Dịch giả: rolland
Một câu trả lời vô tâm của Đường Vĩnh Hạo, làm cho Yến Triệu Ca nghe được nhiều thứ trong đó.
Một là, Hoàng Kiệt quả nhiên thâm tàng bất lộ, tu vi tuyệt đối không thấp.
Hai là, Hoàng Kiệt hơn phân nữa không phải là tên Đại Tông Sư áo đen tập kích mình và Từ Phi, có người làm vướng chân hắn.
Trừ khi toàn bộ đệ tử của Đại Nhật Thánh Tông chết trong ma vực, như vậy hiềm nghi của Hoàng Kiệt sẽ trực tiếp lên cao.
Yến Triệu Ca xoa xoa mi tâm, hỏi tiếp:
- Trước khi Phù Không Đảo rớt xuống, ta nhìn thấy Đường sư huynh cùng người của Thiên Lôi Điện đứng chung, hiện tại bọn họ thế nào rồi?
Đường Vĩnh Hạo nói:
- Lúc rơi xuống không có gặp nguy hiểm, không có người nào rớt xuống hắc động, nhưng khi bị ma vực thôn phệ, ta cùng Tà Tử Dật sư đệ đã thất lạc.
- Sau đó gặp được tiếp viện của Thiên Lôi Điện chạy tới, vị tiền bối Đại Tông Sư chém giết các Võ giả của Tuyệt Uyên, đám người Trần Lâm Trần sư muội liền đi theo vị tiền bối kia, còn ta thì tìm kiếm đám người Hoàng sư đệ.
Đường Vĩnh Hạo vừa nói vừa nâng lên tay trái của mình, trên cổ tay có một cái vòng nhỏ, phát ra hào quang như mặt trời trong ma vực.
- Bằng vào vật này, ta có thể tìm kiếm vị trí của Hoàng sư đệ, chẳng qua, trong ma vực thì khó khăn hơn rất nhiều.
Yến Triệu Ca gật đầu, Từ Phi hỏi:
- Triệu Ca, bây giờ ngươi định làm như thế nào?
- A, thật sự ta định đi sâu vào trong Thanh Già Hồ, trung tâm của trận pháp màu đen kia.
Yến Triệu Ca nhìn Đường Vĩnh Hạo một cái, sau đó thản nhiên nói.
Từ Phi cùng Đường Vĩnh Hạo đều kinh hãi:
- Ngươi muốn làm gì?
Yến Triệu Ca giải thích:
- Kế hoạch của sư môn trưởng bối rõ ràng xuất hiện sơ sót. Nói rõ, trong cao tầng Đại Tông Sư của chúng ta còn có nội gian của Cửu U.
- Vì vậy kế hoạch của chúng ta ngược lại bị địch nhân lơi dụng, kế hoạch dự bị cũng có nguy cơ bị tiết lộ, Tuyệt Uyên chắc chắn sẽ có đề phòng.
Trong mắt của Yến Triệu Ca hơi loé lên hàn quang:
- Cho nên, ta chuẩn bị cho bọn hắn thêm biến số, cho bàn tiệc của bọn hắn thêm chút nguyên liệu.
Đối với một Võ giả Tông Sư như Yến Triệu Ca, làm cách nào để chiến cuộc tầng thứ Đại Tông Sư thêm biến số, Từ Phi cùng Đường Vĩnh Hạo cũng không hỏi nhiều.
Từ Phi nhìn thẳng Yến Triệu Ca nói:
- Không thể cho ngươi một mình mạo hiểm, ta đi cùng ngươi.
Hắn nhìn về phía Yến Triệu Ca:
- Nghe nói Triệu Ca ngươi lấy được một mảnh Thánh binh tàn phiến, có lẽ ngươi có khả năng ra kỳ chiêu.
- Nếu bình tĩnh xem xét mà nói, bất kể là Từ mỗ, hay Đường sư huynh, muốn tham gia cuộc chiến giữa tầng thứ Đại Tông Sư, có lòng mà không lực.
- Nhưng lúc này trong ma vực, ngoại trừ cường giả Đại Tông Sư ra, còn có rất nhiều Võ giả Tông Sư của Tuyệt Uyên thậm chí còn có Võ giả Đại Tông Sư tầng thấp, như người nọ vừa rồi.
- Ta bất tài, không giúp được cho đại cục. Nhưng trên đường có thể giúp ngươi tiết kiệm được thời gian và tinh lực, tận lực giữ lại lực lượng của Thánh binh tàn phiến. Dù sao đó cũng là tàn phiến, không phải Thánh binh chân chính, lực lượng tiêu hao, hơn phân nữa phải cần thời gian khôi phục.
Đường Vĩnh Hạo xúc động nói:
- Tính ta một người.
Đại cục trước mắt làm trọng, thế cục cấp bách, Yến Triệu Ca cũng không khách sáo, lúc này gật đầu nói:
- Như vậy thì cám ơn trước hai vị sư huynh.
Dứt lời, Yến Triệu Ca vỗ Phán Phán nói:
- Mang theo Tư Không sư muội, cẩn thận ẩn núp, chờ cường giả của bổn môn cứu viện, hoặc đại cục lắng xuống.
Tư Không Tinh từ trước đến nay lạnh lùng, lúc này cũng hiếm thấy tỏ ra vẻ buồn phiền.
Nàng không phải buồn phiền Yến Triệu Ca cùng Từ Phi không mang theo nàng, mà tiếc rằng tu vi của nàng quá thấp, dưới tình huống như thế này, không giúp được gì, ngược lại có thể mang tới phiền toái.
Yến Triệu Ca nhìn nàng nói:
- Chúng ta phải tiếp tục đi sâu vào, mang ngươi theo, ngược lại sẽ nguy hiểm hơn.
- Tư Không sư muội, có Phán Phán che chở ngươi, không gặp Đại Tông Sư cùng Thông Thiên Tông Sư, liền không sao, nhưng địch nhân dưới mắt đông đảo, ngươi nên cẩn thận thì tốt hơn.
Tư Không Tinh hít sâu một hơi, tâm tình đã không phục bình tĩnh, gật đầu nói:
- Yến sư huynh yên tâm, ta biết, các ngươi cũng phải cẩn thận.
Yến Triệu Ca vỗ đầu Phán Phán:
- A Hổ cùng Phán Phán cũng rất quen thuộc, trong ma vực hiện tại, cũng có thể miễn cưỡng tìm kiếm, lâu như vậy còn chưa tới, nếu không phải gặp địch nhân, thì cách nơi này không xa.
- Thời gian cấp bách nên ta không kịp đợi A Hổ, các ngươi có thể chờ hắn, sau khi tụ hợp với A Hổ, chỉ cần không gặp Đại Tông Sư, các ngươi liền không nguy hiểm.
- Không nên ở lại chỗ này, phòng ngừa tên kia quay lại.
Phán Phán có chút không nỡ, Yến Triệu Ca hướng nó lắc đầu, nó không có cách nào khác hơn là uỷ khuất mang theo Tư Không Tinh đi về một hướng khác.
Ba người Yến Triệu Ca lên đường.
""Thư đáo dụng thời phương hận thiểu" (*) a, sau chuyện này, nhất định phải nghiên cứu trận pháp thật tốt."
Thành tựu trận pháp của Yến Triệu Ca vượt xa Võ giả cùng cảnh giới, nhưng nếu chủ trì trận pháp của đối phương là một Đại Tông Sư, tu vi chênh lệch tạo thành chênh lệch về khống chế pháp lực và năng lực suy diễn trận pháp, sự chênh lệch này không dễ bù đắp.
Yến Triệu Ca một đường suy diễn, mang theo Từ Phi cùng Đường Vĩnh Hạo đi sâu vào trong ma vực.
Mặc dù đặt mình vào trong ma khí trùng trùng, nhưng ba người cũng có thể cảm giác được linh khí ngoại giới va chạm vẫn đang kịch liệt.
Hiển nhiên, đại chiến vẫn kéo dài và dần tiến vào ác liệt.
Mặc dù Tuyệt Uyên lợi dụng ưu thế nội gian thành công phản đòn, nhưng tựa hồ lực lượng vẫn tương đối yếu kém.
Nhưng theo thời gian trôi qua, ma vực càng ngày càng vững chắc, khí tức kinh khủng xuất phát từ Cửu U càng ngày càng mạnh.
Nếu không thể sớm giải quyết, vậy thì khi khe hở Cửu U chân chính mở ra, thế cục tất nhiên sẽ thay đổi nhanh chóng.
Võ giả của các Thánh Địa hiển nhiên biết điểm này, thế công càng ngày càng mãnh liệt, lực lượng cuồng bạo không ngừng khuấy động ma khí trong ma vực.
Ba người Yến Triệu Ca đi tới, đột nhiên trước mắt có một cái quang lưu màu đen sáng lên, ngàn vạn phù văn không ngừng lưu chuyển.
Đây chính là một cái trận văn của trận pháp to lớn màu đen dưới Thanh Già Hồ.
Trận văn to lớn lúc này bị ngoại giới ảnh hưởng, xuất hiện đứt đoạn!
Một vết đứt này, một dãy ma vực quanh đó cũng băng diệt theo, tạo thành từng cái rãnh to lớn ngang dọc.
Đám người Yến Triệu Ca liền bị tình huống trước mắt hãm hại, cả ba cùng rơi xuống vực sâu.
"Chuyện ngoài ý muốn không ngừng a."
Yến Triệu Ca khẽ lắc đầu, dưới ma khí quấy nhiễu, bản thân thúc giục Cương khí rất khó bay lên.
Nhưng chuyện này không làm khó được Yến Triệu Ca, mặc dù trước mặt Đường Vĩnh Hạo có chút không thích hợp, nhưng vẫn vung tay lên, Linh binh Huy Nhật Luân bay ra, vạch lên một đường vòng cung.
Yến Triệu Ca đạp lên Huy Nhật Luân, từ trong vực sâu lao ra, Huy Nhật Luân lại vẽ một đường vòng cung trở lại trong tay hắn.
Một bên khác, Từ Phi cùng Đường Vĩnh Hạo cũng thi triển thủ đoạn nhảy ra vực sâu.
Nhưng vực sâu không ngừng mở rộng, ma khí cuồn cuộn từ trong đó lao ra, đem ba người ngăn cách, khó mà phối hợp.
Ma vực vặn vẹo, ba người cách nhau càng ngày càng xa, khó có thể nhìn thấy nhau.
Yến Triệu Ca lắc đầu, trong lòng khẽ nhúc nhích, xoay người nhìn lại.
Chỉ thấy phương xa có một bóng người đang đi đến đây.
-----------------------
(*) Nguyên văn: "书到用时方恨少" "Thư đáo dụng thời phương hận thiểu" được trích trong câu "Thư đáo dụng thời phương hận thiểu, sự phi kinh quá bất tri nan" của Lục Du, có nghĩa là: Tri thức đến lúc dùng mới hận mình biết quá ít, không đích thân trải việc chẳng biết nó gian nan.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...