Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Dòng thời gian quay trở lại bình thường với Tiêu Hạo Thiên.

Hơn một tiếng đồng hồ trước, anh và ông Hình trực tiếp từ biên giới phía Bắc của Việt Nam ra bên ngoài khu vực nước biển sâu, với tốc độ nhanh nhất tiêu diệt liên quân của đối phương, sau đó nhanh chóng trở về Việt Nam. Tiêu Hạo Thiên không hề chậm trễ chút nào nếu chỉ nhìn vào dòng thời gian của mình. Hơn nữa trong lòng Tiêu Hạo Thiên biết rõ anh có thể không còn nhiều thời gian nữa.

Mặc dù anh biết mình đang ở cấp Hoàng, hiện tại bản thân cũng đã có thực lực cấp Đế, anh chỉ có thể sử dụng thân phận chân chính một lần duy nhất. Vì thế anh nhất định phải ở phía bên kia, cùng những quy tắc của nhóm thống trị, trước khi phản ứng tự mình giải quyết rất nhiều việc. Nếu không, nếu sau này thay đổi quy tắc, anh biết rằng sẽ rất phiền phức.

Sở dĩ sau khi Tiêu Hạo Thiên biết được tin tức của đám người Long Chiến Thiên đã đi đến chiến trường bên ngoài biên giới. Đầu tiên anh không quay trở về phía bên ngoài chiến trường mà lại một lần nữa cấp tốc quay về Việt Nam.

Là cấp Hoàng hả?

Sự thực trong lòng Tiêu Hạo Thiên không muốn tiết lộ, đây là con át chủ bài của anh. Nhưng hiện tại không thể để lộ ra được. Với lại tình hình chiến trường ngoài kia, càng lúc càng nguy cấp.

Thời gian còn lại của anh cũng không nhiều. "Ầm..."

Ngay sau đó, Tiêu Hạo Thiên đáp xuống ngay bên ngoài cổng của thư viện Linh Động. Khí thế vượt xa cấp Đế của anh bao phủ lên xung quanh. "Không được rồi? Là kẻ nào?"

Ngay lúc sát khí trên người Tiêu Hạo Thiên xuất hiện, khí thế bừng bừng, đột nhiên từ bên ngoài thư viện Linh Động truyền vào tiếng quát lớn. "Tôi phải giết các người."

Ngay sau đó Tiêu Hạo Thiên hét lên một tiếng lạnh như bằng, chém mạnh một nhát kiếm vào cổng của thư viện Linh Động.

Âm, trong nháy mắt cánh cổng của thư viện Linh Động đã bị Tiêu Hạo Thiên một kiếm phá nát.

Mãi đến lúc này, viện trưởng của thư viện Linh Động cùng hai người trưởng lão sức mạnh cấp đế mới xuất hiện bên ngoài cổng của môn phái. Tổng cộng có 3 người. Đúng vậy, ở thư viện Linh Động này rõ ràng đã che giấu ba người cao thủ cấp Để.

Giờ khắc này, ánh mắt của Tiêu Hạo Thiên nhìn thấy ba người cường giả cấp Đế xuất hiện trong thư viện Linh Động có phần ớn lạnh, nhìn chằm chằm ba người cường giả trước mặt thương lượng: "Chào 3 người. Tốt, tốt lắm, hay cho thư viện Linh Động. Một người chỉ huy giỏi của tông môn ẩn thế lại cùng thư viện Linh Động chống lại bộ Quốc phòng Việt Nam." "Cậu là ai? Thư viện của chúng tôi không thù không oán với cậu."

Lúc này, viện trưởng của thư viên Linh Động sắc mặt tái nhợt, người này có thực lực cấp Đế năm sao.Vẻ mặt cực kỳ thâm trầm khi nhìn thấy Tiêu Hạo Thiên, rõ là không quen biết anh.


Nhưng Tiêu Hạo Thiên đã phá nát sơn môn của bọn họ, cánh cổng đã tồn tại hàng nghìn năm nay.

Bên cạnh viện trưởng của thư viện Linh Động sức mạnh cấp Đế năm sao, còn có một người cấp Đế bốn sao và một người cường giả cấp Đế hai sao. Mà phía trong thư viện Linh Động lúc này mơ hồ có một luồng khí tức của năm sáu mươi người cường giả cấp Hoàng bao phủ.

Tiêu Hạo Thiên sớm đã cảm nhận được khí thế của thư viện Linh Động trước mặt. Sự ớn lạnh trong mắt anh càng lớn hơn, anh nhìn chằm chằm vào nơi phát ra giọng nói lạnh lùng trong học viện Linh Động nói: "Ba người cường giả cấp Để, mấy chục cường giả cấp Hoàng. Chiến sĩ Việt Nam trên chiến trường đổ máu, cường giả cấp Hoàng cũng không đến mười mấy người. Mà chỗ các ông... các ông... đã có mấy chục người cấp Hoàng. Ha ha... mấy chục người... mấy chục..." "Cậu, rốt cuộc cậu.."

Sau đấy, viện trưởng của thư viện Linh Động hừ lạnh một tiếng, định hỏi cho ra lẽ, nhưng chưa kịp nói đã bị bóng dáng của Tiêu Hạo Thiên đột nhiên xông lên trước mặt, chém ngay một kiếm xuống đầu ông ta. "Cường giả cấp Đế? Cậu... Không thể nào... Cậu rốt cuộc là ai? Cậu... Ầm.."

Viện trưởng cấp Đế năm sao của thư viện Linh Động này, lúc chạm trán với Tiêu Hạo Thiên thì vẻ mặt biến sắc. Sức chiến đấu của Tiêu Hạo Thiên tuyệt đối thuộc vào cấp Đế cấp cao.

Tốc độ của Tiêu Hạo Thiên thật sự quá nhanh, cho nên viện trưởng của thư viện Linh Động chưa kịp trở tay, chỉ có thể phản kháng đôi chút. Vào thời khắc nguy cấp, hư ảnh hình rắn trong người ông ta xuất hiện tràn ngập. "Hay lắm, hư ảnh vận khí hình rắn bị đánh cắp của Việt Nam đây rồi. Được, tốt lắm."

Tiêu Hạo Thiên trong tay nắm chặt trường kiếm, ầm một tiếng bổ thẳng xuống hư ảnh của viện trưởng thư viện Linh Động. "Không."

Viện trưởng lúc này kêu lên thảm thiết. Trong lòng lúc này sợ hãi đến cực hạn.

Nhưng vô dụng thôi, một tiếng nổ hung tợn phía sau truyền ra. Hư ảnh trên người viện trưởng thư viện Linh Động trực tiếp bị Tiêu Hạo Thiên một kiểm chém nát, hơn nữa ông ta muốn ngăn cản Tiêu Hạo Thiên cũng không nổi. Bị Tiêu Hạo Thiên chém từ đầu đến chân làm đôi.

Một phần vì bản thân bị trọng thương mà vẫn gấp gáp chiến đấu. Hơn nữa khí thế căm giận ngút trời, dùng toàn bộ sức lực đánh một đòn duy nhất. Sau đó, hậu quả là viện trưởng của thư viện Linh Động, người đã bị Đại trưởng lão đánh trọng thương vào hai ngày trước, đã bị Tiêu Hạo Thiên chém làm đôi chỉ bằng một kiếm. Chết ngay lập tức. "Phập." Tuy rằng Tiêu Hao Thiên vừa giết chết viện trưởng của thư viện Linh Động, nhưng dù sao đối phương cũng là cường giả cấp Đế năm sao, lại bị Tiêu Hạo Thiên bộc phát sức mạnh mà giết chết. Trực tiếp giết chết.

Dù sao lúc này Tiêu Hạo Thiên đã chịu phản phệ, một vài trưởng lão của thư viện cũng phải chịu tác động tương tự. Mặt khác do anh đã khai triển một lượng lớn sức mạnh nên bây giờ mới chịu phản phệ dữ dội. "Cái gì... cái này không thể. Viện trưởng... viện trưởng đã bị giết? Ông ấy bị giết?"

Vào lúc này, các học sinh và huấn luyện viên của thư viện Linh Động đều bị sốc.

Trong lòng bọn họ, viện trưởng thư viện Linh Động mạnh như thế vào lúc này đã bị đâm một kiếm?


Thật sự đáng hận, đáng hận biết bao.

Kiếm không phải sử dụng như vậy, ngay cả khi kiếm trực tiếp xuyên qua đầu của viện trưởng thư viện Linh Động, so với chém đứt đôi một người cấp Để năm sao còn tốt hơn nhiều. "Tách...tách.." Giọt máu tươi nhỏ xuống từ bàn tay phải cầm kiếm của Tiêu Hạo Thiên.

Vừa rồi anh dùng lực quá mạnh, làm cho bàn tay bị thương nặng. Lúc này kiếm trong tay Tiêu Hạo Thiên cũng vỡ vụn thành từng mảnh.

Bịch.

Đúng lúc trường kiếm trong tay Tiêu Hạo Thiên vỡ nát, anh nhanh chóng di chuyển đến trước mặt của hai Thái thượng trưởng lão cấp Đế, tư thế nhanh như chớp đánh vào đầu của hai cường giả cấp Đế hai sao một chưởng. "Không."

Ngay sau đó hai cường giả của thư viện Linh Động hét lên một tiếng tuyệt vọng, liều chết đánh một quyền vào ngực của Tiêu Hạo Thiên, nhưng đầu của ông ta cũng bị bàn tay của Tiêu Hạo Thiên đập nát. "Phốc."

Nhưng một giây sau, Thái thượng trưởng lão cấp Đế bốn sao của thư viện Linh Động nháy mắt đã xuất hiện đằng sau Tiêu Hạo Thiên, một kiếm đâm thẳng vào lưng của anh. Chỉ là kiếm của ông ta bị hư ảnh của Tiêu Hạo Thiên cản lại một chút, kiếm đâm vào không sâu lắm, tối đa chỉ 2cm. "Con người mà cũng điều khiển được hư ảnh sao? Đây... Đây là? Không thể nào. Thời đại này làm sao còn có người có thể tập trung để di chuyển được hư ảnh? Còn có thể làm cho mạnh hơn, không, không thể."

Lúc này, vị trưởng lão cấp Đế bốn sao, kẻ đã đánh lén Tiêu Hạo Thiên đã lẻn vào phía trong thư viện

Linh Động. Còn đầu là phong thái của Thái thượng trưởng lão, bây giờ sắc mặt ông ta đã biến sắc rồi. Cả người run rẩy, trong ánh mắt có phần hoảng hốt.

Nhưng ngay sau đó, Tiêu Hạo Thiên đứng tại chỗ liền xoay người. Âm... Một âm thanh vang lên giòn giã, trường kiếm của lão cấp Đế bốn sau thư viện Linh Động, mũi kiếm sau lưng bị Tiêu Hạo Thiên dùng cơ thể với tốc độ nhanh chóng vặn gãy. Rồi Tiêu Hạo Thiên nhận lấy mũi kiếm bị gãy, mũi kiếm dài khoảng 5, 6cm trực tiếp phóng thẳng vào sâu trong cổ của lão già cấp Đế bốn sao của Thái thượng trưởng lão của thư viện Linh Động.

Sau đó, Tiêu Hạo Thiên lập tức rút lui về phía xa hơn 10m. Lần này, anh đã trực tiếp giết chết ba cường giả cấp Để trong thư viện Linh Động mà không cần đến một phút. Lúc này, sau khi Tiêu Hạo Thiên rời đi, hai cường giả của thư viện Linh Động đứng lên tìm chỗ ẩn náu. Họ có thể đang chuẩn bị cho kế hoạch tàn sát toàn bộ cường giả cấp Đế của bộ Quốc phòng Việt Nam.

Cơ thể của họ rơi "bịch" xuống trên mặt đất.

Mọi người trong thư viện Linh Động bây giờ đang cực kỳ kích động. Ngay lập tức trong lòng dâng trào cảm giác sợ hãi.


Ba người cường giả cấp Đế, không đến một phút đồng hồ, toàn bộ đã chết, đã chết rồi. “Phụt.”

Ở phía xa, Tiêu Hạo Thiên liền phun ra một ngụm máu. Anh vừa mới ở bên ngoài biên giới giết chết ba cường giả cấp Đế, hiện tại lại vừa giết thêm ba người nữa. Và hai trong số họ thậm chí còn mạnh hơn cường giả cấp Đế bậc trung. Thật là một chiến tích đáng sợ.

Trước đấy Tiêu Hạo Thiên chưa từng giết qua ai cấp Đế, mà lần này lại một ngày giết chết sáu người. Hơn nữa chuyện này có thể sẽ chưa dừng lại.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, Tiêu Hạo Thiên, người đang nôn ra máu, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào những cường giả cấp Hoàng thuộc hàng top trong thư viện Linh Động nói: "Bây giờ các người hãy nhanh chóng đến sân bay gần đây nhất để tập kết và dùng tốc độ nhanh nhất bay đến khu vực chiến trường. Bây giờ, ai tán thành, ai phản đối?"

Tiêu Hạo Thiên vừa mới dứt lời, phó viện trưởng của thư viện Linh Động thực lực nửa cấp Đế đã phục hồi tinh thần, trực tiếp quát những kẻ bên cạnh: “Cậu ta bị thương rồi, cùng xông lên, giết chết cậu ta. Hơn nữa, các người yên tâm, cậu ta không dám tàn sát cả thư viện Linh Động này đâu. Những người bảo vệ sẽ không để yên đâu. Cùng nhau giết cậu ta.”

Theo tiếng hô to của phó viện trưởng, có bảy tám huấn luyện viên cấp Hoàng thuộc hàng top rút ra trường kiếm lao về phía Tiêu Hạo Thiên liều chết xông lên. “Không biết tự lượng sức mình. Tôi sẽ khiến các người thấy, tôi có dám giết hết cả cái thư viện Linh Động này không."

Tiêu Hạo Thiên liền vọt lên phía trước, tạo ra tại chỗ từng dư ảnh, tay phải di chuyển. Ở phía xa, thanh trường kiếm vừa đâm chết Thái thượng trưởng lão cấp Đế năm sao quay về trong tay anh.

Rầm rầm rầm.

Những tiếng nổ liên tiếp truyền ra, Tiêu Hao Thiên một kiếm không hề nương tay giết chết một đám huấn luyện viên của thư viện Linh Động. Cuối cùng khi Tiêu Hạo Thiên xuất hiện trước mặt phó viện trưởng của thư viện thì người ông ta đã dính đầy máu tươi. “Cậu cậu cậu... Cậu thật sự...Cậu thật sự dám giết chúng tôi?"

Phó viện trưởng lúc này rất sợ, đúng vậy, vào lúc bản thân đối mặt với cái chết, ông ta vừa lạnh vừa sợ. "Mm.."

Và đáp lại ông ta là thanh kiếm của Tiêu Hạo Thiên, trực tiếp chém nát và cơ thể của ông ta nổ tung. Trong chốc lát mưa máu giăng đầy trước cổng thư viện Linh Động, nơi đã lưu truyền hàng nghìn năm.

Sau đấy, Tiêu Hạo Thiên trong tay cầm thanh kiếm gãy, mang theo sức mạnh khủng khiếp ngay lập tức giết chết hơn chục cường giả trong thư viện Linh Động, tiếp tục đi vào bên trong học viện. Với sự xuất hiện của anh, các học sinh và huấn luyện viên của thư viện Linh Động bất ngờ rút lui vì sợ hãi.

Tiêu Hạo Thiên bước vào thư viện Linh Động, đối diện với tiền sảnh của thư viện ở phía xa, anh dùng một thanh kiếm sắc bén chém xuống, đột nhiên tòa nhà cổ kính với ngàn năm lịch sử bỗng sụp đổ, ầm ầm rơi xuống.

Tiêu Hạo Thiên cúi đầu, chậm rãi nói: “Bây giờ hãy đến sân bay gần nhất để tập kết, chạy tới khu vực bên ngoài chiến trường. Chỉ nhằm vào các cường giả cấp Hoàng của bên ngoài. Các người... Ai tán thành, ai phản đối?" "Đi đi đi. Chúng tôi sẽ đi, chúng tôi sẽ đi."

Đột nhiên, vào lúc này, nghe theo lời của Tiêu Hạo Thiên, hơn ba mươi cường giả cấp Hoàng còn lại ở thư viện Linh Động kinh hãi, ngay cả thu dọn bọn họ cũng không dám, cũng không ai dám nói thêm. Lập tức xuất phát lên đường.


Sau khi các cường giả cấp Hoàng trong thư viện Linh Động đều chạy ra bên ngoài, Tiêu Hạo Thiên cũng lạnh lùng nhìn hàng trăm đồ đệ dưới cấp Hoàng trong học viện Linh Động còn lại. Sau đó anh quay người bỏ đi.

Chỉ khi Tiêu Hạo Thiên bước đến cảnh cổng của thư viện Linh Động mà anh đã phá vỡ, anh quay lại lần nữa nhìn những đệ tử còn lại trong thư viện Linh Động, đám người này trông như những con chó.

Anh nói: “À... Các người hãy nhớ, so với chiến sĩ biên phòng bình thường nhất của bộ Quốc phòng Việt Nam các người còn không bằng. Nhớ kỹ. Thư viện linh động từ nay không còn nữa. Ai dám xây dựng lại, tôi sẽ giết kẻ đó. Các người mau cút đi.”

Tiêu Hạo Thiên nói xong, thân hình nhoáng lên một cái rồi nhanh chóng biến mất. Trong hơn mười giây, một chiếc trực thăng vũ trang của Bộ Quốc phòng Việt Nam đã bay tới. Trên trực thăng, có một cái thang treo hạ xuống. Tiêu Hạo Thiên nhảy lên rồi nắm lấy, cùng với trực thăng bay về phía xa.

Tiêu Hạo Thiên thậm chí còn không lên trực thăng, chỉ nắm lấy thang dây của trực thăng hạ xuống, và lên đường đến Kình Thiên Tông. Lần này anh đã để bại lộ quá nhiều cấp bậc. Trong tương lai, sẽ rất khó có cơ hội để dọn dẹp dấu vết, cho nên hiện tại anh đang rất khẩn trương, tranh thủ tại đây một lần giải quyết cho chiến tranh Việt Nam một ít chướng ngại.

Nửa giờ sau, Tiêu Hạo Thiên đáp xuống trước cửa của Kình Thiên Tông. Tiêu Hạo Thiên nhuốm máu đứng trước cổng của Kình Thiên Tông, giống như trước đó, dùng một kiếm đập vỡ cổng của Kình Thiên Tông.

Chỉ trong khoảnh khắc tiếp theo, tông chủ Triệu Kình Thiên, cao thủ tối cao của Kình Thiên Tông, mang theo một nhóm cường giả cấp Đế của Kình Thiên Tông. Có hơn hai mươi người trong số họ, có tới top 10 người cấp Đế, bước tới chỗ Tiêu Hạo Thiên.

Tông chủ của Kình Thiên Tông, Triệu Kình Thiên nhìn thấy cả người Tiêu Hạo Thiên toàn là máu, trầm mặc một lúc, ông ta nắm chặt lấy Tiêu Hạo Thiên và nói: "Điện chủ của điện Thiên Thần, thưa..."

Ánh mắt của Tiêu Hạo Thiên nhíu lại, nhìn chằm chằm Triệu Kình Thiên: “Nói."

Triệu Kình Thiên thở sâu, ánh mắt phức tạp nhìn Tiêu Hạo Thiên nói: "Thưa điện chủ của điện Thiên Thần, trăm năm trước tôi cũng không làm được gì nhiều ở Kình Thiên Tông. Lần này, tôi xin đích thân dẫn đầu cầm quân ra chiến trường bên ngoài, cầu xin điện chủ thương xót cho Kình Thiên Tông."

Tiêu Hạo Thiên nhíu mày, bởi vì ý định ban đầu của anh là muốn tàn sát Kình Thiên Tông này, giống như thư viện Linh Đồng.

Nhìn thấy Tiêu Hạo Thiên cau mày, sắc mặt Triệu Kình Thiên biến đổi mạnh, ông ta nhanh chóng nói: "Mười người cấp Hoàng ở ngoại quốc. Mười. Kình Thiên Tông của tôi sẽ giết ít nhất mười người."

Tiêu Hạo Thiên suy nghĩ trước sau liền gật đầu, lúc sau liền liếc mắt nhìn Triệu Kình Thiên một cái: "Thiên tông chủ, mong ông hãy nhớ rõ những lời ông đã nói.” "Nhớ rồi, nhớ rồi, chúng ta sẽ xuất phát, xuất phát, xuất phát luôn."

Tông chủ Triệu Kình Thiên xoa xoa mồ hôi lạnh trên mặt, liền mang theo một đám cường giả cấp Hoàng trong phải chạy tới sân bay gần nhất.

Lúc này Tiêu Hạo Thiên lao ra chiến trường ngoài biên giới cùng với một nhóm cường giả cấp Hoàng của thư viện Linh Động và Kình Thiên Tông.

Ở Việt Nam, tin tức thư viện Linh Động bị tàn sát, nhất thời làm chấn động mạnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui