Lâm Cảnh hơi cúi người xuống nhìn vào mắt của cô, nghiêm túc nói: "Nhu Nhu, chúng ta đã từng gặp nhau từ rất lâu trước đó rồi"
Tô Đào cao 1m7 nhưng đứng trước mặt anh thì trông cũng rất nhỏ nhắn.
Nói thật, lúc đứng trước mặt cô nói ra cái tên này Lâm Cảnh mới nhận rõ mình không phải đang nằm mơ.
Nghĩ đến một người trong suốt 10 năm dùng mọi cách để tìm kiếm, ngay lúc anh nghĩ sẽ không bao giờ tìm được thì cô bỗng nhiên xuất hiện trước mặt anh.
Giống như nằm mơ vậy.
"Rất lâu về trước?", hình như anh không nói đến vụ gặp mặt ở công ty mà là từ rất lâu về trước.
Tô Đào nghe xong thật sự rất sốc, không lẽ cô bị mất trí nhớ rồi?
Cái khác thì không nói nhưng mà Lâm Cảnh lớn lên đẹp trai như vậy, nếu cô đã gặp qua thì chắc chắn sẽ nhớ.
Hơn nữa anh ấy cũng biết tên ở nhà của cô, như vậy thì chắc chắn phải rất thân thì mới biết được nha!
Trong lòng Tô Đào lúc này thấy rất bối rối.
"Nếu ngày nào đó mà nhớ ra thì phải nói cho anh biết đó"
Nói không thất vọng thì đúng là giả nhưng mà niềm vui khi tìm thấy cô còn gấp mấy lần nỗi thất vọng ấy.
".. Được ạ.."
Tô Đào vắt óc suy nghĩ xem rốt cuộc thì mình đã gặp anh ấy ở đâu.
"Có thể add wechat của em không?", Lâm Cảnh có chút lo lắng dù sao thì với Tô Đào anh cũng chỉ là một người lạ mới quen mà thôi, hiện tại thêm wechat của người ta có phải hay không có chút không thích hợp.
Anh đã sẵn sàng để bị từ chối rồi.
"Được thôi, em thêm anh hay anh thêm em", Tô Đào vui vẻ đáp ứng, lấy điện thoại từ trong túi xách ra.
"Anh thêm em", Lâm Cảnh hồi hộp quét mã QR wechat của Tô Đào.
Hệ thống thông báo có người muốn kết bạn với bạn, Tô Đào liền ấn chấp nhận.
Trước khi đổi tên ghi chú, Tô Đào nhìn qua tên wechat của anh, trên đó chỉ có duy nhất một chữ cái N.
Nghĩa là Number one sao? (Nhu Nhu đó chị đại của tôi ơi lkkk)
Lâm Cảnh bảo bối cất điện thoại vào trong túi, "Nếu gặp phải chuyện gì thì cứ liên hệ với anh nha"
"Anh đúng là người tốt", từ khi bắt đầu tiếp xúc với giới giải trí, cô gặp phải khá nhiều người có ý xấu, những người 'bàn tay lớn' như Lâm Cảnh muốn giúp đỡ đàn em thì quả thật rất ít.
Lâm •Bàn tay lớn• Cảnh khóe miệng giật giật sau khi bị phát thẻ người tốt.
Quảng cáo này rất nhanh được phát ra, đúng vào ngày Tô Đào tham gia cuộc thi đấu.
Cô bị đánh thức bởi cuộc gọi video của Nhan Thanh Thanh.
"Đào Tử, thật sự xin lỗi cậu, làm một người bạn thân với cậu từ lúc mặc quần thủng đáy đến giờ, mình vậy mà không thể ở bên cạnh cậu lúc cậu khó khăn nhất! Để cậu bị một bà già bắt nạt, mình thật sự không phải người mà! Mình có tội! Chúa hãy trừng phạt con bằng cách biến con đẹp hơn đi! Oh! Mình thật sự không xứng mặc chung cái quần thủng đáy với cậu! Mình.."
Nhan Thanh Thanh còn muốn tiếp tục khóc lóc kể tội của mình, Tô Đào không thể nghe tiếp được liền ngắt lời cô ấy.
" Lúc mình quen biết cậu thì đã không mặc quần thủng đáy nữa rồi "
Có ai 4 tuổi rồi mà vẫn mặc loại quần ấy không hả?
" Vậy.. vậy mình không quan tâm, người ta đang ở nước ngoài mà, không kịp xem tin tức ở trong nước, cậu hãy tha thứ cho mình đi.. "
Tô Đào bất lực cười cười," Dừng lại đi mà! Mình chưa bao giờ muốn cậu xin lỗi hết á "
Sau khi Nhan Thanh Thanh thi đỗ đại học, bố mẹ cô ấy liền thưởng cho cô một chuyến du lịch nước ngoài.
Tô Đào cũng đoán cô ấy chắc chắn không biết vụ này, nếu không mỗi khi cô bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió thì kiểu gì cô ấy cũng gọi cho cô đầu tiên.
Kỳ đầu tiên của chương trình, người chăm chỉ khen cô nhất chính là cô ấy.
" Hehe! Mình biết Đào Tử là tốt nhất mà, đệ nhất đại mỹ nhân! "
" Sao không phải là mỹ nhân lương thiện "
" Bởi vì cô ấy ngốc "
Một giọng nói quen thuộc vang lên, Tô Đào nhướng mày ngạc nhiên.
Nhan Thanh Thanh không phục:" Anh mới ngốc đó!"
Nhan Thanh Thanh:" Mình đến Bắc Kinh để báo danh, ai ngờ gặp được tên gia hỏa này! Anh ta thấy bọn mình gọi video với nhau liền dán mặt vào đây, hứ "
Cố Từ sắc mặt u ám, nghiến răng nghiến lợi nói," Nhan Thanh Thanh, anh là đàn anh của em đó "
" Đàn anh cái mông gì chứ! Anh tính là gì chứ! ", đều là lão bằng hữu với nhau mà còn làm bộ làm tịch với cô.
Cố Từ tức đến không muốn nói chuyện.
" Anh đang tham gia huấn luyện khép kín, hiện giờ em sao rồi? "
Anh theo học ngành thiết kế nội thất, nhà trường tổ chức đào tạo sinh viên theo chương trình khép kín trong kỳ nghỉ hè, chỉ mở một số tòa nhà trong trường thôi. Đúng thật là luyện 'vẽ' công.
"Em không sao mà~mặc dù kỳ trước em lên hotseach nhưng mà cũng không phải bị dư luận chỉ trích, cho nên hai người không phải lo đâu "
Thời Hàn lúc đó còn công khai an ủi cô, lấy cô để tạo scandal cho cậu ấy, khiến mọi người ai cũng gọi điện để chắc chắn cô không làm sao.
" Ây! Theo mình thấy cái bà già đó chắc chắn có gì mờ ám rồi ", Nhan Thanh Thanh căm phẫn nói, cô đúng thật là một cô bé thông minh!
" Thông minh "
Cô ấy quả thật nói rất đúng, nếu không phải hôm trước vô tình nghe được Triệu Duyệt và Trịnh Diêu nói chuyện với nhau thì cô cùng lắm chỉ cho rằng Triệu Duyệt đơn giản là nhìn cô không thuận mắt thôi, không nghĩ tới trong truyện này còn có âm mưu như vậy.
Cố Từ:" Vậy em tính làm thế nào "
" Đi bước nào hay bước đó thôi chứ biết sao giờ ", cô cũng có chút tò mò không biết Triệu Duyệt sẽ lấy lý do gì để loại cô," Không nói chuyện cùng hai người nữa, mình đi chuẩn bị đây, kết thúc cuộc thi lại nói chuyện nha, 88! Đúng rồi Thanh Thanh, Tô Tiểu Ngũ nhà mình đưa mình một thứ nói là phải đưa cho cậu đó, bao giờ có thời gian thì qua lấy nha ".
Nhan Thanh Thanh đỏ mặt.
Lưu Niên đúng giờ đứng dưới lầu đợi cô.
Hôm nay Tô Đào ăn mặc rất đơn giản, áo phông trắng kết hợp với quần ống rộng cạp cao, đi một đôi giày màu trắng.
Áo croptop ngắn lộ ra vòng eo nhỏ nhắn, vừa đẹp vừa A*.
* ý là vừa đẹp theo kiểu nữ tính, vừa đẹp theo kiểu nam tính
Vòng eo săn chắc mềm mại, không có chút mỡ thừa nào.
Lưu Niên xoắn xuýt nhìn cô một cái, hai cái, ba cái..
" Có gì thì nói đi, đừng có mà như vậy được không "
" Cậu thật sự định mặc như vậy hả ", Lưu Niên có chút lo lắng.
" Không đẹp sao? Mình thấy cũng đẹp mà! Thanh Thanh phối cho mình đó, cậu ấy phối cho mình tận 10 bộ để mình thay đổi "
Nhan Thanh Thanh học ngành thiết kế thời trang, thẩm mỹ của cô ấy Tô Đào vẫn rất tin tưởng.
Lưu Niên:" Đẹp thì đẹp, nhưng mà nếu cậu mặc như này thì Tam ca của cậu sẽ chặt mình ra làm đôi đó ".
Tô Đào liếc nhìn vòng eo của cô, thấy chỉ lộ ra một chút hơn nữa cô cũng không muốn phụ lòng bạn thân của mình, kiên quyết không thay đổi quyết định," Sẽ không đâu, Tam ca tính khí rất tốt, sẽ không đánh cậu đâu "
Lưu Niên: Cậu ấy chắc mình đang nói đến Tô Thừa mà anh quen sao?
" Lưu Niên, hôm nay phát sóng trực tiếp có lẽ sẽ xảy ra chút chuyện, cậu phải chuẩn bị tinh thần trước một chút, chẳng phải cậu có wechat thư ký của anh mình sao? Nếu không chắc chắn về khoản quan hệ công chúng này thì cứ liên hệ với anh ấy ".
" Có chuyện gì vậy? ", Lưu Niên phanh xe gấp.
Tô Đào nuốt nước bọt, cô có nên cân nhắc thuê một tài xế không.
Phải mất khoảng 5 phút Tô Đào mới có thể đem hết chuyện hôm đó nói cho anh nghe.
Vốn dĩ định nói cho cậu ấy từ hôm đó nhưng mà các anh trai gọi điện đến làm cô quên mất tiêu.
Sau đó lại bận sáng tác với quay quảng cáo nên cô hoàn toàn quên mất phải nói cho anh biết, lúc nãy đột nhiên lóe lên mới nhớ ra chuyện này.
" Đệt! Bà ta đúng là không chịu dừng lại! Cậu nói tại sao bà ta ngay từ đầu đã nhìn cậu không thuận mắt vậy? ", Lưu Niên đập vào vô lăng một cái, đau không chịu được ngũ quan liền nhăn lại.
" Không có chuyện gì, ai quan tâm lý do của bà ta là gì chứ, mình không sợ bà ta ", từ lúc tham gia chương trình đến giờ, cô đã không còn có cảm giác hồi hộp như kỳ đầu tiên nữa rồi.
" Đúng, chúng ta không có gì phải sợ, đi"
Lưu Niên lái xe đến địa điểm thi đấu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...