Mệnh bi, chính là mệnh môn của một tông môn.
Một khi mệnh bi bị phá nát, liền đại diện cho số mệnh của tông môn đã đoạn, nói trắng ra chính là tông môn đã bị diệt vong!
Lúc trước Diệp Thần chính là nhờ có Tây Môn Xuy Tuyết đi đánh lén Ảnh Phong tông, hủy diệt được mệnh bi Ảnh Phong tông, mới có thể chuyển bại thành thắng trong gang tấc, cuối cùng phản công tiêu diệt được Ảnh Phong tông.
Mệnh bi bị phá nát, số mệnh liền trôi đi, nó đã không còn thuộc về Huyền Tâm tông nữa.
Coi như ngày sau Huyền Tâm tông có làm lại một khối mệnh bi khác đi chăng nữa, thì số mệnh đã trôi đi kia sẽ không còn trở về nữa, mà là cần một lần nữa khó khăn tích cóp lại từ đầu.
"Ầm ầm! !" Lại là một tiếng nổ lớn tiếp tục bộc phát ra.
Nó phát ra từ bên trong biển mây số mệnh của Huyền Tâm tông, lúc này pho tượng mệnh số của Vương Thiên Lâm trên bầu trời bỗng nhiên nổ tung, vỡ vụn ngay trước mặt mọi người.
"Không, không thể nào! !" Vương Thiên Lâm sắc mặt lập tức đại biến, không thể tin nổi nhìn những gì đang xảy ra trước mắt hắn, thậm chí trên nét mặt hắn lúc này còn mang theo một tia khủng hoảng.
Hắn tự nhiên là cảm giác được số mệnh của hắn đang trôi đi, biết được mệnh bi của tông mình đã bị hủy.
"Nghiệt đồ, ngươi lại dám hủy diệt mệnh bi của Huyền Tâm tông ta sao, ngươi đây là đang khi sư diệt tổ đó. . . Là khi sư diệt tổ! ! ! !" Vương Thiên Lâm không nhịn được rít gào ầm lên như một con thú hoang, mục tỳ hắn mở lớn đến nỗi sắp nứt rồi, trên mặt còn lộ ra dáng vẻ điên cuồng dữ tợn.
"Làm sao có khả năng, từ đường nơi đó luôn luôn có một trưởng lão bảo vệ ngày đêm mà, mệnh bi làm sao có khả năng sẽ vỡ nát như thế được?"
"Không thể, cái này là không thể nào xảy ra được! ! !" Vương Thiên Lâm đã bắt đầu ăn nói linh tinh, đây là vì hôm nay hắn đã nhận quá nhiều đả kích rồi. Việc mệnh bi bị nát cuối cùng này với hắn mà nói chính là đả kích chí mạng nhất khiến hắn liền phát điên.
Mà một bên, Tử Phong lúc này đang cười lạnh nói: "Không có cái gì không thể a, ta ẩn nhẫn năm năm chuẩn bị tất cả chính là vì ngày này."
Vương Thiên Lâm mặt đầy dữ tợn nhìn chằm chằm vào Tử Phong, nổi giận nói: "Nghiệt đồ, ngươi chính là nghiệt đồ, ngươi lại có thể lôi kéo được thủ sơn trưởng lão về phe của ngươi, bản tông đúng là đã quá coi thường ngươi rồi! !"
Thủ sơn trưởng lão của Huyền Tâm tông, chính là địa vị so với Đại trưởng lão còn cao quý hơn rất nhiều, chức trách chủ yếu của hắn chính là bảo vệ từ đường nơi đây, bảo vệ mệnh môn của Huyền Tâm tông.
Vương Thiên Lâm nằm mơ cũng không nghĩ tới được, thủ sơn trưởng lão lại có thể cấu kết cùng Tử Phong làm ra việc kinh thiên này.
Bởi vì hắn biết người có thể vô thanh vô tức hủy diệt mệnh bi, ngoại trừ thủ sơn trưởng lão ra thì không còn ai có thể vô thanh vô thức làm ra chuyện này. Dù cho là có cường địch xâm lấn đi chăng nữa, cũng không thể thần không biết quỷ không hay mà đi hủy diệt mệnh bi của Huyền Tâm tông như thế.
Nghe được cuộc đối thoại của Tử Phong cùng Vương Thiên Lâm, Diệp Thần liền quay về nơi Bộ Kinh Vân đang ẩn thân nháy mắt.
Bộ Kinh Vân hiểu ý liền khống chế tên trưởng lão Huyền Tâm tông đang cùng Diệp Thần giao chiến đánh càng quyết liệt hơn, rồi nhân cơ hội kéo cuộc chiến di chuyển về phía Bộ Kinh Vân đang ẩn thân.
Đi tới trước mặt Bộ Kinh Vân, Diệp Thần không chút biến sắc liền đem thiên ấn của Thiên Linh tông giao cho Bộ Kinh Vân cầm đi, thấp giọng nói rằng: "Cầm nó đi tới từ đường của Huyền Tâm tông, mặc kệ nơi đó có người đang lấy trộm số mệnh của Huyền Tâm tông hay không, người đều tận lực cướp giật hết số mệnh cho ta!"
Bộ Kinh Vân cầm lấy thiên ấn trên tay Diệp Thần, động tác của bọn họ vô cùng kín kẽ khiến cho mọi người ở nơi đây đều không chú ý tới họ.
Sau đó Bộ Kinh Vân liền khống chế cho tên trưởng lão kia đứng bất động, Diệp Thần liền mạnh mẽ đánh một quyền vào ngực tên trưởng lão kia, đem hắn đánh gục.
Lấy tu vi luyện khí hậu kỳ của Diệp Thần, lại có thể đánh chết một tu sĩ luyện thần tiền kỳ, chuyện này thực sự làm cho mọi người nơi đây có chút thất kinh.
Có điều vào giờ phút này tự nhiên sẽ không có người tới quản Diệp Thần, bởi vì lực chú ý của họ lúc này đều bị hấp dẫn bởi cuộc đối thoại của Vương Thiên Lâm cùng Tử Phong.
Tự nhiên, cũng không có người chú ý tới tùy tùng Diệp Thần là Bộ Kinh Vân đã lén lén lút lút rời khỏi đại điện.
Một tông môn một khi mệnh bi bị phá nát, thì số mệnh sẽ tán loạn trôi đi, những số mệnh tán loạn này hoàn toàn có thể bị các tông môn khác hấp thu.
Đương nhiên, tông môn cấp cao hơn thì hoàn toàn không có cách nào hấp thu được cái số mệnh cấp thấp này, đây là quy củ mà thiên đạo đã định ra.
Huyền Tâm tông bị phá nát mệnh bi, loại biến cố này đã làm cho tất cả mọi người chấn kinh rồi, trong đó còn có các đại tông chủ lúc này cũng là dáng vẻ đầy khó hiểu.
Biến cố bất ngờ này, thực sự là quá kinh nhân rồi.
Ở giữa cung điện khí thế của Vương Thiên Lâm đã bắt đầu hạ xuống, khuôn mặt luôn cao cao tại thượng của hắn lúc này đã bắt đầu xuất hiện vẻ hoảng sợ.
Mệnh bi bị phá nát, số mệnh liền trôi đi, tu vi của hắn tự nhiên sẽ giảm xuống!
Đây là ưu thế của tông chủ, cũng là điểm yếu trí mạng của hắn.
Bởi vì tông chủ có thể hưởng thụ lợi ích của số mệnh mang đến cho mình, khiến tu vi của hắn vượt xa tu sĩ có cùng cấp bậc.
Thế nhưng một khi tông môn bị hủy diệt, thì tông chủ chính là người chịu đả kích trí mạng nhất, loại đả kích này so với sự đả kích của đệ tử cùng trưởng lão thì khủng bố hơn vô số lần.
Khí thế Vương Thiên Lâm đột nhiên yếu bớt, khiến hắn từ thông thần cảnh trung kì rơi tận xuống luyện thần cảnh đỉnh phong.
Tuy rằng hắn vẫn có tu vị là luyện thần cảnh đỉnh phong cao nhất nơi đây, thế nhưng nếu như so với tu vị của hắn trước kia, thì chính so khoảng cách giữa trời và đất.
Trước kia tuy rằng Vương Thiên Lâm đã bị trúng kịch độc, thế nhưng mọi người vẫn là kiêng kỵ hắn mấy phần, nhưng tại giờ khắc này một đám tông chủ khí thế liền bành trướng không còn kiêng dè cái gì cả.
Bởi vì bọn họ e ngại là e ngại thông thần cảnh của Vương Thiên Lâm, chứ không có e ngại luyện thần cảng Vương Thiên Lâm.
Số mệnh của mông môn trôi đi, liền khiến tu vi Vương Thiên Lâm rơi xuống luyện thần cảnh đỉnh phong, chuyện này đối với hắn lúc này mà nói chính là sự đả kích trí mạng.
"Ngươi cái tên nghiệt đồ, không nghĩ tới Vương Thiên Lâm ta ngang dọc một đời, lại bị cái tên nghiệt đồ ngươi hãm hại! !" Vương Thiên Lâm oán hận nhìn chằm chằm về phía Tử Phong đang đứng, trong giọng nói tràn ngập sự thống khổ không cam tâm.
Một đám tông chủ thấy vậy liền cười lạnh nói: "Vương Thiên Lâm, không nghĩ tới ngươi cũng sẽ có ngày này nha, ngày này năm sau, sẽ là ngày giỗ của ngươi a!"
Bây giờ tu vi Vương Thiên Lâm đã rơi xuống đến luyện thần đỉnh phong, cho dù bản thân không có trúng độc, những tên tông chủ này cũng sẽ không còn sợ hắn nữa, huống chi lúc này người hắn còn bị trúng Vạn Độc Trùy Tâm Thủ.
"Chết đi!" Các đại tông chủ liền thừa thắng xông lên, nhân hắn đang bệnh liền lấy mạng hắn, tất cả đều dồn dập ra tay, mỗi một chiêu thức đều là sát chiêu mạnh nhất.
Những tên tông chủ lúc này trong lòng đều vô cùng kích động, bởi vì Huyền Tâm tông trước đây luôn đạp lên trên đầu bọn hắn mà đứng, ép cho bọn họ không thể thở nổi, lúc này lại thật sự bị hủy diệt rồi!
Tất cả những thứ này dường như là mộng ảo vậy, thực sự là quá mức huyễn hoặc.
"Giết! !" Mười mấy vị tông chủ liên thủ, khí thế đủ để phá trời, đồng thời lúc này bọn họ là sát ý ngút trời, hợp thành một luồng sức mạnh khủng bố kinh thiên động địa.
Vương Thiên Lâm trên mặt lúc này dữ tợn như dã thú, oán hận gầm hét lên: "Một đám nghiệp chướng các ngươi, bản tông hôm nay cho dù chết, cũng sẽ lôi theo vài cái đệm lưng a!"
Trong tay hắn bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm, đây chính là trấn tông chi bảo của Huyền Tâm tông, Huyền Minh Kiếm.
Đây chính là một cái thượng phẩm linh khí, một cái thượng phẩm linh khí độc nhất vô nhị ở Nguyệt Thai thành!
Còn linh khí của các hạ phẩm tông môn, cũng chỉ là hạ phẩm linh khí làm trấn tông chi bảo mà thôi, Huyền Tâm tông lại có thượng phẩm linh khí.
Đây chính là căn cơ gốc rễ của Huyền Tâm tông, căn bản không phải là các hạ phẩm tông môn bọn hắn có thể so sánh được!
"Muốn giết bản tông, các ngươi toàn bộ đều phải chết! !" Vương Thiên Lâm rít gào, trường kiếm trong tay bỗng nhiên quay về phía trước chém xuống.
Vương Thiên Lâm biết thời khắc này chính là ngàn cân treo sợi tóc, vì lẽ đó cũng không kiêng dè kịch độc gì trong cơ thể nữa, hắn bộc phát toàn bộ thực lực của mình, dùng chân khí của cảnh giới luyện thần đỉnh phong đến thôi động thượng phẩm linh khí.
Sau một đòn này, coi như các đại tông chủ nhân từ không có giết hắn đi chăng nữa, thì độc trong người hắn cũng sẽ lan tràn ra toàn thân, không thể sống nữa.
Đây là một lần liều mạng cuối cùng của hắn, Vương Thiên Lâm không cam lòng gục xuống, hắn chính là khi chết thì cũng phải tha theo vài cái đệm lưng xuống địa ngục theo, đặc biệt là Tử Phong người hắn hận thấu xương nhất!
Ngay ở thời điểm bên trong cung điện đang đánh nhau khí thế hừng hực, Bộ Kinh Vân hắn lại là xuất quỷ nhập thần đi tới từ đường Huyền Tâm tông.
Bây giờ từ đường Huyền Tâm tông đáng vô cùng hỗn loạn, đâu đâu cũng thấy được cảnh đổ nát thê lương, vị trí trung tâm còn có một khối bia đá to lớn, có điều giờ khắc này đã bị phá tan nát.
Bộ Kinh Vân ở bên trong từ đường nhìn thấy một người áo đen, người áo đen này trong tay cầm một cái thiên ấn, chính là hắn đang hấp thụ số mệnh đang tán loạn bay ra của Huyền Tâm tông.
"Không cần biết ngươi là ai, đều mau mau cút ngay cho ta, nơi này không phải thứ như ngươi có thể phân một chén canh!" Người mặc áo đen kia nhìn thấy Bộ Kinh Vân xuất hiện, lập tức lạnh lùng nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...