"Tiêu tôn, tình hình hiện tại không tốt lắm, hiện nay trong vực này, cường giả của chiến đội Hùng Sư đã thăng cấp thành công, Hoàng triều Ngũ Bộ cũng đang trợ giúp bọn họ. Tình hình của chúng ta không hề khả quan. Số cường giả đỉnh cấp mà chúng ta có hiện nay không nhiều bằng lực lượng bên đối thủ..." Thái Âm bước tới trước mặt Tiêu Hạo Thiên, cau mày báo cáo.
Tiêu Hạo Thiên quay đầu, trong tay hằn ta cầm một quả đạo được ngưng tụ sau khi một cường giả bán cấp Nhân vương bỏ mạng. Tiêu Hạo Thiên nhìn thoáng qua Thái Âm, sau đó trầm giọng nói: "Thái Âm tông chủ, ông vốn là môn chủ của Thái Âm môn đứng hàng số hai trong số chín tông môn mạnh nhất của khu vực Thiên Hạ, hiện tại ông đã gia nhập chiến đội Thiên Hạ, vậy tôi chỉ hỏi ông một câu thôi, tôi có thể tin tưởng ông không?"
Thái Âm cũng là người thông minh, ông ta đã nhìn ra trong tay Tiêu Hạo Thiên đang cầm quả đạo của Nhân vương đạo uẩn đỉnh cấp ẩn chứa năng lượng khổng lồ. đây là quả đạo vừa ngưng tụ ra từ một cường giả Nhân vương bên phe chiến đội Hùng Sư vừa ngã xuống trong trận chiến vừa rồi. Tiêu Hạo Thiên không lấy được toàn bộ số quả đạo hình thành trong hôm nay, nhưng trong tay hắn cũng có khá nhiều.
Hiển nhiên, quả đạo đang trên tay Tiêu Hạo Thiên chắc chắn là quả đạo có đủ năng lực nâng cao sức chiến đấu của tất cả mọi người. Hiện tại Thái Âm đã là Nhân vương đỉnh phong có thể ngưng tụ được tám vòng sáng mặt trời, nếu ông ta có thể nuốt lực lượng của một quả đạo nữa, cho dù không đột phá được đến cấp Nhân vương thì cũng gần như vậy.
Đây là cơ hội ngàn năm khó có, vật báu thần kỳ như vậy, bất kì phe nào cũng muốn càng nhiều càng tốt. Tỷ như dưới trướng Tiêu Hạo Thiên cũng còn ba ngàn tướng sĩ của điện Thiên thần cần Tiêu Hạo Thiên nuôi dưỡng.
Nhưng hiện tại, tình thể không cho phép người ta đắn đo hơn thua, chiến đội Thiên Hạ của bọn họ trong vực Chân Hoàng này không chiếm được ưu thế.
Thái Âm hiểu được ý ẩn giấu trong lời của Tiêu Hạo Thiên, ông ta không hề do dự, lập tức quỳ gập một chân xuống nghiêm túc cam kết với Tiêu Hạo Thiên: "Tin được! Thái Âm sẵn lòng vì Thiên Hạ mà chiến đấu đến giọt máu cuối cùng! Tiêu tôn, từ giờ tôi là người của Thiên Hạ! Dù còn sống hay đã chết cũng
Tiêu Hạo Thiên nhìn Thái Âm gật đầu. Sau đó ném cho ông ta một phần ba của quả đạo Nhân vương kia cho Thái Âm: "Nhanh hấp thu đi, mau chóng đột phá, có thể thăng cấp đến trình độ nào thì cố gắng thăng cấp đến trình độ đó!" "Cảm ơn Tiêu tôn!" Thái Âm cảm ơn Tiêu Hạo Thiên, sau đó nhanh chóng đi hấp thu qua đạo đột phá cấp bậc. Đạo uẩn cấp Nhân vương, không nói đến ông ta, dù là Tiêu Hạo Thiên hấp thu nó thì hắn ta cũng có thể nhờ đó mà thăng cấp.
Tiêu Hạo Thiên gật đầu, không nói gì thêm, hắn không đột phá dễ dàng như vậy được, hắn cần tích lũy nhiều năng lượng hơn nữa, đương nhiên hiện tại cũng gần được rồi, nhưng Tiêu Hạo Thiên vẫn muốn tích lũy thêm nhiều năng lượng hơn nữa.
Giống như nơi vực Chân Hoàng trước mắt này, cái gì là vực Chân Hoàng? Trước khi xảy ra trận chiến, Trung Nhất từng tung ra một ít tin về chuyện này ra khắp nơi trên hiện thế. Cái tên vực Chân Hoàng thì dễ nghe đấy, nhưng nó còn có một cái tên khác: Ngôi mộ chiến trường!
Vực Chân Hoàng tại thời Cổ triều là chiến trường chung của khắp các vùng xung quanh, trên mảnh đất này, không biết đã có bao nhiêu cường giả, Nhân vương, Chân Đế, còn có vô số đoàn quân đã bỏ mạng tại đây. Lâu dần, lực lượng của những cường giả đã chết trận không ngừng lắng đọng mà hình thành nên vực Chân Hoàng này.
Sau đó theo thời gian tích lũy, đạo uẩn ngủ yên tại vùng đất này bao năm một lần nữa tràn đầy, ngưng tu nên các loại đạo thú và thiên tài địa bảo, nơi này trở thành vùng đất lành chứa đầy vật báu. Thậm chí tại đây còn xuất hiện di chỉ Để triều, cũng sót lại vận khí của Để triều thời thượng cổ.
Tiêu Hạo Thiên muốn mượn chỗ này làm bàn đạp để đột phá Chân Đế hậu kỳ. Đồng thời cũng giúp đảm anh em dưới trướng của mình có cơ hội thăng cấp.
Tiêu Hạo Thiên suy nghĩ một hồi, sau đó ném cho Mặc Khâu một phần quả đạo trong tay: "Tiền bối Mặc Khẩu, ông cũng nhanh chóng hấp thu để đột phá đi, xem xem có thể đột phá lên cấp Nhân vương hay không, cứ làm hết sức là được, có thể tăng đến cấp nào thì tăng...
Mặc Khâu sững người, ông ta không ngờ bản thân lại được Tiêu Hạo Thiên tặng cho một phần ba của quả đạo đó, Mặc Khâu nhìn thẳng vào Tiêu Hạo Thiên: "Điện chủ cũng cần đến thứ này, ngài không cần tặng cho tôi, nếu ngài đột phá thành công, chúng ta đều có kết quả tốt. Đưa cho tôi cũng lãng phí thôi...
Tiêu Hạo Thiên lắc đầu nói: "Không cần, cho ông thì ông cứ cầm lấy, tôi tự có kế hoạch khác cho bản thân. Thời thế bây giờ, chỉ một kẻ mạnh thì không được. Tôi tin ông, tiền bối Mặc Khẩu, có thể ông vẫn còn giấu bí mật nào đó, nhưng tôi sẽ không hỏi. Tôi tin ông..."
Mặc Khâu vẫn muốn khuyên Tiêu Hạo Thiên, nhưng Tiêu Hạo Thiên lại khoát tay gạt đi, sau đó hắn nhìn sang Mặc Thiên, cường giả đỉnh cấp của Mặc viện thuộc học viện Xã Tắc, cường giả Nhân vương đỉnh phong có thể ngưng tụ tám vòng sáng.
Tiêu Hạo Thiên nhíu mày, hắn nói với Mặc Thiên: "Mặc Thiên đạo hữu hẳn cũng hiểu, tôi từ trước đến nay vẫn không ưa học viện Xã Tắc của mấy người. Các người vẫn không đếm xỉa đến..."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...