Rời đi [Nghị sự điện] cung điện, Mặc Vũ dẫn theo Lạc Tú Phương đi tới địa điểm tiếp theo, lần này hắn dự định tiếp tục đem [Luyện Đan thất] cùng [Tu luyện thất] hai trương kiến trúc tạp bài sử dụng.
Bởi Thiên Kiếm Tông trước giờ bên trong không có Huyền đan sư, cho nên không có kiến trúc liên quan, nếu muốn phát triển vậy thì hoàn toàn là từ con số không bắt đầu.
Thế nhưng kiến trúc hoàn toàn không phải là điều Mặc Vũ cần quan tâm ở đây, bởi lẽ kiến trúc tạp hoàn toàn có thể giải quyết vấn đề này, cái hắn cần chú trọng chính là người sẽ sử dụng loại kiến trúc này, nếu không có người sử dụng, kiến trúc dù có xây dựng tốt đẹp tới đâu cũng chỉ có thể vứt xó.
Là một cái bên trong vài loại chức nghiệp đặc thù, Huyền đan sư loại đặc thù chức nghiệp này không phải bất cứ ai cũng có thể tùy tiện nhập môn cùng học tập mà là cần có thiên phú.
Thiên phú cái thứ này không phải hậu thiên có thể nắm giữ mà bắt buộc phải là tiên thiên, là ngay từ khi sinh ra mang theo trên người, lại kết hợp hậu thiên cố gắng mới có thể trở thành Huyền đan sư.
Thiên Kiếm tông đệ tử hầu hết chủ tu đều là kiếm, ngay cả Mặc Vũ cũng là như thế, nhưng Mặc Vũ đã suy nghĩ rất kỹ, muốn một tông phái phát triển được thì không những môn hạ đệ tử có tư chất, ngộ tính cao, số lượng đông đảo, mà còn phải có sung túc tài nguyên tu luyện, không thể không nói, đan dược chính là một loại tài nguyên quan trọng trong số đó, tuy lúc này trong tông còn chưa có Huyền đan sư, cũng không có người mang lấy thiên phú luyện đan, lại càng không có truyền thừa đan đạo, thế nhưng như vậy thì thế nào?
Có hệ thống trong tay, chỉ chuyện này thôi làm sao có thể làm khó được hắn?
Không nên quên bên trong rương chứa đồ của hắn còn nằm lẳng lặng một cái [Sơ cấp luyện đan thuật] bí tịch, Mặc Vũ hoàn toàn có thể biến chính bản thân hắn thành một tên Huyền đan sư sau khi đem cái bí tịch kia thông qua hệ thống cưỡng chế học tập, mà đã như vậy, còn sợ không thể đem đan dược luyện ra được sao?
Cách [Nghi sự điện] không quá xa, Mặc Vũ còn có Lạc Tú Phương đi tới một khu vực đất trống thuộc phạm vi bên trong Thiên Kiếm tông, sau đó hắn đồng dạng kích hoạt sử dụng [Luyện đan thất] kiến trúc tạp.
Từ chính giữa bãi đất trống chỉ mất mấy giây thời gian, một dãy kiến trúc đột nhiên hiển hóa, đếm qua thì toàn bộ là có mười ba gian, mà đồng dạng phía trên treo một tấm hoành phi chữ vàng tuy nhiên Lạc Tú Phương đứng một bên phía sau Mặc Vũ âm thầm quan sát cũng không có cảm thấy khí tức huyền bí phát ra giống như khi ở [Nghị sự điện].
Lạc Tú Phương cảm nhận không sai, vì đây chỉ là một tấm hoành phi bình thường có đề ba chữ [Luyện đan thất] mà thôi.
Tác dụng: Gia tăng tỷ lệ luyện chế đan dược thành công thêm 10% (Tối đa 100%)
Mặc Vũ xem qua thông tin xong cũng rất hài lòng, tuy chỉ mới Lv.1, thế nhưng tác dụng của [Luyện đan thất] không thể nghi ngờ là rất trọng yếu, với hiệu ứng puff vô cùng kinh khủng cùng điển tịch bên trong, Thiên Kiếm tông có thể không ngừng đào tạo ra Huyền đan sư, chỉ cần có thiên phú luyện đan là được, Thiên Kiếm tông môn hạ đệ tử về sau sẽ không sợ không có đan dược mà dùng.
Lạc Tú Phương đứng phía sau Mặc Vũ lúc này đã từ kinh ngạc chuyển thành bình thản, dù sao đã có tiền lệ trước đó, nàng cũng dần dần trở nên quen thuộc thủ đoạn của vị chủ nhân trẻ tuổi này.
Lại hoàn tất xây dựng một cái kiến trúc, Mặc Vũ ngựa không dừng vó, tiếp tục cùng Lạc Tú Phương tiến tới địa điểm khác, lần này vị trí là nằm bên cạnh khu vực đệ tử sinh hoạt.
Cuối cùng một trương tạp bài [Tu Luyện thất] cũng bị hắn sử dụng xong, đồng dạng Lv.1, tác dụng không có gì khác ngoài tăng lên tốc độ tu luyện 10%, hạn mức cao nhất là 100%, cũng tức là gấp đôi, đáng chú ý là bên trong [Tu Luyện thất] tự nhiên lại có một đầu linh mạch hạ phẩm để cho Mặc Vũ cũng là ngạc nhiên không thôi, tương tự cũng là không có hạn mức, đều có thể tăng lên đẳng cấp.
Hoàn thành công việc, Mạc Vũ sau đó mới cùng Lạc Tú Phương rời đi Thiên Kiếm tông phạm vi, hướng về vị trí Lăng Phong Thành, ngự kiếm mà đi.
…
Khoảng cách từ Thiên Kiếm tông đi tới Lăng Phong Thành cũng không quá xa, tính bằng sức ngựa thì cũng chỉ mất nửa ngày đi đường, mà Mặc Vũ cùng Lạc Tú Phương đều là Kim đan tu sĩ, cho nên rất nhanh hắn và nàng liền có thể trông thấy Lăng Phong Thành hình dáng.
Đây là lần đầu tiên Mặc Vũ trông thấy Lăng Phong thành, chỉ thấy trước mặt một đạo tường thành vô cùng to lớn, được xây dựng hoàn toàn bằng đá khối, bên cạnh có hai tòa tháp canh, trên đó đứng lấy binh lính nghiêm mật thủ vệ mà trước cửa thành lúc này cũng có không ít binh lính, bọn hắn đang kiểm tra thân phận người tiến nhập, đồng thời thu phí vào thành.
Mặc Vũ liếc mắt qua không cần [Dò xét] kỹ năng cũng có thể biết được đám binh lính này đa phần là Luyện thể cảnh, chỉ có một ít đầu lĩnh là Luyện khí cảnh mà thôi, hơn nữa cao nhất mới chỉ có Thông mạch kỳ, hắn đối với đám binh lính này không có mảy may tiếp xúc ý nghĩ, đang định bay thẳng vào bên trong thành, dù sao thân là Kim đan cảnh cường giả, cũng phải có cái giá của Kim đan cảnh, lẽ nào còn muốn một đám Luyện thể, Luyện khí cảnh tra xét hắn sao?
Chỉ là ngay khi Mặc Vũ muốn làm như vậy thì Lạc Tú Phương phía sau đột nhiên gấp gáp truyền âm tới nhắc nhở hắn:
“Chủ nhân, tiến vào Lăng Phong thành phạm vi nếu không có thực lực Nguyên Thần cảnh thì không thể tùy tiện phi hành, nếu không khi bị phát hiện sẽ nhận lấy hộ thành đại trận công kích!”
Nghe vậy, Mặc Vũ tốc độ phi hành hơi dừng lại một chút, trong lòng ngạc nhiên, sau đó hắn truyền âm trở về nghi hoặc nói:
“Hộ thành đại trận? Uy lực thế nào?”
Lạc Tú Phương sợ Mặc Vũ xằng bậy đem nàng vạ lây, vội đáp:
“Không thể so với Nguyên Thần cảnh trung kỳ toàn lực một kích kém hơn, nghe đồn do một vị Huyền trận sư lục phẩm bố trí sát trận. Chủ nhân, chúng ta nhanh chóng hạ xuống tiếp nhận kiểm tra, giao lệ phí vào thành đi!”
Mặc Vũ nghe tới uy lực vậy mà có thể so với Nguyên thần cảnh trung kỳ một kích toàn lực, hắn cũng hơi giật mình, sau đó, tự nhiên hắn cũng không có nghịch ngu đi thử trận pháp uy lực, để Kim đan cảnh trung kỳ đón đỡ một kích toàn lực của Nguyên thần cảnh trung kỳ, nói đùa sao?
Chênh lệch nguyên một cái cấp độ, thêm vào sức người là có hạn mà trận pháp thì khác, chỉ cần đủ Linh thạch duy trì, như vậy muốn kéo dài bao lâu cũng là không có vấn đề, hắn trừ phi muốn chết còn không mới không đi làm điều ngu xuẩn như vậy.
Tuy trong lòng không hề mong muốn như vậy chút nào, thế nhưng Mặc Vũ cuối cùng cũng không thể không cùng Lạc Tú Phương từ trên bầu trời đáp xuống, đem kiếm thu lại, hướng cửa thành chậm rãi đi tới.
Đám binh lính phía trước cổng thành cũng đồng dạng trông thấy hai người, thế nhưng bọn hắn trên mặt cũng không tỏ ra ngạc nhiên, dù sao Lăng Phong thành mỗi ngày đều có tu sĩ tiến tới, nếu cứ thấy tu sĩ đều muốn bọn hắn ngạc nhiên, vậy còn không phải da mặt biến thành cao su sao?
Đối với Mặc Vũ, bọn hắn đều không mấy để ý, chỉ là khi nhìn thấy Lạc Tú Phương dung mạo, bọn hắn cả khuôn mặt ai nấy dại ra, hai con ngươi muốn lồi rớt ra bên ngoài, chỉ còn kém chảy ra nước miếng.
Đầu lĩnh binh đồng dạng cũng không khác gì, vừa thẫn thờ nhìn lấy Lạc Tú Phương, miệng vừa lẩm bẩm:
“Nữ nhân…đẹp quá…”
Khó có thể trách đám binh lính có biểu hiện mất mặt như vậy, bởi Lạc Tú Phương thật sự quá đẹp, nàng mỗi một động tác, mỗi một nụ cười đều tràn ngập vẻ mị hoặc để bọn hắn nội tâm hừng hực.
Bị nhiều người nhìn lấy chằm chằm, Lạc Tú Phương không những không cảm thấy e ngại, ngược lại còn bật cười khúc khích vô cùng mị hoặc, theo một tiếng cười này, đám binh lính cùng tên đầu lĩnh cũng từ bên trong thất thần thoát ra, sau đó bọn hắn hai mắt đều không kìm được toát ra từng đạo quang mang, dán chặt lấy thân thể nàng, để cho Mặc Vũ đứng bên cạnh cũng cảm thấy gai hết cả người, đồng thời trong lòng cũng có một chút tức giận.
Có điều, Mặc Vũ cũng biết được Lạc Tú Phương có bao nhiêu mị lực, cho nên hắn cũng không trách bọn hắn có biểu hiện như vậy, Mặc Vũ cũng không trẻ trâu tới mức ai nhìn nữ nhân của mình liền muốn đánh ai, lại thêm có phần cố kỵ trận pháp uy lực, hắn cũng không dự định gây chuyện, chỉ muốn bình an vào thành.
Tiếp đó hắn đi tới thản nhiên đối với tên đầu lĩnh binh có tu vi cao nhất ở đây là Luyện khí thông mạch kỳ, mở miệng nói:
“Hai người chúng ta muốn đi vào bên trong cần bao nhiêu phí vào thành?”
Đầu lĩnh binh đột nhiên nghe thấy tiếng nói, hắn liền giật mình, để hắn hơi kinh ngạc là người đang nói chuyện cùng hắn thật sự quá trẻ tuổi, có lẽ chỉ chưa đến hai mươi tuổi, nếu hắn không nhầm thì thanh niên này chính là đi chung với vị nữ tử kia.
Hơn nữa còn là đi đằng trước nói lên địa vị của thanh niên này không tầm thường.
Trước đó, hắn Bởi vì bị dung mạo của Lạc Tú Phương mê đắm không chú ý tới vị thanh niên này, cho nên hắn hiện tại mới có thời gian đánh giá Mặc Vũ một cách trực quan.
Chỉ thấy Mặc Vũ một thân bạch y phiêu dật, dung mạo phong thần tuấn lãng, mày kiếm mắt sao, khuôn mặt như đao tước, sống mũi cao vút thẳng tắp, làn da so với nữ tử còn muốn mịn màng, thái độ lạnh nhạt bình thản.
Đầu lĩnh binh trong lòng cũng không tự chủ cảm thán thế gian lại có một vị nam tử tuấn tú như vậy, cho dù là có đi chung với vị nữ tử dung mạo tuyệt mỹ kia cũng không mảy may thua kém.
Mặc Vũ khí tức bình thản chẳng khác gì gió thoảng mây bay nhưng hắn lại có thể từ trên đó cảm nhận được nguy hiểm khí tức, trong lòng lại tăng thêm một cái đánh giá.
Thanh niên này tuyệt đối không đơn giản!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...