Sự Trả Thù Của Băng
Nó cho xe chạy thẳng đến đường cao tốc. Vừa bước vào con đường, nó đã cho xe chạy với tốc độ tối đa. Tất cả mọi người trong xe đều phải choáng ngợp
- Yui, cậu làm tớ sợ đấy_Zan mếu máo nhìn nó. Dù nhỏ đã đi với nó nhiều lần nhưng nó chưa bao giờ chạy đến tốc độ này
- Nếu theo đường này chạy đến sân bay chúng ta sẽ trễ mất_Kun vẫn bình tĩnh lên tiếng_Chúng ta chỉ còn 20’
- Bà vẫn khỏe chứ ạ?_Nó không thèm để ý đến lời của Kun làm anh chàng tức điên lên
- Ừm, bà không sao đâu
- Bà hãy nhắm mắt lại đi ạ_Nó vẫn hướng mắt về phía trước. Bà nó dù không hiểu gì nhưng vẫn làm theo lời nó_Ai cảm thấy sợ cũng nhắm mắt lại đi. Zan cậu cũng làm thế đi
- Không, tớ không sợ đâu_Zan mạnh miệng lên tiếng. Và Gin lại có chuyện để chọc Zan.
- Vậy lúc nãy, ai la toáng lên bảo sợ mà_Cậu làm vậy ý muốn làm Zan tức giận để lấn át nỗi sợ đang lăm le này. Và hai người lại lớn tiếng cãi nhau, ngay cả lúc đang gặp nguy hiểm như bây giờ. Việc này làm nó không thể tập trung lái xe được. Chất giọng lạnh lùng của nó vang lên, làm không gian trở nên im ắng
- Hãy hoán đổi vị trí chỗ ngồi đi. Anh 3 ngồi bên chị 3. Gin ngồi bên Zan. Chị Lin xuống ngồi với Rick. Còn anh 2, anh trông bà nhé! Mọi người tự bảo vệ nhau đi.
- Nhưng Yui à_Zan lưỡng lự không đi
- Lúc này, lời tớ là mệnh lệnh không được cãi_Nó quát lớn. Zan chỉ biết im lặng làm theo lời nó. Sau khi mọi thứ đâu đã vào đấy, nó lại nhìn qua gương chiếu hậu một lần nữa. Chiếc xe ở sau bị nó bỏ một đoạn khá xa
- Muốn đua xe với tôi? Các người chưa đủ trình độ đâu. Hôm nay tôi không có hứng đua xe, xin lỗi nhé!_Ánh mắt nó bỗng trở nên sắc bén lạnh lùng. Trong đáy mắt còn lóe lên tia chết chóc
- Tất cả giữ chặt_Sau lời thông báo, nó đột ngột quay xe. Trọng lực của xe được dồn cả về hai bánh sau. Chiếc xe xoay tròn 180 độ, đối đầu với chiếc xe kia
- Tôi sẽ tiễn các người một đoạn_Dứt lời nó phóng xe về hướng ngược lại với vận tốc tối đa. Xe nó cứ lao vun vút trên đường, nhắm thẳng chiếc xe kia mà chạy. Nó không có ý định tránh né, cứ cho xe lao thẳng vào. Mọi người trên xe đều khiếp sợ nhưng không dám la hét vì sợ làm nó mất tập trung. Chiếc xe kia thấy xe nó lao tới gần thì hoảng sợ. Tên cầm lái không kịp suy nghĩ gì, vội bẻ lái để tránh xe nó và chiếc xe đó lao thẳng đến vách đường. Nó dừng xe lại, ngắm nhìn cảnh khổ tâm đó một lúc rồi lại chạy đi. Mọi người vẫn ngoái đầu lại xem cảnh tượng đó cho đến khi chiếc xe vượt qua khúc quanh
- Bà ơi, xong rồi. Bà mở mắt ra đi_Kun bỏ bà ra
- Xong rồi sao?_Người bà vẫn không biết chuyện gì vừa xảy ra. Chỉ nghe thấy một âm thanh lớn mà thôi. Đúng là nhắm mắt thì không biết gì mà. Trong khi cả bọn hoảng sợ thì chỉ có bà vẫn bình thản thôi
- Xong hết rồi ạ. Giờ chúng ta đến sân bay vẫn kịp_Chiếc xe của nó lại lao vun vút trên đường. Cuối cùng bọn nó vẫn đến sớm hơn giờ bay 5’. Cả bọn đã có một phen hoảng sợ. Nhưng lại được chứng kiến một màn đua xe đặc sắc và cách xử lí tài tình của nó
- Mọi người vào trong đi. Tôi vào nhà vệ sinh một tí_Dứt lời nó chạy đi. 5’ sau máy bay cất cánh mang nó và bà cùng những người bạn quay về ngôi nhà thân thương ở Anh
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...