“Cám ơn ngài, Khiên Hiệp sĩ-sama~!”
“Hiệp sĩ-sama~!”
Tôi đang trên đường đi đến lâu đài. Tuy nhiên, vì Firo đã đi trước, tôi đi trên chiếc xe ngựa do Nữ hoàng cấp cho. Những người dân trong thành phố quanh lâu đài vẫy tay với tôi. Cứ như là tôi đang trong một cuộc trở về khải hoàn vậy.
Thật là những người đầy vụ lợi.
Mà tôi cũng biết rằng người dân đều có suy nghĩ đơn giản như vậy từ anime và trong lịch sử.
Tôi vẫy tay lại như không có gì. Nếu đây là vài tháng trước thì không biết có phải những mảnh rác sẽ bay đến?
Bất kể thế nào thì tôi cũng là Khiên quỷ dữ.
Nói về điều đó thì sau khi vượt qua được Đợt sóng đầu tiên, tôi bị nhìn trừng trừng như nói rằng “Sao hắn lại ở đấy?”.
Tôi sẽ nhẹ nhõm hơn nếu tôi chỉ nhận sự phán xét thích đáng, nhưng tôi đã bị phản bội.
Không mất quá lâu, tôi đi vào lâu đài và tiến đến phòng hội nghị.
Những đội quân từ Lực Lượng Liên Minh đang đợi cùng với Nữ hoàng.
“Khiên Hiệp sĩ-sama, đây là sự cảm kích với sự công sức của ngài trong việc ngăn chặn con Linh Quy. Thực sự, rất cám ơn ngài!”
“Lời mở đầu tuyệt lắm. Tôi muốn nghe thông báo tình hình liên quan đến Đợt sóng Quái vật.”
Tình hình về Đợt sóng và các vấn đề khác, tôi có 1 núi câu muốn hỏi đây.
Con Linh Quy là một tình trạng khẩn cấp nên mọi thứ vẫn trong mớ hỗn độn, nhưng chắc họ đã điều tra được rất nhiều thứ.
“... Tôi hiểu. Hiện tại, những chiếc Đồng hồ cát của Kỷ Nguyên Rồng khắp thế giới đều đã ngừng lại.”
“Khắp thế giới?”
“Phải. Mọi cái Đồng hồ cát đã ngừng lại.”
“Có 1 cái màu lam ở trong cơ thể con Linh Quy tương tự như 1 cái Đồng hồ cát của Kỷ Nguyên Rồng, cái đó cũng vậy à?”
“Ah, Naofumi-sama.”
Raphtalia giơ tay lên.
Raphtalia và Firo trở lại sau khi đánh với trái tim, nên có lẽ mấy đứa biết.
“Đây là về lúc chúng ta ngăn chặn con Linh Quy, nhưng khi bọn em trở lại từ chỗ trái tim, em đã thấy cái đồng hồ cát nổ *bùm* và biến mất.”
“Cái gì?”
“Mọi thứ đều biến mất, em thấy nó biến thành 1 tia sáng và tiêu tan mất.”
Điều đó có nghĩa là gì?
Tôi nhìn lần nữa vào cái biểu tượng Đồng hồ cát với thời gian của Đợt sóng quái vật tiếp theo.
Như tôi nghĩ, còn khoảng 3.5 tháng nữa.
“Vấn đề đó vẫn đang được điều tra. Chúng tôi sẽ thông báo lại tùy theo quá trình.”
“Tôi hiểu rồi. Tôi không biết những Hiệp sĩ có thể nhận ra không, nhưng ngay cả với tôi, thời gian dự đoán thời điểm Đợt sóng xảy ra của cái Đồng hồ cát đã ngừng lại.”
“Được rồi... Chúng tôi cũng sẽ hỏi Thất Tinh Hiệp sĩ xem với họ thế nào?”
“Tuy nhiên, 3 tháng rưỡi là thời gian được hiển thị trên cái đồng hồ cát khác. Nhìn khách quan mà nói thì...”
Ngay lập tức, bầu không khí trở nên nặng nề.
Tôi không nghĩ rằng tôi đã sai khi tiết lộ điều đó, như 1 phản ứng dây chuyền, sẽ có sự xuất hiện của một con quái vật sau con Linh Quy.
Khi nó là 1 trong Tứ Linh thì chắc sẽ là Suzaku, Byakko, and Seiryu (Chu Tước, Bạch Hổ và Thanh Long).
“Thời gian giới hạn là 3.5 tháng. Chuẩn bị đến khi đó là 1 hành động thích hợp.”
“Chún tôi sẽ làm như ý ngài.”
“Tổng thiệt hại như thế nào?”
“... May mắn là chỉ 7 tòa thành, 4 pháo đài và 2 lâu đài đã bị hủy diệt. Nếu tính thêm những ngôi làng thì...”
“Tôi hiểu...”
“Tổng số nạn nhân... Thống kê vẫn chưa hoàn tất.”
Nó trông không tốt tí nào. Thật nguy hiểm nếu như sau này xuất hiện những con quái vật mạnh mẽ đến độ có thể gây nên thiệt hại cỡ này.
“Ừm, 3 tên Hiệp sĩ đó như thế nào rồi?”
Gây ra chuyện này rồi chạy mất, mà đến giờ vẫn chưa chịu xuất hiện...
Chúng không ở trong con Linh Quy và chúng cũng không thoát ra từ đằng sau.
Itsuki – người mà Rishia vẫn đang lo lắng – đang lang thang ở xó nào vậy?
Tình cảnh thích hợp nhất trong lúc này là cái chết của cậu ấy.
Tuy nhiên, hình tượng cái chết của họ không làm cho tôi vui mừng chút nào.
Những tên đó chỉ là lũ khó chịu và phiền toái với trò anh hùng giả tạo của chúng.
“Không có báo cáo nào về việc thấy họ ở bất kỳ chỗ nào quanh con Linh Quy sao?”
“Hiện tại vẫn chưa. Chúng tôi đã gửi những đội tìm kiếm ra khắp mọi nơi, nhưng chúng tôi vẫn không biết họ ở đâu.”
“Hmm...”
Thật khó hiểu. Chúng đang cố làm điều gì khi phá vỡ phong ấn?
Tôi hi vọng rằng không phải thứ như là có 1 món vũ khí cực mạnh được giấu trong mê cung, bên dưới nơi con Linh Quy bị phong ấn.
Nếu trong trường hợp đó thì không thể tha thứ chỉ với 1 cú đấm được.
“Và, cái này liên quan đến những Hiệp sĩ đã phá hủy phong ấn, nhưng...”
“Hm? Bà còn có thông tin gì sao?”
“Để tránh thêm hỗn loạn, chúng tôi đã che dấu danh tính của những người chủ mưu đã phá hủy phong ấn.”
“Cái gì?”
“Điều này cần phải được che dấu trong lúc này, nếu mà có một cuộc thẩm tra ai chịu trách nhiệm sẽ gây ra một sự rủi ro lớn, nên...”
... Quả thực điều đó có thể xảy ra như vậy.
Nếu quốc gia công bố rằng đại thảm họa này xảy ra do các Hiệp sĩ, cũng có khả năng xảy ra những bất lợi mà không hề liên quan đến các Hiệp sĩ.
Ba trong Tứ Thánh Hiệp Sĩ gây ra tai ương này. Không nhất thiết rằng Hiệp sĩ còn lại không làm điều đó.
Nhưng trước đó, cái đống hỗn độn này... Do sự tín nhiệm với các Hiệp sĩ.
Nhìn thấy sự vui mừng của người dân trong cuộc khải hoàn vừa rồi, tôi có thể đồng cảm được người dân trong thế giới này trông đợi bao nhiêu với các Hiệp sĩ.
Nếu phát hiện ra rằng Hiệp sĩ là những người chịu trách nhiệm cho việc này, có lẽ sẽ có nổi loạn.
Và phải ngăn chặn nổi loạn và Đợt sóng quái vật cùng lúc, mọi thứ cuối cùng sẽ đều sụp đổ.
Quốc gia nên chọn không công khai tuyên bố sự thật, nhưng thay vào đó xác nhận rằng con Linh Quy đã bị đánh bại bởi các Hiệp sĩ. Như vậy thì tốt hơn.
Cảm giác này được gọi là kết quả của “nghịch khoai tây nóng với vấn đề trách nhiệm”. Nó là một điều thông thường nhưng, nó có hơi...
“Hơn nữa, những Hiệp sĩ là những tồn tại cực kỳ hùng mạnh, nên chúng tôi sẽ cần 1 sức mạnh tương đương để thi hành xét xử.”
... Bắt được chúng cũng khá khó khăn đấy.
Đây là tại sao chúng tôi phải che dấu sự thật.
“Tuy nhiên, không phải sự thật này ai cũng đều biết sao?”
“Nó vẫn chỉ ở trong giai đoạn tin đồn thôi. Có vẻ mỗi quốc gia vẫn đang im lặng, sẽ không có quá nhiều ảnh hưởng đến sự giúp đỡ của quần chúng. Chúng tôi vẫn liên tục tuyên bố với dân chúng thảm họa này bởi Đợt sóng.”
Cách sống của một người cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi những Hiệp sĩ họ tin vào, kể cả khi những Đợt sóng quái vật đẩy thế giới đến bờ vực của sự diệt vong.
“... Tuy nhiên, vẫn có những lời đồn.”
Nữ hoàng bổ sung thêm vào.
“Tôi đã ra lệnh trừng phạt những người truyền bá lời đồn thế nên về những Hiệp sĩ khác chẳng gì khác ngoài mấy tin đồn nhảm. Tất nhiên, tôi đã làm một chiến dịch công khai lớn về Khiên Hiệp sĩ, Iwatani-sama, nhưng... Khi nhìn thấy tình trạng hiện tại (status quo) của thị trấn quanh lâu đài, nó không có vẻ cần thiết lắm.”
“Miễn cưỡng! Bắt giữ mấy tên đầu sỏ! Chỉ chiến đấu với những Đợt sóng quái vật? Không phải tất cả đám này là trừng phạt với tôi sao!?”
Trong trường hợp này, bắt mấy tên Hiệp sĩ đó và biến chúng thành nô lệ nghe hay đấy, nhưng... Họ không thể làm như thế, phải không?
Nếu họ có thể làm vậy thì hiệu quả hơn là nô dịch bốn chúng tôi ngay khi được triệu hồi đến thế giới này rồi.
Với biểu tượng nô lệ cấp cao, nó có thể được che giấu khỏi người dân.
Ngay từ đầu, thực tế tên Trash đã không nô dịch tôi là đủ chứng minh rồi.
Kể cả nếu tôi hỏi về nó ngay bây giờ thì có vẻ khó mà xảy ra được.
Vấn đề là những tên khó mà xử lý đó sẽ trở nên vô dụng khi thành nô lệ.
Mà nhờ thế, tôi không kết thúc trở thành một nô lệ.
“Tôi đã đề cập đến chuyện này vì chúng tôi tin tưởng rằng Iwatani-sama và Thất Tinh Hiệp sĩ có thể làm được.”
“Grr... Tuy thế, bà không thể chỉ đối diện với mọi người và nói” chúng ta là quốc gia “hay mấy lời vô nghĩa khác được sao!?”
Vấn đề của họ là thế, phải không?
Kể cả nếu chúng có xấu xa thì những tên đó vẫn là những Hiệp sĩ, nên khó mà ra lệnh cho những người đồng đội của chúng bắt giữ chúng lại.
Ngăn chặn đám phản loạn cũng thiệt phiền toái.
Nếu là tôi, tôi sẽ chiến đấu, nhưng nó sẽ khá khó khăn khi chiến đấu với chỉ số bị giảm xuống chỉ còn 30%.
Chí ít, tôi không phải chiến đấu đến khi tôi đã hồi phục hoàn toàn.
Tôi có lựa chọn để việc này cho Raphtalia và những người khác, nhưng tôi không biết thử điều đó như thế nào.
Tôi không muốn bắt buộc mấy đứa với chuyện mạo hiểm như vậy.
“Hãy giải quyết nếu có thể. Tôi sẽ nhờ ngài tham gia vào Đợt sóng quái vật như điều ngài vẫn làm đến bây giờ. Tuy nhiên, những Hiệp sĩ là người nắm giữ sức mạnh to lớn. Luôn có nguy hiểm khi họ trở nên giận dữ. Ngài chắc cũng hiểu rằng ngay cả chúng tôi cũng không thể nói rằng không có một quốc gia nào không chờ đợi cơ hội để cố chiêu mộ các Hiệp sĩ?”
“Melromarc! Đây là những lời của bà sao!?”
“Quốc gia chúng tôi chắc chắn cũng có những sai lầm của chính mình. Nhưng cuộc tranh luận này nên kết thúc ở đây. Ngài có ý định làm gì khi đưa ra vấn đề chính trị này lần nữa? Liệu có phải ngài đang nói rằng không có người nào sẽ dùng những Hiệp sĩ hùng mạnh như những công cụ cho chính trị?”
... Thật phiền phức.
Nếu Melromarc và những quốc gia khác có thể dânh tặng các Hiệp sĩ một phần thưởng và hứa không trừng phạt họ, những Hiệp sĩ sẽ tự gia nhập vào một quốc gia phù hợp, nhưng vẫn có mạo hiểm khi trở thành một công cụ chính trị.
Đó là tại sao tôi không thể xét xử chúng quá mức được.
Tôi đã từ chối những lời mời từ những quốc gia thân thiện kể cả trước khi tôi biết về họ, nên tôi không thể làm thế được. Nếu là chúng, có thể chúng đã làm.
Thực sự, nhóm này có quá nhiều lập trường, cứ thế này chúng tôi không đến đâu cả.
Có ngay cả 1 người trong nhóm, tôi, người cũng nghĩ thế...
“Tôi đã hiểu cách xử lý với các Hiệp sĩ. Vậy thì, liên quan đến thảm họa mới đây... Việc kiến thiết lại có khả năng không?”
Sự căng thẳng của Lực Lượng Liên Minh bất ngờ bị xua tan bởi câu hỏi của tôi.
Ah, quả thực nó là vấn đề khá nhạy cảm.
“Lực lượng Liên Minh đã chịu tổn hại lớn từ đội quân đột kích vào bên trong con rùa và quân chỉ huy.”
“Tôi xin lỗi vì không thể bảo vệ được tất cả mọi người.”
Là Khiên Hiệp sĩ, đầu tiên việc của tôi là phải ngăn chặn không cho nó di chuyển để không có thêm bất kỳ nạn nhân nào nữa. Mặc dù, chuyện này đã gây ra thiệt hại khá lớn.
“Không... Họ đã hy sinh với một niềm tự hào. Mọi người tham gia vào nhóm đột kích nói rằng họ có thể tránh được cái chết nhờ vào Khiên Hiệp sĩ-sama đã ở đó.”
“Tôi rất mừng khi nghe vậy.”
“Các quốc gia láng giềng đã nhận rất nhiều thiệt hại và cần nhiều thời gian để xây dựng lại.”
“... Tôi hiểu.”
“Thực lòng, việc viện trợ cho Iwatani-sama lúc này cũng khá khó khăn.”
Tôi chỉ có thể gật đầu với điều này. Nếu họ nói họ có vẫn cho tôi nhiều sự hỗ trợ kể cả sau khi chịu nhiều tàn phá như vậy, tôi sẽ băn khoăn bọn họ lấy nguồn tài chính đó từ đâu.
“Chúng tôi sẽ hỗ trợ nhiều nhất có thể, nhưng khi so với điều chúng tôi đã dự tính...”
“Phải, tôi biết. Nếu tôi cần tiền, tôi sẽ tự làm điều gì đó.”
Vào thời điểm này, bà nên tập trung nguồn tài chính cho việc tái kiến thiết thì hơn.
Tôi đã thấy thị trấn quanh tòa thành thiệt hại như thế nào khi tôi đang đến đây.
25% thị trấn đã bị đè nát bởi con Linh Quy. Khai hoang các vùng đất là cần thiết vì lợi ích của những người mất nhà cửa.
Khai hoang... Đúng rồi!
“Này, hỗ trợ với thứ gì không phải là tiền là được đúng không?”
“Phải, nó sẽ có ích cho chúng tôi nếu là thứ gì khác ngoài mức trợ phí với tình hình hiện tại.”
Điều này sẽ giải quyết vấn đề của Lực Lượng Liên Minh. Cũng như những điều tôi lo nghĩ từ trước đến giờ.
“Vậy—-”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...