Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng
**********
Ảo ảnh kỳ lân, vận quốc của Ngũ bộ Để triều đang bay lượn giữa không trung, Tiêu Hạo Thiên cũng đang đứng ở trên không.
Còn đám người Hill, Dương Hạ, Nhất Đạo, Đường Ngọc Hiền, Khổng Thương, William I, Louis II, Bát Kỳ thì đứng ở bên dưới.
"Tổng chỉ huy Hill, chúc mừng cậu, Ngũ bộ Đế triều đã được xây dựng một cách thành công và trải qua trận chiến lần này một cách yên ổn.
ít nhất là trước khi Đế Khung đến thì Ngũ bộ Đế Triều sẽ không gặp nguy hiểm gì cả..." Tiêu Hạo Thiên đứng giữa không trung, nói với Hill với vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
Khi Tiêu Hạo Thiên nói thì Hill và ngay cả ảo ảnh kỳ lân, vận quốc của Ngũ bộ Đế triều cũng không dám hé miệng nói nửa lời.
Dường như trên người Tiêu Hạo Thiên có một luồng ánh sáng vô hình bao quanh vậy.
Sau khi nghe Tiêu Hạo Thiên nói thì kỳ lân vận quốc của Ngũ bộ Đế triều cũng cúi thấp đầu xuống một chút, không dám đứng ngang hàng trên không trung với anh nữa.
Hill nghe thế thì vội vàng cúi đầu xuống trả lời Tiêu Hạo Thiên: "Đã phiền Tiêu Hoàng ra tay trợ giúp rồi.
Nếu không...!Nếu không thì bây giờ chúng tôi đã bị tiêu diệt rồi."
Đúng thế, cường giả cấp bậc một kiếp Nhân Vương kiêm tổng chỉ huy của Ngũ bộ Đế triều là Hill, người có thân phận không khác gì Đại Đế của Đế Triều cũng không gọi Tiêu Hạo Thiên là Điện chủ Tiêu mà lại gọi anh là Tiêu Hoàng.
Hay nói cách khác thì hiện giờ, Hill đã công nhận thân phận Hoàng đế của Tiêu Hạo Thiên rồi.
"Tiêu Hoàng? Tổng chỉ huy Hill gọi tôi như vậy ấy hả?" Tiêu Hạo Thiên vẫn nói bằng giọng bình tĩnh như trước.
Phịch...!
Hill nghe vậy thì quỳ một chân trên mặt đất rồi nói với Tiêu Hạo Thiên bằng giọng vô cùng kính cẩn: "Tổng chỉ huy Hill của Ngũ bộ Để triều bái kiến Tiêu Hoàng."
"Ngũ bộ Đế triều bái kiến Tiêu Hoàng!"
"Bái kiến Tiêu Hoàng..."
Sau đó, hàng loạt tiếng chào không ngừng vang lên từ bốn phương tám hướng.
Lần này, Tiêu Hạo Thiên ra tay đánh trận khiến toàn bộ tướng sĩ của Ngũ bộ Để triều, dù là cường giả cấp cao hay tướng sĩ thông thường đều vô cùng tán thưởng, trong lòng họ cảm thấy rất biết ơn anh.
Trong tiếng hô rất to của vô số cường giả và tướng sĩ của Ngũ bộ Đế triều, Tiêu Hạo Thiên đứng giữa không trung gật nhẹ đầu một cái coi như chấp nhận cách xưng hô của mọi người.
Sau khi gật đầu chấp nhận thì đạo Bá Hoàng trong cơ thể anh phát ra một tiếng vang rất nhỏ, sau đó một nguồn năng lượng đạo Bá Hoàng và đạo uẩn Hoàng Đạo từ trong hư không tràn vào trong cơ thể của Tiêu Hạo Thiên một cách dũng mãnh.
Chỉ trong nháy mắt mà Tiêu Hạo Thiên đã cảm nhận được đạo Bá Hoàng trong cơ thể mình lại tăng lên một cấp độ nữa.
Vốn dĩ đạo Bá Hoàng của anh đang ở cấp nhị kiếp đỉnh phong nhưng giờ thì lại tăng lên gấp đôi chỉ trong nháy mắt.
Cảm nhận về trực quan mà nói thì Tiêu Hạo Thiên có cảm giác rằng sau khi được Ngũ bộ Để triều công nhận thì sức chiến đấu của anh đã tăng lên gấp đôi so với lúc khai chiến với Đế Khung.
Trước đó thì sức chiến đấu của Tiêu Hạo Thiên cũng chỉ dừng lại ở cấp độ nhị kiếp đỉnh phong thông thường mà thôi, thế nhưng bây giờ, sức chiến đấu của anh đã nhiều gấp hai, ba lần rồi.
"Đột nhiên sức chiến đấu của mình lại tăng lên nhiều như vậy ư? Dường như sắp đạt đến cấp bậc tam kiếp rồi..." Trong lòng Tiêu Hạo Thiên cảm thấy vô cùng nghi ngờ.
Cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể mà anh không khỏi rơi vào trầm tư.
"Đúng là đạo Bá Hoàng có tăng lên...!Đạo Bá Hoàng, đạo hoàng được công nhận ư? Được nhân dân hiện thế công nhận ư?" Ngay lập tức, trong đầu Tiêu Hạo Thiên lóe lên rất nhiều suy nghĩ.
Qua một lúc lâu, sau khi suy nghĩ vô cùng cẩn thận thì hai mắt Tiêu Hạo Thiên trở nên sáng ngời.
Anh ngẩng đầu nhìn xa xa về phía núi non trùng điệp của hiện thế rồi lẩm bẩm: "Tam kiếp...!con đường đột phá cấp bậc tam kiếp...!Tôi tìm ra rồi...".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...