Mới hơn 20 giây, kia cũng thật rất nhanh …… tàu lượn siêu tắc nối thẳng đến địa phủ a……
Nếu không sợ tan xương nát thịt có đi không có về, thật sự có thể thử xem.
Mà trên thực tế có thể thử sao? cho nên Tôn Chí Tân đầy xem thường, không thèm nhìn Benz, nghiêm túc hỏi dùng chân — hai cái đùi, không phải tứ chi, đi đến chỗ đó phải mất bao nhiêu thời gian.
Đáp án là: Dyami nói không biết, bởi vì lúc ấy hai ông cháu đi bừa tới đó . Một ngày, hay hai ngày, ba ngày? hắn nhớ không rõ lắm.
“…… Còn không bằng không hỏi. Ta tự mình đi tìm.” Tôn lười hỏi lại Benz, một phen túm Tôn Tiểu Lỗ đứng dậy bước đi, trong lòng cảm thấy Benz đầu lĩnh bầy sói nhìn qua uy vũ khí phách, trên thực tế thật không phải thứ có thể dựa vào, quả nhiên là cầu người không bằng cầu mình.
Mới đi vài bước, Dyami đã vội đuổi theo hỏi:“Ta cũng không dám cam đoan tìm được, chính ngươi lại như thế nào tìm được?”
Tôn Chí Tân nghiêng mắt tà, vẻ mặt khinh bỉ nhìn Dyami vẻ mặt không tin:“Ngươi không phải tìm không thấy, mà là không tiện giúp ta đi tìm. Nếu có thể dùng ngươi, ta còn cần nghĩ khác? cho nên ta liền tự mình đi.”
“Ngươi đi như thế nào? nhiều đường và lối rẽ như vậy, không nhớ thì sẽ lạc đường, có khả năng vĩnh viễn tìm không được chỗ lúc trước ta và ông đi qua.” Dyami cực kì ngạc nhiên.
“Ngốc! phải dựa vào nó .” Tôn Chí Tân giơ lên Tôn Tiểu Lỗ trong tay — sói con mờ mịt nhìn hắn, biểu tình vô tội.
“Hả? không rõ.” Benz mặt nhìn qua cùng Tôn Tiểu Lỗ thuần khiết vô tội giống nhau.
Tôn Chí Tân phù cười một tiếng, nói:“Khứu giác của chó tốt hơn của người bốn mươi lần, sói lại càng linh mẫn. Tôn Tiểu Lỗ cũng có bổn sự này, nó có thể đánh hơi ra những nơi lưu trữ mùi của ngươi. Hãn…… Ngươi không cần hiểu. Ta chỉ cần để Tôn Tiểu Lỗ đuổi theo mùi của ngươi năm đó là đến nơi, bởi vì ngươi từng cùng ông ngươi đi qua, mà trong hang động không khí không dễ lưu thông, thứ các ngươi hai người tiếp xúc lại không ít, khẳng định có lưu rất nhiều tín hiệu mùi vị. Ách…… Ngươi không cần hiểu, kỳ thật có ngươi đương nhiên càng tiện hơn một chút, ngươi khẳng định mạnh hơn Tôn Tiểu Lỗ, đừng nói với ta nói khứu giác của thú nhân còn không bằng một con sói, hoặc là ngươi ngay mùi của chính mình hoặc của ông ngươi cũng quên ……”
Dyami nghe được ngẩn người, khứu giác của chó a sói a bằng bao nhiêu lần gì hắn nghe không hiểu, Tôn Chí Tân tính lợi dụng Tôn Tiểu Lỗ theo mùi mình năm đó lưu lại một đường truy tung hắn lại nghe hiểu được . Trong lòng không khỏi rất là bội phục, Tôn Chí Tân quả nhiên rất lợi hại, biện pháp cổ quái này hắn cũng nghĩ ra được.
Lúc này khen ngợi:“Đúng vậy, ta năm đó cùng ông cũng theo mùi tìm trở về . Ta lúc này sao lại không nhớ ra chứ?”
Tôn Chí Tân tránh không được đắc ý cười nói:“Cho nên ta có thể làm tất đạt lạp sát a tô, ngươi không làm nổi, chỉ có thể làm sói . Ha ha!”
Harry cười ngây ngô, học bộ dáng Naaru trước kia giơ lên hai ngón tay cái về phía Tôn Chí Tân, bộ dáng moe nhân đến dọa người.
“Đi thôi.” Tôn Chí Tân ha ha cười hai tiếng, ôm Tôn Tiểu Lỗ trở về.
“Đợi đã.”
“Còn có gì? cũng đừng nói ngươi muốn đi theo, ta không có cách nào giải thích của tồn tại của ngươi với người khác, còn liên lụy cả đàn sói. Càng đáng sợ là còn phải nói thật chuyện trộm thức ăn cho sói ăn……”
“Không phải.” Dyami nói:“Lang ngữ, ngươi học được còn chưa đủ nhiều, ta sẽ dạy ngươi một chút.”
“Nga nga. Như thế.” Tôn Chí Tân lại quay trở về.
Rất nhanh, ba người ở trong hang động vang lên tiếng sói tru — đủ loại kiểu dáng . Ngạo thị quần hùng tất nhiên là Benz phát ra, khi thì cổ quái khi thì tiêm lệ, còn lúc không phải giống lúc sói đực phát tình thì là sói cái phát xuân, kia khẳng định là Tôn Chí Tân …… Lang ngữ, cái loại ‘Ngoại ngữ’ này cho dù là Tôn Chí Tân học cũng lao lực.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...