Sự Thật Bí Ẩn (Ghost)

Jason bước vào với anh quản lí đi sau
Nhà nạn nhân  
Anh đi về phía máy tính, ngồi xuống chiếc ghế đối diện.
Bấm một hồi loạn xạ….
-  Chết tiệt! – Jason tức giận đứng lên
Đúng thôi, ngay cả chuyên gia máy tính cũng không làm được huống chi là anh!
-  Như vậy là hết cách rồi! Chúng ta sẽ chẳng tìm được ai là người đã nhắn cho nạn nhân tin nhắn kia! – Anh quản lí buồn bã
Nghe đến đây, trong đầu Jason lóe lên một tia sáng
- Chưa phải đã hết cách đâu – Anh cười với nụ cười nửa miệng
___________________________________________________________________
Bầu trời mùa thu có chút se lạnh
Tại nhà bác John
Ryna mặc cái áo khoác mỏng, đội cái mũ đen, đi rón rén trên từng bậc cầu thang như vừa làm điều gì xấu
Cô ngó ngó nghiêng nghiêng không thấy bác John đâu vội chạy vụt xuống phòng khách để ra khỏi cửa
Đang mở cửa thì…
-  Tối mà cháu còn đi đâu thế?
Ryna giật mình quay lại thấy bác John đang thưởng thức ly trà nóng trên bàn, ung dung xem ti vi
-  À ..à ..cháu…cháu đi dạo ạ - Ryna gãi đầu, hình như lí do không được thuyết phục cho lắm
-  Đi dạo á? – Bác John quay ra nhìn cô – Cháu có cần phải ăn mặc kiểu này không?- Bác hỏi dò xét
Cô nhìn lại mình đúng là hơi kì thật! Cô nói là đi dạo thế mà mặc quần áo như sắp đi ăn trộm đến nơi!
Một màu đen đến lóe mắt! Cái màu đánh lừa thị giác khiến cho cô dễ hòa mình vào màn đêm phủ lạnh như tối nay!
-  Cháu…à…ăn mặc thế này có sao đâu ạ! – Cô bắt bẻ lại

-  Haizz! Thôi được rồi, đi đâu thì đi nhớ về trước 9h tối – Bác John quay ra xem ti vi
-  Cháu cảm ơn bác! Chúc bác một buổi tối tốt lành! – Ryna cảm ơn rối rít, cúi người chào bác rồi đi ra khỏi cửa
Cô đi trên đường, bây giờ gần 7h tối! Ể sao ít thời gian quá vậy, chỉ vẻn vẹn 2 tiếng đồng hồ
Cô chạy thật nhanh vì một chút nữa thôi cô sẽ gặp Nghiên Nhi và hai người sẽ có một cuộc đột nhập vào trường Stars Museum….
 …..
(Trở lại 2 tiếng trước)
Ryna vừa xuống lớp, tiếng chuông vào lớp cũng vừa kêu lên một hồi
Cô ngồi xuống cạnh Nghiên Nhi, lại nhớ ra Nghiên Nhi từng nói ba cô nàng cũng đang điều tra vụ án này
-  Cậu có biết một chút thông tin gì về nạn nhân không – Ryna hỏi
-  Mình không biêt – Nghiên Nhi đáp lại
-  Haizzz!
-  Ryna! Tối nay cậu rảnh không
-  Để làm gì? – Ryna đang không có tâm chí
-  Một cuộc đột nhập vào Stars Museum! Ok chứ - Nghiên Nhi cười tinh nghịch
-  Thật sao? – Mặt Ryna có vẻ mừng rỡ nhưng nhanh chóng tiu ngỉu – Làm sao mà vào được chứ! An ninh ở đây ngày càng nghiêm ngặt
-  Đấy mới là cái sơ hở! – Nghiên Nhi đắc ý
-  Hử?
Thì ra là vậy! Cái sơ hở mà Nghiên Nhi nói đúng là giải pháp vô cùng hiệu quả để hai người lọt vào trong dễ dàng!
Để tăng cường an ninh, trường Stars Museum đã cài đặt hệ thống kiểm tra ngay trước cổng trường.
Khi toàn bộ học sinh rời khỏi trường, hệ thống này được đặt ra, chỉ những người có nhiệm vụ mới được vào trường bằng cách đưa thẻ thông tin của mình trước một cái bảng thông minh thay vì phải khóa. Mà ông Lâm Điền – ba Nghiên Nhi chính là người trực tiếp chỉ huy vụ án lần này nên chắc chắn sẽ có một cái. Vậy thì Nghiên Nhi chỉ cần “lấy trộm” là sẽ vào trường ngay!
-  Hay đấy mình cảm ơn cậu trước nha! Chúng ta sẽ hẹn 7h tại Modern Cake trước cổng trường nhé! – Ryna cảm ơn rối rít

-  Nhất trí luôn!
……..
Ryna đứng trước tiệm bánh
Bây giờ 7h rồi mà cô chẳng thấy bóng dáng Nghiên Nhi đâu
Chỉ thấy có một bóng người lạ đang tiến về phía mình…
-  Á…- Ryna hét lên
-  Hì! – Nghiên Nhi bỏ mũ bỏ kính cởi áo khoác cũ sờn ra, giơ hai ngón tay tạo thành hình chữ V
-  Hờ hờ! Cần thiết phải “hóa trang” không? – Ryna cố nặn nụ cười
-  Không làm thế thì sao bác quản gia nghĩ là chị giúp việc nhà mình chứ! – Nghiên Nhi bĩu môi
-  Ừ! Tốt lắm! Lần sau tiếp tục phát huy! – Nói đểu à nha
-  Xí! Thôi không nói nữa vào vấn đề chính đi! – Nghiên Nhi lục lọi túi áo- Nhìn này!
-  Woa! Cậu tài thật đấy, ba cậu là cảnh sát mà cậu cũng có thể lấy dễ dàng- Ryna nhìn cái thẻ thông tin khen ngợi
-  Haizzz! Chuyện nhỏ thôi! Chúng ta vào đi!- Nghiên Nhi chỉ tay về phía trường
-  Let’s go!
Nghiên Nhi làm mọi thao tác một cách nhanh chóng! May mắn cho hai cô nàng, mấy bác bảo vệ đâu mất tăm mà không biết là cổng đang mở
Bên trong trường khá tối! Mọi ánh sáng đều chỉ nhờ vào chiếc đèn pin nhỏ hai người mang đi! Mà nó chỉ có tác dụng soi đường chứ không thể nhìn rõ mọi vật xung quanh!
Theo ý tưởng của Ryna, cả hai sẽ cùng đến phòng giáo vụ - nơi mà đoạn clip được thực hiện!
Đây là nơi làm việc của các thầy cô giáo! Thế mà học sinh có thể ra vào tự do!!?
Cả hai mạo gan lục lọi các tủ, ngăn bàn, ngăn kéo mà chẳng có mục đích tìm gì! Họ có lẽ cho rằng nạn nhân có thể để lại dấu vết gì đó nơi đây!
Nhưng đâu có thấy gì khả nghi!

-  Nói xem, Ryna. Cậu đã có vật chứng nào đó rồi đúng không? – Nghiên Nhi vừa tìm kiếm vừa nói
-  Có. Mình nhặt được một mảnh thủy tinh tại hiện trường, cửa sổ phòng tin ngay dưới hiện trường vụ án được thay kính, ống dẫn nước từ tầng thượng xuống tầng 1 có màu bóng như bôi mỡ ở khu vực tầng 3 tức là phòng tin. Nhưng mà ra đây chẳng thấy thêm được gì!
Ryna đứng dậy đóng bàn một tiếng “ Xoạch” rõ to!!? Không tìm được gì mà!
Thế rồi…
Có ánh sáng chiếu thẳng vào phòng giáo vụ!!?
Cô nhanh chóng ngồi phịch xuống nền đất, thở dốc!
-  Rõ ràng tôi vừa nghe thấy tiếng gì đó mà! – Bác bảo vệ 1 thắc mắc
-  Ông nên đi khám bệnh đi! Tôi với ông cùng đứng chỗ này, ông nghe thấy mà tôi lại không nghe thấy là sao? – Bác bảo vệ 2 tuy không tin nhưng vẫn lo nên bước thử vào phòng giáo vụ
Bác ta bước vào căn phòng tối om một mình lại cảm thấy sợ sợ nhưng vẫn cố tỏ ra dũng cảm lắm! Chẳng may có con ma nào ở đây thì sao!!?
Nghiên Nhi và Ryna nấp tại 2 cái bàn giáo viên khác nhau! Nghiên Nhi lấy tay che mặt để không muốn nhìn điều tồi tệ mà cô bạn của cô vừa làm xong! Còn Ryna dùng tay bịt chặt miệng để không phát ra thêm tiếng động nào nữa, trống ngực cô đập thình thịch!
Bác bảo vệ tiến nhanh về chỗ cái bàn Ryna đang nấp!
Cô hoảng sợ hơn nữa! Bắt đầu run!
Bước chân ấy tiến thêm bước nữa chiếu đèn pin xuống chỗ Ryna ngồi thì…
-  Thôi ông ơi! Tôi sợ cái nơi này lắm rồi nhanh nhanh về phòng đi!
Như là đúng ý, bác ta không muốn tỏ ra dũng cảm nữa, nhanh chóng quay về, nơi này thật lạnh lẽo, u ám!!
-  Cũng được thôi! Tôi cũng chẳng thấy gì cả!
Hai ông bảo vệ đi được một lúc
-  Tốt lắm, Ryna! Cậu suýt nữa hại chết hai đứa mình – Nghiên Nhi thở phào nhẹ nhõm
-  Và kết quả của chúng ta là chẳng thấy gì cả! Về thôi – Ryna đứng lên trước
Hai người nhanh chóng thoát khỏi công trình khổng lồ này.
Nghiên Nhi lại lấy cái thẻ thông tin của ba mình ra.
Thế nhưng….
Từ phòng bảo vệ bác bảo vệ 1 bước ra nhìn thấy có người phía cổng trường.
Ryna quay ra thấy bác bảo vệ nhìn hai cô nàng!!?
-  Nghiên Nhi! Không xong rồi! – Cô lay lay tay Nghiên Nhi – Nhanh lên trời ơi! – Hét toáng lên

Nghiên Nhi quay ra cũng thấy bác bảo vệ
Ôi trời ơi! Biết làm sao trong tình huống éo le này đây!!?
Bác bảo vệ đứng như chôn chân, có lẽ bác ấy tưởng là ma!!? Nhưng mà có ma nào mặc quần áo đen, đeo kính, đi giày không!!?
-Nhanh lên Nghiên Nhi! – Ryna thúc giục
Nhưng lần này loay hoay mãi cô nàng không mở được cửa
BBV 1 kêu to:
-  Có trộm….
Cả hai ông BV đều chạy ra, Nghiên Nhi cùng Ryna hét to
-  Á…
May quá! Cổng mở rồi, cả hai nhanh chóng thoát ra ngoài! Nghiên Nhi rút thẻ ra! Cánh cổng tự động đóng!!
Nghiên Nhi và Ryna đã chạy đi khá xa
-  Muahahaha – Tiếng cười giòn giã vang khắp của hai người
-  Mình không nghĩ chơi sỏ mấy ông bảo vệ vui đến thế- Nghiên Nhi ôm bụng
-  Còn cười được à! Chuyến này coi như công cốc rồi - Ryna thay đổi sắc mặt nhanh chóng
-  Tất nhiên là mình đã có cách – Nghiên Nhi cười tiếp
-  !!?
***
Tại nhà Nghiên Nhi
-  Bà xã, em có thấy thẻ thông tin của anh đâu không? – Ông Lâm Điền lo lắng sợ mất
-  Thẻ của anh sao lại hỏi em chứ? Mà anh thấy con bé Nghiên Nhi đâu không?
-  Chẳng nhẽ…- Cả hai ông bà đều đồng thanh, quá rõ để biết rồi !!
___________________________________________________________________
Tác giả :
Ngày mai có chap mới liền ^^


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận