Sau bữa tối hôm nay không khí có chút không phù hợp, ngoại trừ Auge cùng Buku hai anh em ở một bên cao hứng nghịch dao Thụy Sĩ, hai tên người lớn đều trưng cái bản mặt người chết, nhìn Tôn Chí Tân thiếu chút nữa hình thành tâm lý táo bón.
Gặp quỷ ? hay là hôm nay cơm tối mình làm không ngon ? không đúng, hai người kia ăn cứ như quỷ chết đói đầu thai, còn sợ mình ăn ít. Phù thũng? tiền mãn kinh? dì nguyệt đến muộn? tìm phiền phức? ách…… Vô luận là loại nào, không liên quan đến mình .
Bởi vậy có thể thấy được Tôn Chí Tân đồng học cảm tính thật thấp, chính mình nghiễm nhiên thành tâm bão cũng chưa cảm giác được.
Auge nghịch dao đến mê, giống như người nghiện thuốc phiện, Tôn Chí Tân chịu không nổi đoạt lại dao, đứa trẻ không được tự nhiên kia rốt cục đồng ý hậm hực mang theo Buku trở về lều của mình. Naaru và Tiger tiếp tục mắt to trừng mắt nhỏ đối chiến, ước chừng là loại pk tinh thần này rất tốn sức, nhị vị gia vẫn không rên một tiếng đấu đến gần chín giờ mới đi. là chuyện gì a ? toàn người cực phẩm…… Thật vất vả tiễn bước bốn vị đại thần, Tôn Chí Tân cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, nằm trên tấm da gấu trong lều của mình nghĩ ngợi.
da gấu là Naaru đưa tới, gấu hoang tất cả đều là hung mãnh không dễ chọc, muốn săn được nó phải tiêu phí không ít đại giới và tinh lực, cho nên toàn bộ trong doanh địa người có thể sử dụng da gấu không nhiều lắm. không phải do nó thoải mái, chưa thuộc da, vô luận như thế nào cũng không thoải mái. Theo 1 góc độ nào đó, nó đại biểu cho thân phận và địa vị bất phàm nào đó, kiều như trao phần thưởng và huân chương.
Tôn Chí Tân biết trong toàn bộ doanh địa có tư cách sử dụng da gấu có Naaru, Tiger , Esuike, khang, Qigeli hình như cũng có một tấm, còn lại chính là chính mình. Tôn Chí Tân sau khi biết ý nghĩa đại biểu của da gấu cũng rất 囧, ai lại đi thích cái này? lại chưa qua đặc chế, cứng rắn thum thủm gai gai, lông cũng lỉa chỉa chỗ này một hướng chỗ kia một ngả, giống như bị chà đạp. Nhưng khi Naaru mang tới lại rất cao hứng, giống như đang tặng Tôn Chí Tân một lễ vật muôn phần quý trọng, Tôn Chí Tân chỉ đành nhận lấy để trong lều, sau đó lại đi hái rất nhiều cỏ khử mùi đến khử mùi lạ trên da gấu. Không có cách nào khác, hắn trời sinh dễ mềm lòng, Naaru vui vẻ như vậy, hắn cự tuyệt không được.
Còn sớm mới khuya, dạy một đám phụ nữ se sợi cũng không phiền hà, Tôn Chí Tân nằm ở trên tấm da gấu một chốc ngủ không được, liền cứ vậy nhắm mắt chợp mắt.
Muốn tâm sự? Tôn Chí Tân một người nam nhân tùy tiện, cũng không phải cao nhân thương xuân thu buồn ôm ấp tình cảm. Muốn hắn thương xuân thu buồn luận bàn thiên lạnh cá thu, trừ phi trời sụp !
Nói thực ra hắn đối với sinh hoạt hiện tại còn khá hài lòng, không cần cả ngày bị vây trong trại thái người đè người như hiện đại, không lục đục với nhau làm cho người ta kiệt sức, sinh hoạt mỗi ngày đều rất phong phú, thực sự thích ý. Nếu không phải mỗi ngày lại càng gần với nguy cơ mùa đông, mông mình lại chịu uy hiếp, quả thực hoàn mỹ !
Ngô, có chút hoài niệm cuộc sống về đêm kiếp trước, bởi vì có thể cùng bạn bè cùng đi uống bia, karaoke, cắm máy tính cày CS, còn có cả một ổ cứng phim người lớn chiến đấu, chính là loại phim có động tác độ khó cao mà nam nhân đều thích có tên gọi bắt đầu bằng chữ cái A ý. Mutou Ran, Iijima Ai, Aoi Sora, lâm chí linh, còn có n số những av muội muội khác, ca chảy nước mắt theo vĩnh biệt các ngươi…… Các ngươi trăm ngàn phải bảo trọng thân thể, đừng gặp nam nhân liền ngủ, hãy chọn một người tốt cho mình đi. Tử không phải đã viết rồi ư ? bác ái hòa và hạ lưu kỳ thật rất nhiều điểm tương đồng, ca đã ra đi, các em cũng đừng tiếp tục bác ái nữa.
Đang nằm nhớ thương thân mình tuyết trắng của xx muội muội, mơ mơ màng màng chuẩn bị ngủ. Ngay khi sắp nhắm mắt nhập giấc, cũng không biết như thế nào , tuyết trắng trong suốt thân mình của thương tỉnh không muội muội đột nhiên đã bị đổi thành thân thể màu cổ đồng tinh tráng dương cương của Naaru, còn có cái gậy cứng như gỗ dưới thắt lưng kia, lớn như định hải thần châm của Tề Thiên đại thánh nhìn thấy ghê người. thình lình Tôn Chí Tân cả người lạnh run —
Tỉnh.
Đương nhiên không phải lạnh run giống Trư Bát Giới bị xuân thập tam nương đánh trong tây du lý, chỉ là đơn thuần lạnh run……
“Tôn Chí Tân.”
Ai gọi ta ? vừa đem thân thể nóng rẫy của Naaru đuổi ra khỏi đầu, thần trí còn có chút mơ hồ.
“Tôn Chí Tân.”
Lúc này Tôn Chí Tân nghe rõ rồi, gọi hắn là Tiger .
không nghe thấy Tôn Chí Tân trả lời, Tiger liền gọi tiếp:“Tôn Chí Tân.”
Nói thật, phát âm của Tiger thật sự rất chuẩn, không giống Naaru, đến giờ kêu ba chữ Tôn Chí Tân còn quai quái , giống người Mĩ nói tiếng Trung, âm điệu cũng không rõ. thanh âm của hắn không trầm thấp hùng hậu như Naaru, giống như như cả trăm cái chuông rung lên trong lồng ngực, mà là trong dịu dàng lộ ra trong trẻo nhưng lạnh lùng, lại đặc biệt dịu nhẹ, âm cuối mang theo hòa âm độc đáo như trượt băng nghê thuật, cực giàu sức cuốn hút.
Nếu nói thanh âm của Naaru giống đàn violon xen trầm thấp, như vậy thanh âm của Tiger chính là saxophone đầy mạnh mẽ, đều là thứ tiếng sức quyến rũ thành thục điển hình. Hắn ở ngoài lều thấp giọng gọi, kích thích thính giác của Tôn Chí Tân từng đợt tê dại. Bất quá Tôn Chí Tân tạm thời không định đáp lại, Tiger cũng không phải là Naaru, tính xâm lược phát ra trên người hắn không thể so với đại hình khuyển Naaru trung hậu hàm hậu, rất không an toàn.
Trước kia, Tôn Chí Tân còn không biết chuyện đàn ông với nhau, hiện tại được Naaru mở mang, biết nam nhân cũng có thể cùng nam nhân gì gì đó, cho nên ẩn ẩn ý thức được nguy cơ. Thời đại đã thay đổi, trước kia là nữ tử nửa đêm gặp riêng nam tử không an toàn, có khả năng thất trinh . Hiện tại nam tử nửa đêm gặp riêng nam tử cũng không an toàn, có khả năng mông gặp nguy…… Rõ ràng trhắn không quan tâm hắn, người này giống Naaru, cũng là cái loại nguội nóng không chê, mặn nhạt đều ăn. Huống hồ Naaru tốt xấu cũng xem như là tái hôn, xuống tay còn có điểm đúng mực. Tiger chưa từng kết hôn, ở hiện đại gọi là gì ? nga, đối với việc kia chính là loại chiến đấu phải kỵ nhất, mà nghe nói còn chưa khai đao, không muốn thánh hòn đá mài dao cho hắn, cho nên giả chết làm rùa là an toàn nhất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...