ có thể sẽ là phía Đông Melromarc”

“... Phía Đông ư?”

Nếu tôi nhớ chính xác, phía Đông Melromarc chính là nơi chúng tôi chiến đấu với con Hủ Long... Đúng rồi...

“Đó là khu vực ta gặp phải con Hủ Long.”

“Tôi hiểu rồi. Vậy là nó quay trở lại vùng lãnh thổ của mình, đúng không?”

“Ta cũng nghĩ vậy.”

“Ồ? Vậy Onee-san này nên làm gì đây?”

Khi tôi đang bàn luận với Rat, Sadina đáp lại từ phía sau. Tôi vẫn không thể thể tìm ra được giải pháp nào, tuy đang di chuyển vào ban đêm nhưng cũng có khả năng là chúng tôi sẽ gặp phải những con ma thú.

Chính xác thì có vài quái vật đang bám theo phía sau chiếc xe.

Nhưng Sadina chặn chúng lại bằng ma pháp và cây lao móc.

Ở phía trước đang được Atlas, Firo và Metly xử lý nhưng thực chất thì Firo không thể chiến đấu được vì con bé đang hết sức chật vật để có thể kéo được chiếc xe ngựa rồi.

Thật quá mức khi phải ép buộc bản thân.

Tôi cũng đã phát động Khiên Lưu Tinh (Meteor Shield) để bảo vệ Atlas và Firo ở mức tối thiểu.

“Ta đang tập trung nghĩ cách để giúp Gaelion lấy lại ý thức. Nên cô hãy cẩn thận xung quanh hơn đi.”

“Vâng.”

“Nếu ngài có phương pháp gì khác để giúp Gaelion, thì hãy nói chúng ra đi. Và chúng ta sẽ cố gắng nhanh chóng thực hiện điều đó.”

“... Được rồi.”

“Chúng ta không thể giữ chặt Gaelion và lấy nó ra khỏi miệng bằng tay sao? Nhưng dù vậy chúng ta cần dùng công cụ gì đó nó không thể cắn được.”

“Sẽ ổn cả thôi. Sức phòng thủ của ta không phải để chơi đâu.”

“À, chúng tôi cũng không cần phải lo lắng Ngài Bá tước.”

“Rat, cô có thể trấn áp Gaelion bằng thuốc của cô được không?”

“Ngài có cần hỏi tôi điều đó không vậy?”

Rat cầm một ống tiêm có chứa thuốc cho tôi thấy.

“Loại thuốc này khá mạnh... Nó sẽ làm cho một con rồng tạm thời không thể cử động được.”

“Hiểu rồi, vậy thì ta trông cậy vào cô đấy.”

Raphtalia không ở đây nhưng Lv của những con ma thú quanh đây cũng không quá cao.

Lv của Gaelion đang tăng lên dần dần và chỉ số của nó còn tăng cao hơn do khả năng hiệu chỉnh của chiếc Khiên.

Rốt cuộc đó là nhờ vào bóc lột status của Firo mà có được.

Giống như chiến đấu chống lại Firo trong dạng rồng vậy.

Tôi nghĩ tôi sẽ ổn nhưng những nô lệ khác mà trúng phải một đòn tấn công thì chuyện đó không thể đùa được.

Nếu như thần linh hẳn tồn tại, chắc hẳn là ông ta đang rất vui mừng mà nhìn thấy tôi phải chịu khổ sở.

“Đầu tiên, chúng ta sẽ tổ chức một đội nhóm. Rat, sẽ tốt nếu cô có thể làm suy yếu nó đi một chút.”


“Được rồi. Tôi sẽ làm vậy.”

“Sadina, ta sẽ tiếp cận Gaelion và cô sẽ bảo vệ chúng ta tránh khỏi các kẻ thù khác đang đến gần.”

“... Còn tôi?”

Cơ thể Taniko run lên khi hỏi tôi.

“Ngươi có chiến đấu được không?”

“Ưm... Nếu tôi làm vậy, Gaelion sẽ bị thương nặng và thế sẽ nguy hiểm lắm.”

Một ý thức trách nhiệm mạnh mẽ...

“Ngươi có thể làm được gì?”

Ngẫm lại thì tôi vẫn chưa biết được cách thức Taniko chiến đấu.

Lúc trước thì tôi thấy con bé cầm một cây gậy, nhưng gần đây thì con bé chiến đấu bằng cái gì vậy?

“Tôi giỏi nhất là tấn công bằng ma pháp. So với những người khác, thì đó là một thứ mà tôi có thể tự hào.”

“Hô... Thuộc tính là gì vậy?”

“Tôi thật sự cũng không biết nữa. Nhưng theo lời Oba-san dạy ma pháp thì bà ấy nói ma pháp mà tôi dùng rất khác biệt.”

Chủ cửa hàng ma thuật đã dạy những đứa nô lệ rất nhiều loại ma pháp. Ngẫm lại thì tôi đã yêu cầu bà ta làm thế nhưng chính xác thì bà ta đã dạy Taniko loại ma pháp nào vậy?

“Ngươi không biết thì làm sao ta biết được. Ngươi sử dụng mà còn không biết mình đang dùng ma pháp nào sao?”

“Un. Đó là ma pháp tôi học được từ cha.”

Có phải là loại ma pháp chuyên dụng hay đặc thù gì đó không?

Tôi thậm chí không biết chút gì về mấy kiểu ma pháp đó nữa. Có thể tôi sẽ hiểu về nó hơn khi chúng tôi chiến đấu.

Mà tôi cũng chẳng nắm chắc được năng lực của đám nô lệ nữa.

Trong những game MMO thì có một chức năng cho phép theo dõi tình trạng phát triển của Guild Member.

Trong công thành chiến hoặc Raid, biết được được tình trạng của đồng đội chính là sinh mệnh của cả chiến lược. Ngoài ra, tôi có thể lựa chọn các đồng đội dựa trên nghề nghiệp và Lv của họ.

Nhưng tôi không thể đánh giá được nếu tôi không biết cách họ chiến đấu như thế nào. Thất bại sẽ lặp đi lặp lại liên tục nếu như nhóm không được tổ chức đúng cách.

Điều đó cũng có nghĩa là họ có thể nhớ được chúng nhờ vào kinh nghiệm.

Gộp nhóm họ với những người mà họ biết để dạy họ chiến lược là một cách làm chắc chắn sẽ thành công.

Đây là một hiện thực độc ác. Bởi thế quy tắc đó không áp dụng cho ở đây được.

Đây chính là lý do mà tôi cảm thấy thế giới này như game vậy.

“Nếu lập nhóm với Atlas, ngươi có thể hợp tác được không?”

“Un.”

“Còn với Metly thì sao?”

“Metly ư? Loại ma pháp mà Metly sử dụng là gì vậy?”

“Không biết có phải nước không nhỉ? Ta nghĩ chắc là thế đấy.”

Tôi nghĩ Sadina phù hợp nhất với ma pháp của Melty. Dù sao thì Sadina cũng là Thú Nhân Thủy Sinh Hệ và có năng lực cảm nhận cao với ma pháp gần môi trường sống.

“Cô thì sao, Sadina?”

“Cận chiến hay ma pháp tôi đều có thể dùng tất.”

Còn Rat thì là người hiểu biết về sinh thái của ma thú và gánh vác việc giải quyết tình trạng bất thường hiện giờ của Gaelion.

“Vậy thì, ta sẽ tiên phong, những ai sử dụng ma pháp tốt sẽ ở phía sau, và Sadina...”


Atlas không thể tấn công bởi vì cô bé đang phải trấn áp lời nguyền trên Firo.

Tôi cần nhiều sự hỗ trợ hơn trong tình huống này.

“Sadina, hãy tấn công từ phía sau bằng cây lao móc của cô đi.”

“Rồi rồi.”

“Hiểu rồi.”

“Un.”

“Chẳng còn lựa chọn nào khác phải theo chiến lược như vậy nhỉ.”

Tôi chợt nhận ra rằng, cái nhóm này... Lại có tỉ lệ nữ khá lớn. (Toàn nữ thì có)

Mặc dù tôi không quan tâm lắm khi đi cùng với Raphtalia, Firo và thỉnh thoảng là cả Rishia... Nhưng cái tổ đội này giống y như tổ đội tên Motoyasu đã từng lập.

Tôi đáng ra nên đối xử với Fohl tốt hơn. Dù thằng nhóc đó có là Siscon nhưng dẫu sau thì tôi vẫn thích có đồng đội nam hơn.

“Ngài Bá tước, ngài đang nghĩ chuyện gì đó kỳ lạ đúng không?”

Làm thế quái nào mà cô ta biết là tôi đang nghĩ về chuyện gì vậy? Chẳng lẽ con người trong cái thế giới này đều có năng lực đọc suy nghĩ chắc?

Hay đó là thứ mà người ta thường nói là trực giác của phụ nữ? Cứ như trò đùa vậy!!!

Vài giờ nữa trôi qua và chúng tôi đã đến ngôi làng phía đông. Mặt trời cũng đã bắt đầu ló dạng.

Firo chạy tuy nhanh, thế nhưng tốc độ bay của Gaelion cũng chẳng hề kém cạnh gì.

Chỉ là... Ngọn núi nằm gần ngôi làng phía Đông bị những khóm mây đen bao phủ, làm nơi này trông thật tối tăm.

“A... Thánh nhân-sama kỳa!”

“Không, là Khiên Hiệp Sĩ-sama!”

Những người dân làng nhìn thấy tôi và nhanh chóng tụ tập chung quanh. Còn Taniko... Vì lí do nào đó mà dùng tấm chăn che đi toàn bộ cơ thể mình.

“Sáng nay, một người dân làng đã nghe tiếng kêu của một con rồng phát ra từ phía ngọn núi.”

“Thực ra chúng ta đang đuổi theo một con rồng đang bỏ chạy và nó đã bay qua nơi này.”

“Uwaaa!”

Tôi không nói rằng con rồng đó là từ làng của tôi bởi vì nếu như thế, danh tiếng của chúng tôi sẽ bị ảnh hưởng.

Nhưng dân làng bằng cách nào đó hiểu được chuyện gì đang xảy ra, dần im lặng.

“Chỉ là...”

Tôi nhìn tình trạng của Atlas và Firo.

Hai đứa dường như đều khá mệt mỏi rồi.

Tôi đã xác định được vị trí mà Gaelion bỏ chạy.

“Chúng ta đã một đêm không ngủ rồi, nên hãy kiếm chỗ nào mà nghỉ một lúc đi.”

“... Nhưng”

“Nếu không ở trong tình trạng tốt nhất, chúng ta không có cơ hội chiến thắng đâu. Làm quá sức là không thể chấp nhận được, nên hãy đồng ý mà chịu khó đợi một chút đi.”

“H, hiểu rồi.”

Tôi đăng ký ngôi làng này vào Portal Shield, sẽ tốt hơn nếu tôi để lại một tin nhắn cho ngôi làng của mình.

“Được rồi, chúng ta sẽ trở về làng rồi quay trở lại. 「Portal Shield」!”

Dĩ nhiên, tôi lưu lại vị trí và bay về làng để kiểm tra xem Raphtalia và những người khác đã trở về chưa.

... Tôi có thể dịch chuyển 7 người một lúc, bao gồm cả tôi.

Điều đó có nghĩa là dịch chuyển đuợc 6 người không tính tôi trong đó.

Motoyasu... Giải thích điều đó rất mơ hồ.

Tổng cộng thì có thể dịch chuyển được 7 người cả thảy.

Có lẽ về cơ bản, nó tính dựa trên điều kiện là 3 người + Lv của tôi÷20?

Firo và Atlas đang tựa vào tường và nghỉ ngơi trong khi chờ đợi.

Tôi xác nhân lại status của con bé.

Lv của Firo đã bị giảm đi thêm một chút. Điều này thật nguy hiểm.


“Hãy cứ nghỉ đi cho đến lúc đó đi.”

“Vâng~.”

“Hãy hiểu cho anh, anh không thể tạo ra được loại thuốc nào đủ mạnh để kháng lại nó.”

“Un.”

“Firo-chan... Nước đây.”

“Cảm ơn, Mel-chan.”

Tôi hỏi xem họ có thấy nhóm người Raphtalia không, nhưng rốt cuộc, kết quả chẳng mấy lạc quan.

Tôi giải thích cho mọi người về Cooldown Time của Portal Shield.

Tôi hy vọng nhóm Raphtalia có thể trở về sớm và tôi có thể khởi hành ngay.

Thời gian cũng là vấn đề nữa.

Sau khi đánh giá tình trạng của Firo, e rằng con bé sẽ không thể chịu được trong khoảng nửa ngày sau đấy.

Tôi không thể làm gì khác ngoài cầu nguyện Raphtalia và những người khác trở về sớm sau đợt huấn luyện.

“Rõ ràng việc này là không thể rồi...”

Cooldown Time đã hết nhưng Raphtalia vẫn chưa trở lại.

Chúng tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc ngăn chặn Gaelion lại chỉ bằng những người ở đây.

Chúng tôi luôn phải sẵn sàng cho tình huống xấu nhất.

“Atla và Firo, hãy cứ tiếp tục nghỉ ngơi tại làng đi.”

“Ch, Chủ Nhân.”

“Chúng ta không cần phải di chuyển đi đâu xa nữa đâu. Nơi Gaelion chạy trốn đã được xác định rõ rồi. Firo. Đừng làm chuyện quá sức nữa.”

“Nhưng... Firo muốn đi theo.”

“Không được... Nếu em ép buộc bản thân thì cũng chỉ thành gánh nặng thôi. Kể cả như lúc bình thường đi chăng nữa thì em đã đến giới hạn rồi.”

“Ya, yaー.” (Không, không)

“Atlas, Firo trông cậy vào em.”

“Em hiểu rồi. Firo-chan, hãy chứ để mọi việc cho Naofumi-sama.”

“Nhưng Firo ――”

“Naofumi-sama nói nói như vậy cùng vì Firo-chan mà thôi... Firo-chan đã phải gánh vác quá mức rồi. Cho dù không như vậy thì mình cũng sẽ ngăn cậu lại.”

Firo miễn cưỡng gật đầu với lời nói của Atlas.

Vốn dĩ Atlas là người đã từng mắc phải một căn bệnh nặng nên lời nói của con bé cũng ít nhiều có trọng lượng. Vả lại, bây giờ Firo phải nhờ vào sự giúp đỡ của Atlas để ức chế được lời nguyền. Như vậy nên Firo mới chịu ở yên một chỗ.

“Còn cô thì sao, Metly?”

“Tôi sẽ đi. Vì Firo-chan, tôi có thể làm bất kỳ điều gì.”

“Không cần phải ép buộc bản thân như vậy. Cô là nữ hoàng tiếp theo của đất nước này đấy.”

“Tôi biết điều đó, nhưng có những thứ còn quan trọng hơn là trở thành nữ hoàng.”

Vậy ra những người bạn thân thiết là như vậy sao. Thực sự, hai đứa này có mối quan hệ rất tốt.

Sau khi tôi trở về thế giới của mình, Firo có lẽ ở lại bên cạnh Melty.

“Firo-chan! Hãy đợi mình.”

“Mel-chan...”

“Cậu hãy nghỉ ngơi yên tĩnh trên giường đi.”

“U... Uu...”

Tôi dùng hai tay ôm lấy khuôn mặt của Firo khi con bé bật khóc, do không tài nào chấp nhận được cái cảm giác bất lực này.

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Firo như vậy.

Có vẻ như con bé đã phải chịu đựng quá nhiều rồi.

“Đến lúc rồi.「Portal Shield」.”

Sau đó, chúng tôi trở lại ngôi làng phía đông và bắt đầu đi thẳng vào ngọn núi đang bị bao phủ bởi mây mù tối tăm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui