Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Thiên Diện thản nhiên cười, gật đầu nói: "Đương nhiên là biết, thiếu môn chủ cũng là thiên tài vô song, hằn là cũng đi theo con đường giống với điện chủ, phải không?"

Sau đó, Thiên Diện không đợi Không lên tiếng, tiếp tục nói: "Nhưng thiểu môn chủ, tiền bối Mặc Khâu, hai người không cần phải lo lắng. Xin hãy tin tưởng nhân phẩm của điện chủ! Điện chủ không quan tâm con đường mà thieu môn chủ đi là gì, đối với ngài ấy điều đó không thành vấn đề. Hơn nữa, nói ngay hôm nay thôi, tại khu vực của lực lượng Thiên Hạ, Vương triểu Thiên Hạ đã mời điện chủ trở về nhiều lần, không phải điện chủ đã từ chối hết rồi sao? "

Nghe Thiên Diện nói xong, ánh mắt Không chot thay đổi, sau một lúc lâu im lặng, anh ta thờ dài một hơi, cười khổ và nói với Thiên Diện: "Cô Thiên Diện, xin hãy thay tôi nói với anh Tiêu rằng, ân tình của anh ấy, tôi sẽ nhớ kĩ." “Ừm, được rồi..." Thiên Diện gật đầu, sau khi nói thêm vài câu với Mặc Khâu thì liền rời đi.

Sau khi Thiên Diện rời đi, Mặc Khâu bước đến bên cạnh Không, nhìn bóng lưng đã đi xa của Thiên Diện, trong lòng có hơi sửng sốt: "Tiêu Hạo Thiên đã có khí chất phi thường rồi, đến thuộc hạ của cậu ta cũng có khí chất như vậy, Đúng là the lực chỉ trong vòng năm năm đã có thể uy hiếp cả khu vực này có khác!"

Không gật đầu, ánh mắt khẽ lóe lên, nói: "Đúng vậy, từ lâu cháu đã biết đường đi của Tiêu Hao Thiên không đơn giản, nhưng không ngờ anh ta thậm chí còn không muốn làm một đại tướng của Vương triều, để vị trí ấy cho Hắc Đế, còn bản thân mình thì lại bước vào con đường của một Nhân Hoàng mạnh mẽ hơn. Anh ta... hoàn toàn dựa vào chính mình."


Không trầm lặng hồi lâu rồi lại nói: "Ông nội... cháu, không sánh bằng anh ta."

Mặc Khâu khẽ mở miệng, định nói gì đó với Không, nhưng cuối cùng lại không nói ra. Đúng vậy, cháu trai của ông rất tài giỏi, cực kỳ tài giỏi, không hề thua kém Khổng Minh Hiên của học viện Xã Tắc, nhưng so với Tiêu Hạo Thiên thì nó vẫn kém xa.

Mặc Khâu không nói gì, Không lo âu nhìn Mặc Khâu và nói: “Ông nội, khi ông giành quyền thừa kế cho cháu, ông đã bị thương, không phải chúng ta có thể nhờ Tiêu Hạo Thiên giúp ông phục hồi sao?"

Mặc Khâu cau mày, một lúc sau mới cười khổ nói: "Bỏ đi, cậu ta không nhằm vào cháu, đối với ta mà nói đã là đủ rồi. Nhưng Không à, cháu phải nhớ rö! Cháu có sứ mệnh của cháu, tuy rằng rất có thể cả đời này, dù có cố gắng thể nào cũng không thể hoàn thành được. Còn Tiêu Hạo Thiên, cậu ta đã tập hợp được ba vùng lên phía Đông cùng khí vận của đời thứ ba Vương triều, rất mạnh, cậu ta... có lẽ mới là người ứng nghiệm với họa vận."


Mặc Khâu im lặng một lúc lâu rồi trịnh trọng nói: "Cháu và cậu ta vốn là tình nghĩa anh em, hãy trân trọng nó, Tiêu Hạo Thiên.. cậu ta đang tự mình tu luyện! Khí thế ấy thật là khó có thể hình dung!" “Vâng...!” Không nghiêm túc gật đầu.

Một giờ sau, sau khi rời khỏi căn cứ của tổ chức Sát Thù ở biên giới, Thiên Diện lại đến trụ sở của tổ chức Ám Dạ, gặp được ba của Ám, cũng chính là... ba chồng của cô ta.

Thiên Diện có chút ngượng ngùng, bởi vì ba của Ám đã trịnh trọng đưa một nhóm cường già cùa to chức Ám Dạ đến chào hỏi Thiên Diện. Sau đó, Thiên Diện cũng thông báo cho họ tin tức về việc Am đang ở trong đạo vực Chân Hoàng.

Tiếp theo, Thiên Dien roi khoi tổ chức Ám Dạ, chay khắp cà chiến trường biên giới, đến trụ sở chính của hàng chục thế lực khác nhau. Tất nhiên, Thiên Diện không hề hay biết rằng, Mặc Khâu đã cử hai cường già cấp Đạo Chủ bí mật theo dõi và bảo vệ an toàn cho cô ta.

Nhưng trên thực tế, Thiên Thiên không cần Mặc Khâu bảo vệ, bởi vì điện Thiên Thần của ngày hôm nay, cho dù là lực lượng Hùng Sư cũng không dám khinh thường mà khiêu khích nữa rồi.

Họ, lực lượng mạnh nhất trên thế giới, là bá chủ một phương!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui