Sự Tan Chảy Của Trái Tim Quỷ

Hôm ấy, cũng là một ngày bình thường như những ngày khác

Reng.......reng.........reng........tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi vang lên.

Hôm nay, vì tụi hắn bận việc gì đó nên bảo tụi nó xuống căng tin trước. Nhưng điều đó thì liên quan gì đến tụi nó. Có khi vắng mấy tên loi choi ấy còn cảm thấy yên tĩnh hơn, thần kinh không căng như dây đàn. Bình thường tụi nó cũng xuống căng trước mà. Tụi chuẩn bị ra căng tin để thực hiện cái nghĩa vụ cao cả là lấp đầy cái bao tử trống rỗng của mình. Nhưng chưa bước chân ra khỏi cửa lớp, một cô bạn đã chạy đến bên tụi nó, đưa tụi nó một mẩu giấy nhỏ. Tụi nó mở tờ giấy ra thì bên trong chỉ vỏn vẹn mỗi mấy dòng chữ: Sân sau trường! Một mình.

Thấy tụi nó cầm tờ giấy lạ, Quân và Bảo cũng nhảy vào coi thì thấy dòng chữ ấy. Mặt Bảo biến sắc

-Lũ con người đáng chết! Dám thách đấu. Cô chủ! Xử thế nào đây?- Bảo nói. Hiện tại, bộ mặt cậu như muốn ăn tươi nuốt sống người khác.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô như tìm câu tả lời.

-Ta đi một mình- Cuối cùng cô cũng cất tiếng trả lời.


-Nhưng....-Bảo

-Anh đừng quên họ chỉ là bọn con người hạ cấp-nhỏ chen vào (Hell thành thật gửi lời xin lỗi đến tất cả những ai là con người đang đọc chuyện của Hell.)

-Tôi biết nhưng......- Bảo vẫn lo lắng

-Không sao. Đi thôi em!- Cô nói rồi kéo tay nhỏ đi

-ơ..._Bảo ú ớ với theo

-Không sao đâu. Em nên nhớ họ là ai.- Quân nãy giờ im lặng mới lên tiếng.


Tại sân sau trường, một đám nữ sinh ăn mặc chải chuốt đang đứng chờ tụi nó.

Tụi nó nghênh nganh bước vào.

-Tụi mày vẫn còn kiêu gớm nhỉ...bọn mặt dày- một con ả chua ngoa lên tiếng

-Còn dám mò đến cơ à....tưởng mình oai lắm chắc- Một ả khác tiếp lời. Tức thì năm mươi cái mồm đang có mặt tại đó liền "sủa" theo.

-Chị hai và chị ba đến- một nhỏ đứng cuối hàng lên tiếng. Tức thì tất cả giãn ra hai bên nhường đường cho hai đàn chị bước đến. Là ả Hồng và ả Tuyết.

-Sao hả các cô búp bê. Tao đã cảnh cáo là không được động đến hai chàng hoàng tử của trường rồi cơ mà- ả Tuyết cất giọng chua ngoa chói tai.

-Đúng là đồ đũa mốc chòi mâm son. Sao? Sợ rồi à? Vẻ mặt kiêu hãnh lúc nãy đâu?- ả Hồng tiếp lời chị mình. Cứ thế, hai ả "rắn độc: cứ huyeenh thuyên một lúc. Bất ngờ, nhỏ lên tiếng:

-Mang hai cái ghế coi. Đứng nãy giờ nghe chó sủa mỏi chân quá. Nếu bọn mày biết điều, tao có thể đặc ân huấn luyện bọn mày thành chó nhà. Nhưng có lẽ bọn mày nên ngoan ngoãn hơn bởi với bọn mày, tao nghĩ nên đưa vào lớp huấn luyện đặc biệt.

-Mày nói cái gì. Bọn bay lên hết cho tao- ả Hồng tức giận "rống" lên. Lập tức 50 con nhỏ đàn em xông lên, tiến về phía tụi nó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui