Nhạc Ân lặng lẽ nhìn Lam Anh đang ngồi vào chiếc xe đua sang trong, '' tit tit '' không ngờ chỉ cần cầm lấy cái công tắt bấm vào mấy cái là đã xuất hiện ra một đường đua rộng, đúng là thiết bị bây giờ quá cải tiến. Nhạc Ân nhìn đường đua, có lẽ chừng 1000m, Lam Anh cười tươi, Nhạc Ân không sợ gì vẫn để Lam Anh thi đấu ở vòng 1. Cô là một vua đua xe cơ mà ? nếu thua thì còn mặt mũi gì mà nhìn Nhạc Ân nữa cơ chứ.
Ông lão từ từ bước ra ngồi vào xe. '' chú à ? chú già rồi nghĩ có chạy được 0 ? '' Lam Anh nhìn ông lão ngạc nhiên tột độ. Ông lão vẫn cười rồi ngồi vào xe không để ý đến câu hỏi của Lam Anh. '' chú à,, !! '' Lam Anh than thở nhìn ông lão.
'' Are You Ready ? '' Tiếng nói trong đường đua chợt vang lên. Lam Anh đội nón vào rồi ngồi vào chiếc xe ô tô sang trọng
'' one ''
'' Two ''
'' Three, Go ''
Tiếng nói vừa dứt, Lam Anh lao như bay thẳng tiến về đích, tiếng xe giữa hai bên ồ ạt vang lên. Không khí sôi nổi hẳn,'' Lam Anh !! '' người bên Nhạc Ân không ngừng hò reo về phía Lam Anh. Nhạc Ân nở nụ cười nhẹ, Phong Vân đứng nhìn Nhạc Ân, anh lóe lên một nụ cười gian xảo.
Đến khúc rẽ cua, Lam Anh ma sát trên đường rẽ trái, lúc này ông ta cũng rẽ trái, ép sát đầu xe Lam Anh thẳng vào hàng rào sắt kế bên. Lam Anh thấy không thể tiếp tục nên đành rút lui lại, chiếc xe do ông lão chạy hút dần Lam Anh.
Vẫn không chịu thua, Lam Anh ồ ga với tốc độ kinh hoàng 300km/h chạy thẳng về phía trước. '' Lam Anh giảm ga ngay '' Nhạc Ân đôi mắt quan tâm nhìn Lam Anh.
'' thua tớ sẽ không nhìn mặt cậu '' nói rồi Lam Anh lao như bay thẳng về phía trước. Nhạc Ân nghe được nhíu mài nhìn Lam Anh rồi tiếp tục xem cuộc đua. chỉ còn khoảng cách 100m nữa là đã bắt kịp xe ông lão. Lam Anh tăng tốc cực độ đến nổi bánh xe đằng sau phải lắc lư.1cm, qua rồi, Lam Anh đã vượt mặt lão già, cô chạy thật nhanh về phía đích đến. Nhưng thật không may, lão ta như con cáo già, ép xe Lam Anh chạy từng bước vào đường cùng. Bị ép sát vào hàng rào sắt, cánh tay Lam Anh va chạm làm rách da 1 vùng dài, máu chảy ra tung tóe rơi rớt giữa đường đua. Tăng tốc thật nhanh 350km/h bánh xe ma sát kêu dài in ỏi, Lam Anh vượt qua lão già, gần tới đích, chiếc xe bị gảy 2 bánh sau làm Lam Anh khó chịu, '' PHÓNG KHỎI CHIẾC XE NGAY ! '' Nhạc Ân hét lên nhìn Lam Anh. '' tớ thắng mà '' Lam Anh cười rồi đâm thẳng vào trước.
'' Bùm '' do tốc độ quá nhanh, chiếc xe vượt khỏi tốc độ cho phép nên vỡ thành từng mảnh, Nhạc Ân đứng lên quan sát tình hình. Trong màn khói bạc, một bóng người đang ngồi ở vị trí về đích đưa tay về phía Nhạc Ân, '' Lam Anh '' mắt Nhạc Ân chứa lên phần vui mừng. Nhạc Ân ngồi phịch xuống, Lam Anh vênh váo nhìn ông lão.
- Cô thắng rồi, nhưng không là gì đâu. Lão bước xuống xe rồi đỡ Lam Anh dậy, ánh mắt toát lên tia tà khí. '' CÁI GÌ ?? KHÔNG LÀ GÌ ?? LÀ SAO ?? '' Lam Anh vô cùng ngạc nhiên nhìn lão ta.
- TÔI XIN THÔNG BÁO, '' PHONG NHẠC '' ĐÃ CHIẾN THẮNG TRẬN ĐẦU, NHƯNG TRẬN THỨ 2 MỚI LÀ QUAN TRỌNG, NẾU BÊN NÀO THẮNG SẼ ĐƯỢC THẮNG TẬN 2 BÀN. ( TG : Vd ọi người hiểu, như bây giờ bên ta là 1 - 0 còn nếu bên kia thắng trận bang chủ sẽ được 1 - 2, hiểu rồi chứ ? :> ).
- Sao ông không nói sớm chứ ? làm tôi vì cả trận đấu mà bị thương. Lam Anh nhăn nhó, khuôn mặt tức giận.
Lam Anh tiến thẳng về phía Nhạc Ân, '' tớ đi băng bó, máu chảy ra rồi '' Lam Anh nhìn Nhạc Ân cười, '' cậu không tồi, dám phá vỡ kỉ luật của tôi '' Nhạc Ân nhìn Lam Anh tia mắt chứa sự vui vẻ. '' đa tạ, đa tạ. Trận sao tớ cho cậu đấy '' Lam Anh cười rồi đi mất. Phần Nhạc Ân thì chuẩn bị đánh. Nói chung là '' đánh nhau '' với Phong Vân.
Lại tiếng kêu '' tit tit '' của cái công tắt đáng ghét, một sân cỏ được phơi bày trước mặt Nhạc Ân, đúng là đấu sẽ không bị đau nhờ những đám cỏ này. Nhạc Ân nhíu mài rồi lặng lẽ tiếng vào sân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...