Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

Dịch giả: rolland

A Hổ đứng một bên cười nhạt, xoa xoa tay, nóng lòng muốn đánh, hiển nhiên là cho Lâm Chu biết cái gì là giết người bịt miệng.

Lúc trước bị Lâm Chu gài bẫy suýt nữa chết trong mộ phần của Đại Bi lão nhân, khiến A Hổ đã quyết định giết người.

Vẻ mặt của Yến Triệu Ca cổ quái.

Hắn quan sát Lâm Chu hơn nữa ngày, mới nói một câu:

- Ngươi làm như vậy, nhìn qua không tốt a...

Yến Triệu Ca nói như thế làm cho Lâm Chu cùng A Hổ có chút không hiểu.

- Ý của ta là...

Yến Triệu Ca cân nhắc tìm từ, biểu tình dở khóc dở cười nói:

- Loại chuyện "lợi dụng điểm yếu uy hiếp người khác", hình như nên là ta, a không, hình như là chuyện mà nhân vật phản diện hay làm sao?

Lâm Chu tức cười nói:

- Ngươi không phải muốn nói ta đê tiện vô sỉ đi?

- Bối cảnh xuất thân của ta và ngươi gần nhau, không phải Võ giả tầm thường có thể sánh bằng, trên người cũng không ít bảo vật, về phương diện ngoại lực thì không ai chiếm được tiện nghi.

- Nhưng tên cao to bên cạnh ngươi, theo ta biết, tuy rằng không hiện ra Linh quang, nhưng tu vi ít nhất cũng là Tiên Thiên hậu kỳ Tông Sư, thậm chí có khả năng đạt tới Thông Thiên cảnh rồi.

Lâm Chu nói đến đây, lắc đầu:

- Ngươi có một thủ hạ như vậy, ta cũng phải ghen tỵ.

- Mặc dù ta đối với bản thân mình tự tin, nhưng lấy một địch hai, một người trong đó lại là Thông Thiên Tông Sư, nếu có thể không phí công sức thì ta cũng không muốn phí.


- Trong tay có ưu thế, tại sao ta không thể dùng đây?

Lâm Chu nhìn về phía Yến Triệu Ca nói:

- Đương nhiên, nếu như ta nói, ngươi và ta đánh nhau một trận. Ai thắng thì được Thánh binh tàn phiến, tên cao to bên cạnh ngươi không nhúng tay, ta đây cũng muốn đánh với ngươi một trận, mọi người bằng bản lĩnh của mình mà nói.

- Nhưng ta là Tiên Thiên trung kỳ, ngươi chỉ có Tiên Thiên sơ kỳ, ta đề nghị như vậy, có vẻ càng đê tiện thêm phải không?

Lâm Chu bình tĩnh nói:

- Huống chi, thứ nhất, hai môn phái của chúng ta là địch, thứ hai, chuyện liên quan đến Thánh binh tàn phiến, không phải chuyện bình thường.

- Cho dù ngươi đáp ứng một đấu một với ta, ta cũng phải lo lắng ngươi đổi ý đây, trong tay nắm giữ lợi thế, không phải là chuyện bình thường sao?

Yến Triệu Ca lắc đầu cười:

- Không phải, ngươi đừng hiểu lầm, chỉ là gần đây hạnh phúc tới quá đột nhiên, làm ta trở tay không kịp mà thôi.

Hắn nhìn Lâm Chu, cười một tiếng:

- Chỉ là ngươi nằm ngoài dự liệu của ta, tương phản với ấn tượng trước đây hơi lớn.

Lâm Chu nhàn nhạt nói:

- Ta chỉ có cảm tình với những người ta coi trọng, người khác chết hay sống liên quan gì tới ta? Có thể đạt được mục đích thì thủ đoạn quang minh hay mờ ám đều không trọng yếu.

- Đại Nhật Thánh Tông Đường Vĩnh Hạo là một quân tử quang minh lỗi lạc, nhưng cũng chính vì vậy mà hắn sẽ sớm mất mạng.

Sau khi nghe được nửa câu, trong mắt của Yến Triệu Ca lộ ra chút suy nghẫm, liền lập tức khôi phục bình tĩnh.

Yến Triệu Ca nhìn Lâm Chu, hơi nghiêng đầu nói:


- Ta nên sửa lại một vài nhận thức sai của ngươi.

- Bây giờ ngươi không phải ở trong trạng thái có thể công, có thể thủ an toàn.

Khi Yến Triệu Ca nói những lời này, A Hổ nhe răng cười, thân hình đột nhiên nhào tới trước!

Thân hình của hắn chuyển động, thân thể to lớn giống như quỷ ảnh, trong nháy mắt liền nhào tới trước mặt Lâm Chu!

- Xem ra ngươi lựa chọn Thánh binh tàn phiến.

Lâm Chu không biến sắc, thân hình lui về sau như thiểm điện.

Thân pháp nhanh nhẹn của Thiên Lôi Điện được thi triển đến trình độ cực cao.

Nhưng A Hổ dữ tợn gào thét, sau Quỷ Hổ Thần Trảo tấn công, lại thi triển Khiếu Phong Túng Thân trong Hổ Bào Ma Quyền!

Lâm Chu vốn muốn tách ra, nhưng thân hình của A Hổ lần thứ hai nhảy tới, giống như một cơn gió ác liệt, trong nháy mắt xuyên qua hư không, tới trước mặt hăn!

Linh quang trên đỉnh đầu của A Hổ xông thẳng lên trời, cũng không phải ánh sáng hư ảo, mà là Linh quang thông thiên chân thật!

Uy áp của Thông Thiên Tông Sư trực tiếp đem không gian xung quanh khóa kín, không khí bị ngưng đọng lại giống như nham thạch.

Đối mặt với nguy hiểm, trong hai mắt của Lâm Chu tỏa sáng.

Sau lưng của hắn lôi quang rực rỡ, dĩ nhiên mở ra một đôi cánh chim hoàn toàn bằng phong lôi.

Khi Phong Lôi Dực rung động, tốc độ của Lâm Chu lại tăng lên một đoạn, tránh thoát một đoàn nguy hiểm của A Hổ.

Lâm Chu nhìn Yến Triệu Ca đang đứng yên trước Huyết Kiển Võng cùng tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn, cùng A Hổ đang phóng tới, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lẽo.

"Tốt, tất cả đều theo kế hoạch."


"Ngươi không bỏ được Thánh binh tàn phiến, nhưng ta bỏ được."

Ánh mắt của Lâm Chu lạnh lẽo, sắc bén.

Huyết Kiển Võng đang từ từ nghiền nát, đột nhiên phát sáng mạnh mẽ, từng đạo huyết tuyến dài nhỏ, đột nhiên đâm thẳng vào tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn!

Tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn đột nhiên bị kích thích, ầm ầm rung chuyển, lôi đình trở nên vô cùng cuồng bạo.

Tiếng sấm vang vọng chân trời, uy áp kinh khủng không gì sánh kịp của Thánh binh tàn phiến bộc phát, giống như muốn cuốn cả trời đất đi!

A Hổ đang nhào tới Lâm Chu, đột nhiên biến sắc, hoảng sợ quay đầu lại:

"Thằng nhãi này, từ lúc bắt đầu, mục tiêu của ngươi không phải Thánh binh tàn phiến, mà là muốn giết công tử!"

Lấy tình báo về Phong Vân Sanh khôi phục Thái Âm Chi Thể áp chế Yến Triệu Ca hay trực tiếp buông tha Thánh binh tàn phiến, hay một đấu một, đều là muốn mê hoặc lòng người mà thôi.

Sau khi đi tới đây, thấy được Yến Triệu Ca, Lâm Chu đã dự tính đem hết toàn lực giết hắn tại đây!

Dù có buông tha Thánh binh tàn phiến cũng không tiếc!

A Hổ quyết định thật nhanh, quay đầu phóng tới chỗ tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn và Yến Triệu Ca.

Lâm Chu đã tính trước kỹ càng, thản nhiên nhìn cảnh này:

- Tên ác bộc như ngươi, tuy tu vi thực lực không kém, nhưng điểm yếu quá rõ, quá dễ đối phó.

- Ngươi vĩnh viễn đem an nguy của Yến Triệu Ca lên hàng đầu, bảo hộ Yến Triệu Ca cùng giết địch, ngươi nhất định lựa chọn cái trước.

- Nhưng đáng tiếc, đã chậm, ngươi vội vàng quay trở lại cũng là bồi hắn chết mà thôi.

A Hổ nhanh chóng xoay người trở về.

Mà thân hình của Lâm Chu vốn đang lui về sau tránh né, cũng nhanh chóng dừng lại, vọt lên trước!

"Thánh binh tàn phiến tuy tốt, nhưng chỉ là một lần cơ duyên, Yến Triệu Ca ngươi chết đi, tất cả sẽ trở lại bình thường, không sinh ra nhiều hỗn loạn nữa, ta càng đem nhiều cơ duyên hơn bỏ vào túi!"

"Yến Triệu Ca, ngươi, quá phiền phức!"


Lực lượng của Thánh binh tàn phiến mặc dù không nổ chết Yến Triệu Ca cùng A Hổ, nhưng cũng làm bọn họ "nỏ mạnh hết đà".

Lâm Chu sẽ không bỏ qua cơ hội này!

Yến Triệu Ca nhìn chằm chằm Lâm Chu, khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt:

- Huyết Kiển Võng, thứ tốt, rất hiếm đây.

Vẻ mặt Lâm Chu không thay đổi, nhưng trong lòng đột nhiên run lên:

"Hắn biết nội tình của Huyết Kiển Võng cùng toàn bộ tác dụng sao?"

Yến Triệu Ca mỉm cười, đánh ra một quyền về phía Huyết Kiển Võng cùng tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn.

"Đặc biệt chờ chiêu này của người, ta biết ngươi sẽ tự mình đưa tới cửa."

Huyết quang yêu dị mà Huyết Yêu Mãnh lúc trước phát ra, lúc này đang ăn mòn Huyết Kiển Võng đột nhiên trở nên u ám, đen kịt.

Ánh sáng đen kịt đột nhiên lóe lên, Huyết Kiển Võng kích động Thánh binh tàn phiến liền bị ngăn chặn.

Tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn tuy đang dị động như không tăng lên nữa.

A Hổ chạy nhanh về, hai chưởng hợp lại, Cương khí hóa thành một cơn lốc màu đen cuốn bao phủ tới, lấy tu vi Thông Thiên Tông Sư của hắn, có thể chống đỡ được Thánh binh tàn phiến dị động, không đến mức bạo phát.

Lâm Chu theo sát phía sau như thiểm điện, nhất thời cau mày.

Phong Lôi Dực của hắn tiến lui tự nhiên, trong lòng biết không ổn liền nhanh chóng đổi hướng, chuẩn bị lui về sau.

- Đã muộn.

Yến Triệu Ca cười dài, hai tay giơ lên!

Hai đạo ánh sáng một xanh một tím, như cầu vồng vắt ngang bầu trời bay ra!

Dưới khoảng cách gần như thế, tốc độ của Lâm Chu dù nhanh hơn nữa cũng khó tránh được, muốn cố gắng nghiêng người né đi, như Phong Lôi Dực phía sau đều bị hai đạo ánh sáng một xanh một tím đánh nát!

Thân hình của Yến Triệu Ca phóng tới, trong nháy mắt liền giết tới trước mặt Lâm Chu!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui