Sự thử thách của tình yêu

phần A: LỘ MẶT
sáng hôm sau, thương định qua phòng linh để xem cô thế nào thì nhìn thấy cửa phòng linh hé mở, cô bước vào thì không thấy linh đâu hết, cô tìm khắp nhà nhưng cũng không thấy linh đâu cả! lúc đó, kiệt đang từ trên lầu bước xuống, anh nhìn thấy vẻ mặt hốt hoảng của thương nên hỏi ngay:
- thương! Có chuyện gì vậy?
- con.bé. linh nó... thương lắp bắp, khuôn mặt cô tái mét
- nó làm sao? Kiệt hoảng hốt nhìn thương
- nó em không thấy nó đâu hết! thương bật khóc, cô khóc 1 cách ngon lành, tự nhiên cô thấy lo lắng dễ sợ
- cái gì? Kiệt gần như muốn điên lên, chia nhau ra tìm thử nó có đi đâu không? Gọi cả nhi với trúc nữa! nhanh lên!
Kiệt rối rít, vừa nói xong với thương là anh xách xe chạy thẳng ra đường. thương thì bay lên phòng gọi hai người còn lại dậy:
- trúc, nhi! Dậy đi! linh biến mất rồi! dậy nhanh.
- Chị thương để em ng... cái gì? Linh biến mất? nhi vừa nghe đến câu đó thì dựng ngược lên, cô tung chăn và chạy ra hỏi thương!
- Uh! Nhanh lên, chúng ta chia nhau ra tìm nó đi!
thương nói và chạy xuống dưới. linh tính mách bảo rằng biết đâu sẽ có chút gì đó liên quan tới vụ linh biến mất nên thương chạy ngược lên phòng linh. Đúng như dự đoán, 1 mảnh giấy ghi loằng ngoằng vài chữ được 1 cuốn vở to kềnh đè lên, nếu không để ý kĩ thì chắc cũng khó mà thấy:
- chị thương! Em đi ra ngoài thư giãn 1 tí! Đừng tìm em!
- Chị thương! Đi nào! Nhanh lên! Nhi xộc vào cửa phòng linh gọi thương.
- Chắc không cần tìm nó nữa đâu! Thương nói và chìa tờ giấy ra cho nhi.
Sau 2s, nhi bắt đầu đùng đùng tức giận:
- nó đi mà không nói ai gì cả! làm người ta lo muốn chết!
- thôi mà! Em ấy đang có chuyện buồn nên cũng đừng trách em ấy quá! Trúc nhẹ nhàng đi vào và giựt phăng tờ giấy trên tay nhi.
- Uh! Thôi để chị gọi điện cho kiệt kẻo anh ấy lo! Thương nói và gọi điện cho kiệt:
- Thương! Tìm được linh rồi hả? nó ở đâu thế? Kiệt chơi 1 tràng
- Em chưa tìm được nó... thương đang định nói thì có người nhày vào họng cô mà nằm:
- Cái gì? Chưa tìm được nó thì em gọi cho anh làm gì? Mau đi tìm nó đi, anh cúp máy đây! Kiệt đang chuẩn bị cúp máy thì đầu bên kia, giọng oanh vàng thỏ thẻ của thương lên tiếng:
- YAAAA! Anh không để cho em nói gì hết hay sao hả? linh chỉ đi ra ngoài cho đầu óc bớt căng thẳng thôi! Không cần phải tìm nó đâu! Thương
- Vậy ak? Vậy cũng đỡ lo rồi! thôi, anh đi ngắm phố xá 1 tẹo đây! Mấy đứa cứ ở nhà thong thả nhá! Khi nào linh về thì bảo nó gọi điện cho anh! Thế nhá! Kiệt nói và cúp máy cái rụp

- Ơ! Anh kiệt... tít tít! Thiệt hết biết cái ông này! Thương lắc đầu ngoầy ngoậy và mỉm cười nhẹ nhàng
- Chị thương! Chuẩn bị đi học thôi! Nhi ở đâu chui vào nói
- Uh! Nhớ tí nữa nhắc chị xin phép cho linh và hỏi rõ chuyện hôm qua với duy nhé! Thương nói và đi về phòng
- Uh! Nhi cũng lủi về phòng lun!
Trên trường, có 1 cô gái đang nghe điện thoại:
- này có chuyện gì mà gọi cho tôi thế? Giọng phương rít lên
- chẳng lẽ khi nào cô có việc nhờ đến sự giúp đỡ của tôi thì tôi với cô mới gặp mặt được với nhau ak? Tiếng ly vang lên trong điện thoại
- thế cô muốn gì? Phương gắt gỏng, khó chịu! đương nhiên rồi, nếu lỡ may cuộc nói chuyện này được 1 người nào đó nghe được thì phương chết chắc - tôi chẳng muốn gì cả! tôi chỉ muốn biết cô đã chiếm được duy cho riêng mình chưa? Tiếng ly cười khẩy
- rồi! thì sao? Phương
- thì tôi yêu cầu chị hãy tránh xa chị tôi ngay lập tức, đừng bao giờ nhờ chị tôi giúp đỡ 1 việc gì cả! tiếng vy vang lên ( chap 8)
- cô là ai? Phương hỏi giọng đầy khó chịu
- là em chị ly! Vy nói và cúp máy ngay lập tức, cô quay qua nói với ly bằng giọng hờn trách:
- em đã nói với chị bao nhiêu lần rồi! đừng bao giờ có quan hệ gì với cô ta hết!
- mày biết gì mà nói! Giọng ly vang lên đầy khó chịu, 1 phần vì cô không thể chấp nhận ai nói xấu phương cả - vẫn còn cảm kích ở quá khứ! 1 phần vì bị giật điện thoại không thương tiếc
- biết gì ư? Em biết nhiều hơn chị đó! Vy ngán ngẩm nhìn bà chị mình
- hừ! nếu không có... ly đang định nói thì
- nếu không có phương thì chị chết từ lâu rồi chứ gì? Em ngán cái điệp khúc này của chị lắm rồi! cô ta cứu chị, em dám cá chắc rằng không phải xuất phát từ lòng thương ngươig mà xuất phát từ lòng ghen ghét, muốn tìm 1 người nào đó để phục vụ ình một cách tận tâm mà thôi!
- Mày im đi! tao không tin! Cút ngay ra khỏi phòng tao! Ly đùng đùng tức giận, cô bước đến bên cánh cửa và mở nó, à không, chính xác hơn là đạp nó ra khỏi bản lề (> - Em sẽ chứng minh cho chị thấy cô ta không tốt đẹp như chị nghĩ đâu!
Vy nói và bước ra khỏi phòng, cô lấy điện thoại và gọi điện cho phương:
- alo! Phương nói
- chị phương! Tôi, vy, em gái của chị ly đây! Tôi có thể gặp chị được không?
- Gặp tôi làm gì? Phương lạnh
- Tôi có chuyện muốn nói với chị!
- Với tôi ak? Hay cô lại định dạy cho khôn cho tôi 1 bài? Hứ! xưa rồi cô em ơi! Phương nói với chất giọng đầy bỡn cợt.

- Tôi nghĩ là mình đang rất nghiêm túc, tôi không hề đùa giỡn gì với chị cả! tôi muốn gặp chị1 vy khẳng định!
- Được thôi! Cô đến hẻm Z... tôi sẽ cho người đợi cô ở đó!
Ngần ngại với chỗ gặp là 1 con hẻm hẻo lánh, bởi vì không ít lần vy đã đi qua đó nhưng nó đều mang lại cho cô những chuyện không may thôi!
- uh!
Vy quyết định, vì chị của cô nên cô đồng ý, cô cất điện thoại, đi bộ đến chỗ hẹn vì nơi đó rất gần nhà cô. Vy đi trên đường, khi nhìn thấy 1 tên con trai đứng trước hẻm, đầu tóc thì chỗ xanh, chỗ đỏ, ăn mặc thì luộm thuộm, nhếch nhác không thể tả! cô bước đến gần hắn và cũng là lúc hắn hỏi cô:
- cô pé là vy?
- Đúng! Tôi là vy nhưng tôi không phải là cô pé! Vy đốp hắn
- Gì thì gì tôi không quan tâm! Chị phương bảo tôi đến đưa cô đến gặp chị ấy! cô đi theo tôi! Hắn nói rồi bước đi sâu vào trong, vy cũng bước theo!
- Cô đến rồi đấy ak? Vy trông thấy phương đi cùng 1 số tên con trai khác, cô bĩu môi khinh bỉ.
- Đúng! Nhưng tôi muốn nói chuyện riếng với chị! Được chứ? Vy nhìn phương và nhìn bọn kia như ám chỉ!
- Họ là anh em của tôi, cũng như chị cô thôi nên cô cứ nói trước mặt họ đi! phương trả lời!
- Vậy cũng được! tôi muốn chị buông tha chị gái tôi ra, đừng lợi dụng chị ấy vào những việc vớ vẫn của cô nữa! vy nói 1 hơi.
- Ái chà! Ghê nhỉ, cô dám ra lệnh cho tôi đấy ak? Phương nói và nhích lại gần vy.
- Tôi chẳng ra lệnh cho ai cả! nhưng xin cô từ nay đừng bảo chị ly làm những việc đó nữa!
- Tôi chẳng bảo chị cô làm gì cả! tự chị cô làm vì muốn trả ơn cho tôi thôi! Phương nhếch mép
- Chị ấy trả ơn cô như vậy là quá đủ rồi! hãy buông tha chị ấy! vy nói rồi định bước đi nhưng bị hai tên con trai chặn lại!
- Cô tưởng đây là nơi cô muốn đến thì đến, muốn đi thì đi ak? Phương đã đến sau lưng vy tự lúc nào, vy quay lại, run run hỏi:
- Vậy cô muốn gì? - Muốn gì ak? Cô nghĩ cô có thứ gì để tôi muốn ak? Người muốn cô là bọn kia! Phương quay mặt nhìn bọn kia và được đáp lại là những cái gật đầu lia lịa của bọn chúng:
- Đúng rồi đấy chị phương! Chị để nó cho bọn em đi! 1 tên nói
- Pé dễ thương quá! 1 tên ở sau lưng vy nói và đưa tay vuốt tóc cô.
- Bỏ ra! Vy gạt cánh tay đó xuống
- Hì hì! Cô em cá tính nhỉ? Nhưng đến lúc chơi với bọn anh thì cũng như con thỏ con nhút nhát sợ sệt thôi! Hahaha! Phải không tụi bây?

- Thằng hải nói chí phải!
- Mày nói đúng quá hải ơi!
- Đấy! bọn mày muốn làm gì nó thì làm, tao không có liên quan gì hết đấy nhé! Phương nói.
- Vâng! Chị cứ yên tâm! Bọn em sẽ tuyệt đối vâng lời chị!
- Bỉ ổi! tôi thật không ngờ cô lại là người như vậy đấy! chị tôi đã thực sự sai lầm khi coi cô như ân nhân! Vy nói, trong mắt cô ánh lên sự khinh miệt.
- Bây giờ biết thì cũng chưa muộn đâu! Phương nói rồi và bỏ đi.
phần B: THIÊN THẦN TRỞ THÀNH ÁC QUỶ VÀ ÁC QUỶ TRỞ THÀNH THIÊN THẦN.
Vy bị nguyên đám vây quanh! Tên nhox lúc nãy đưa cô vào đây thì nhếch mép cười và bỏ đi! 1 lũ con trai ngày càng tiến tới, ép cô gái vào sát tường. vy sợ hãi lùi dần, lùi dần, khi không còn chỗ để lùi nữa thì cô mới lên tiếng:
- các người tránh ra!
- Keke! Cô em dễ thương như vậy thì ngu gì bọn anh tránh!
- Cút ngay! Vy la lên! Có ai không? Cứu tôi với!
- Cô em cứ la thoải mái đi, không có ai đến giúp đỡ em đâu!
- Tránh ra!
1 tên đẩy vy đến sát tường và hôn lên môi cô, cô cố gắng đẩy hắn ra nhưng hắn là con trai mà, đâu có dễ dàng thắng được hắn! gần như muốn buông xuôi mọi việc, tay vy dần dần thõng xuống, cô khóc, nước mắt lăn dài trên má! Bỗng 1 tiếng hét vang lên:
- các người làm trò gì đó? Linh hét, khi đi ngang qua chỗ này cô hình như nghe thấy có tiếng người kêu cứu, vào thì thấy có vẻ như 1 đống con trai ăn hiếp 1 đứa con gái.
- Không liên quan gì đến cô! Cút đi! hay cô muốn thay thế cô ấy? nếu như vậy thì tôi cũng sẵn lòng!
Tên đó nói, nở nụ cười hết sức đểu và đến bên linh. Bốp, tiếng tát khô khốc vang lên trong âm thanh tĩnh mịch!
- a con này láo! Mày dám đánh bố mày ak? Mày muốn gì? Tên đó ôm má nhìn linh trừng trừng.
vy đã thoát được tên kia nên chạy tới bên linh và thều thào nói:
- chị ơi! Cứu... em! vy nói xong và ngất( chú thích: sức khoẻ của vy không được tốt cho lắm! nhất là khi bị kích động, dễ dàng ngất hoặc tái phát bệnh cũ.)
- này, em gì đó ơi! Tỉnh lại đi em! Linh lay lay cô gái và quay sang nhìn bọn kia trừng trừng:
- đê tiện thât! Nguyên 1 đám đàn ông con trai mà đi bắt nạt 1 cô gái! Tội này nhất định không thể tha! Linh nghiến răng.
- Nghiến răng nhiều coi chừng hư hết đấy cô em! Cô em tát em của anh vậy điều đó có dễ tha thứ không? Tên đó nói và tiến sát lại gần 2 cô gái.
Bụp! 1 cú lên gối làm hắn ta ôm bụng kêu la ầm trời:
- AAAAAAAA! ******! Bọn mày đâu? Đập tuốt xác nó ra cho tao!
Dứt lời, nguyên 1 lũ xông lên đánh linh, vy thì mơ màng tỉnh lại, nhìn thấy cảnh người đánh nhau, cô sợ hãi và ngồi co rúm lại! cô mong người chị dũng cảm cứu mình sẽ không sao hết! nhưng tự nhiên cô cảm thấy lo lắng lắm! đột nhiên, có 1 đứa cầm cây định đánh vào sau gáy của linh, vy hét lên:
- chị ơi! Coi chừng! có kẻ đánh lén! Linh quay lại và ngay lập tức cho tên đó 1 cước ngay mặt ( tội ngịp quá). Tên đó lồm cồm bò dậy và bước đến chỗ vy với cây gậy trên tay, hắn giơ lên và chuẩn bị đập vào người vy. Vy thét lên và ngất đi, tưởng chừng như vy không thể thoát được cú đánh đó nhưng may thay linh đã đưa tay ra đỡ cho vy, cô đá tên đó bay ra và lại tiếp tục lao vào trận chiến! nhưng dường như cô đã đuối sức vì cả ngày hôm qua chưa ăn gì hết, thêm lúc nãy bị đánh ngay tay nữa! vết thương trên tay cô chảy máu càng nhiều, bọn kia thì thấy linh như vậy nên cứ tới tấp đánh tay linh. Phương ở đằng sau nhìn thấy tất cả mọi chuyện, cô lấy điện thoại và gọi cho ly:

- hôm nay trời chuẩn bị sập hay sao mà rồng lại gọi cho tôm thế này? Ly lên tiếng trêu chọc.
- thôi đi, em cô đang bị con linh nó đánh đây này, bọn nó đông quá, tôi không biết làm gì cả! phương giả giọng run run.
- CÁI GÌ? NÓ DÁM ĐÁNH EM TÔI? BỌN NÓ ĐANG Ở ĐÂU? Ly hét lên, cô đang rất lo cho Vy vì vy bị bệnh mà!
- Hẻm Z gần nhà cô đó, nó thấy tôi hay đi với cô nên thù cô nhưng chắc không dám làm gì cô nên trả thù con em cô! Phương nói
- Cô nói có thật không đó? Tôi thấy điều này hơi khó tin đấy nhé! Ly nói trong khi nhảy lên xe để phóng tới chỗ vy.
- Tuỳ cô thôi! Cô không tin tôi thì khi nào nhận xác em cô thì đừng trách tôi là không báo trước nha!
- Được rồi! tôi tin! Ly nói, thật lòng cô nghĩ chắc không có chuyện phương lừa mình đâu bởi vì cô ấy đã từng cứu mình mà.
- Cô đến nhanh đi nhé! Nhưung cẩn thận nó lại làm như nó là người bị hại đấy! phương nhếch mép nói.
- Việc này cô khỏi lo, thường thỳ tác giả của việc làm đó thường tạo bộ mặt ngây thơ đến phát sợ lun mà! Kể cả cô cũng vậy!
nhưng câu cuối ly lại nói rất nhỏ, cô vội vàng cúp máy và phóng xe đi thật nhanh. Phương cất điện thoại và thì thầm:
- ngu ngốc! cả con chị cũng như con em, tất cả đều ngu ngốc.
phương nói và bước ra quát:
- này! Mấy người làm gì vậy? ăn hiếp 1 cô gái giữa thanh thiên bạch nhật này mà không thấy xấu hổ hả? phương nói và nháy mắt với tên cầm đầu, hình như việc này đã được tính toán từ trước. đúng thế, không cần ai cứu vy cả, để 1 trong những đệ tử của phương làm việc này, còn bọn kia sẽ nói là mọi chuyện đều do linh dựng ra.
- Ê, cô là ai mà nhiều chuyện hả? biến!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! tên cầm đầu quát.
- Tôi là ai không quan trọng, các cậu bắt nạt hai cô gái mà không thấy xấu hổ hả? phương chống nạnh quát.
Từ đâu, vọng lại tiếng người gọi:
- VY ƠI! Vy! Tiếng ly vang từ xa đến!
- Ly ơi! ở đây này! Phương rối rít vẫy ly như cô ta sắp chết đuối và gặp được phao cứu sinh.
- Vy! Ly lật đật chạy đến chỗ em gái, lầ đầu tiên 1 người con gái mạnh mẽ như cô biết thế nào là khóc, biết thế nào là sợ mất đi một thứ quý giá của đời mình! Vy, em làm sao thế? Ai làm em ra nông nỗi này, vy, tỉnh lại đi em! Ly quắc mắt nhìn bọn kia khiến bọn chúng co rúm lại vì sợ hãi. Tất cả dạt qua 1 bên để cho ly nhìn thấy 1 cô gái nằm dưới đất, máu me lênh láng khắp nơi! Ly nhìn phương:
- Đó là tác giả làm em cô trở nên như vậy đấy! nếu tôi không can thiệp thời và làm bọn họ ( liếc nhìn bọn kia) biết thế nào là đúng thì có lẽ em cô sẽ không được như bây giờ đâu! Khi biết được mọi chuyên và làm việc này có thể ở tù nên họ xông vào hội đồng cô ta. Phương nói và chỉ vào linh.
- Liệu tôi có thể tin cô không? Ly nhìn phương cảnh cáo.
- Nếu cô không tin tôi thì còn có bọn kia đây! Đi mà hỏi chính thủ phạm đi! phương hếch mặt nhìn bọn kia ( bà này mà đi làm diễn viên thì phải thuộc vào loại cực xuất sắc).
- Chuyện là thế nào ??? Ly quát lên, 1 tên rụt rè bước ra và nói:
- Em em xin lỗi chị! Chỉ vì em trót dại nghe lời cô ta mà đụng đến em chị! Chị cho em xin lỗi!
- Cứ kể hết mọi chuyện ra đi! ly nạt
- ..... Bọn chúng kể ra tất cả những gì mà phương vừa kể, đôi khi còn thêm mắm thêm muối vào để đổ thêm dầu vào lửa! ly vừa nghe kể vừa tức giận nhìn sang linh, tình hình bây giờ là ly đang rất, rất muốn ghết linh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận