Sự Thay Đổi Của Trái Tim Băng Giá
-- 5 A.M, biệt thự ICE --
Nó đang ngủ và trong giấc mơ miệng nó lẩm bẩm
- Mẹ... mẹ ơi... hix... mẹ tỉnh zậy đy... mẹ... ko được... ngủ giờ này... hix... con...on sợ lắm! huhu... – Nó khóc ngay cả khi đang ngủ.
- KO!!!!! – Nó hét lên rồi bật ngồi zậy
Cô và nhỏ từ phòng bên cạnh chạy sang phòng nó vẻ mặt lo lắng
- M` sao zậy? Snow m` đừng làm t sợ... – Cô ôm nó
- M` lại mơ à? m` ổn chứ? – Nhỏ nhìn nó lo lắng. Thý hai con bạn nó tự trấn tỉnh mình lau khô nước mắt
- I'm fine – Nó nói rồi giở tay cô ra
- Zậy mà ổn. M` xem m` đang nói bằng ngôn ngữ gì zậy? – Cô hỏi nó
(Để tg giải thích luôn cho. Nó lúc nhỏ đã sống ở Anh với mẹ nó tới năm nó 10 tuổi mới về Việt Nam sinh sống nên khi tâm trạng nó chuyển biến xấu nó thường dùng Anh ngữ để giao tiếp)
- Nó nói ổn thì cứ tin ổn đy! Mình về chuẩn bị đy học! – Nhỏ nói với cô
- Cái gì? Đy học? – Cô ngạc nhiên
- Ukm! Pama t bắt t đy học! Ko lẽ tụi bây ở nhà? – Nhỏ nói
- Đy... thì đy... nhưng học trường nào? – Cô hỏi
- Học trường Gold Star! t hiện đang làm Chủ Tịch trường đó nên m` đừng lo! – Tới lúc này nó mới bình tĩnh lên tiếng
- Ukm zậy tụi t đy đây! – Nhỏ nói rồi kéo cô ra ngoài
Nó nhìn tấm hình khẽ thở dài rồi đy vào WC làm VSCN và chuẩn bị đy học.
-- Một lúc sau --
Nó bước xuống lầu và ngồi vào bàn ăn rồi nhìn hai con bạn môi nó khẽ mấp máy
- T sẽ giấu thân phận làm học sinh nhận học bổng với lực học tối đa
- Hả? Thôi tụi t ko giấu đâu! – Nhỏ và Cô đồng thanh, biểu môi nhỏ tiếp – Zậy mày tính giấu như thế nào?
- Đy xe điện (ý nó là xe đạp điện á m.n), sử dụng hàng rẻ – Nó thản nhiên đưa một thìa cơm vào miệng - ha! M` thông minh nhể! – Cô nói rồi vỗ bàn
- m` điên chắc nó thông minh có thừa m` ạ IQ tối đa mà! – Nhỏ vỗ vai nó khiến nó khẽ nhăn mặt.
- Xong rồi! t đy trước – Nó nói rồi xách cặp ra xe đeo phone vào tai bật nhạc và chạy đy.
Dọc hai bên đường rất rất nhiều ánh mắt hướng về nó dò xét và bàn tán đủ điều - Cô ý đẹp quá! – sinh 1 - Quá chuẩn, quá cool – sinh 2 - Ước chi t có cô ấy là bạn gái! – sinh n
- Thý ghê, nhìn mặt con nhỏ đó đy, láo như trái táo! – Nữ sinh 1
- Chắc cũng phấn chứ làm gì có người da đẹp dữ zậy! – Nữ sinh 2 (Nó dị ứng phấn mà sao sử dụng được?)
- ........ – và còn nhiều nhiều nữa nhưng nó ko nghe thấy hoặc đúng hơn là ko để ý. Nó cứ thế lái xe rẽ vào trường
-- Trường Gold Star --
Nó lái xe vào nhà gửi xe của học sinh cùng lúc đó cô và nhỏ cũng đến.
- Hey, đến sớm thế? – Nhỏ vỗ vai nó
- ... – Nó im lặng làm nhỏ quê 1 cục
- Thôi lên phòng hiệu trưởng nào – Cô lên tiếng để phá tan cái không khí ngột ngạt này
- Ukm – Nó và nhỏ đồng thanh rồi cả ba bước đy hướng đến phòng hiệu trưởng.
"Rầm" – Cánh của phòng hiệu trưởng bị nó đạp phăng
- Đây là ba tiểu thư sẽ vào làm học viên mới đúng ko ạ? – Ông hiệu trưởng giật mình hỏi
- Ukm – Nhỏ nói
- Zậy mời ngồi – Ông nói
- Dài dòng! Phòng mấy? – Nó nhìn xoáy vào ông hiệu trưởng làm ông đổ mồ hôi hột.
- V..Vâng thưa... 11A1... – Ông hiệu trưởng lắp bắp tụi nó chẳng thèm chào hỏi cùng quay lưng bước đi. Bên trong ông hiệu trưởng lấy khăn thấm mồ hôi thở gấp
- Nguy... Nguy hiểm thật (ý nói cái nhìn của nó á) – Ông vuốt ngực
-- Lớp 11A1 --
Tụi nó vừa đến cửa lớp thì cô giáo cũng đến
- À... các em có phải học sinh mới ko? – Cô giáo nhìn tụi nó và nhận thấy cái gật đầu của tụi nó bà cô mới quay sang bước vào lớp
- Trật tự! hôm nay lớp ta có 3 thành viên mới – Cô hào hứng vì cuối cùng lớp mình cũng đủ người.
- Là nam hay nữ zậy cô? – Học sinh 1
- Có xinh gái, đẹp trai ko cô? – Học sinh 2
- Có đáng yêu, ngoan hiền ko cô? – Học sinh n
- IM LẶNG! – Bà cô hét rồi gõ thước lên bảng – Các em vào đy! – Bà cô hướng ra phía của lớp. Từ bên ngoài tụi nó bước vào
- Giờ các em hãy tự giới thiệu về bản thân mình đy nào! – Bà cô cười hiền - Xin chào mình là Nguyễn Ngọc Thanh Như là học sinh mới chuyển đến Việt . Mong các bạn giúp đỡ – Nhỏ cười tươi làm một số (nhiều) các bạn nam xịt máu mũi
- Dương Huỳnh Bảo Ngọc – Nó nói rồi nhìn lơ đãng
- Phan Trần Thanh Thanh, mong được giúp đỡ – Cô nói
- Xin ình hỏi các bạn là con của tập đoàn nào zậy? – Nhỏ Hoa đứng zậy hỏi
- À... mình con tập đoàn Nguyễn Ngọc thứ 3 thế giới – Nhỏ nói trên môi vẫn là nụ cười
- Học sinh nhận học bổng – Nó ko một chút biểu cảm
- Tập đoàn Phan Trần thứ 2 thế giới – Cô nói
- Ý trời tưởng hay ho gì ai ngờ học bổng! – Nhỏ Hoa nói
- Ủa mà đáng lẽ học bổng thì ko xứng vào lớp VIP! – Nhỏ Lan cũng y như chị mình lên giọng chua ngoa, đanh đá.
(Thái Thiên Hoa (nhỏ Hoa) con gái trưởng tập đoàn họ Thái đứng thứ 10 thế giới thích cậu, Thái Thiên Lan (nhỏ Lan): em nhỏ Hoa thích anh)
- Chỗ ngồi? – Nó nhìn cô
- Lớp ta chỉ còn 3 chỗ ngồi nên Thanh Như ngồi với Nhật Nam, Bảo Ngọc ngồi với Khải Hàn, Thanh Thanh ngồi với Khánh Minh – Cô vừa nói vừa chỉ chỗ cho tụi nó
- Sau tụi này lại được ngồi với các hoàng tử? Ko công bằng! – Nhỏ Hoa tức tối đập bàn.
- Lời tôi nói ko được cãi! – Bà cô tức giận rồi xoay qua tụi nó nói giọng nhẹ nhàng – Các em về chỗ ngồi đy để còn bắt đầu tiết học nữa.
- Dạ - Nhỏ và cô đồng thanh riêng nó chỉ gật đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...