Sự Ràng Buộc Của Ái Tình Từ Kiếp Trước

Tên nam nhân liền nói: nếu cô nương đã muốn đấu thì ta xin nhận lời! nhưng nếu cô thua cô phải đồng ý với ta cho người bạn của ta cơ hội theo đuổi cô. Đồng ý chứ?

Mạc Mạc mỉm cười rạng rỡ đầy sắc xuân: Được! còn nếu thúc thua thì hãy cởi đồ đứng giữa sảnh 2 canh giờ được chứ?

Tên nam nhân khoái chí vô cùng, vì hắn rất tự tin ở nước của hắn cầm, kì, thi, họa, bắn cung, cưỡi ngựa, ăn nói, dung mạo hắn đều dẫn đầu. Nếu luật thi đấu để hắn ra thì cơ hội chiến thắng của hắn là 99% rồi.

Mạc Mạc dường như đọc được suy nghĩ của hắn liền cao giọng: Thúc thúc! luật chơi cho thúc ra, sân chơi là của ta

Tất cả mọi người trong Lưu Cao Phường sau khi nghe liền trợn mắt, cho dù cô nương này có xinh đẹp nhưng mà ăn nói như vậy có phải là quá ngông cuồng không?


Tên nam nhân được gãi đúng chỗ ngứa liền cười vô cùng vui vẻ. Hắn lập tức công bố luật chơi ngay tại chỗ: cô nương, ta và cô cùng nhau biểu diễn tùy theo sở trường của mình sau đó dựa ra các vị quan khách ở đây mà phân định thắng thua

Mạc Mạc liền hỏi: Thúc thúc đã chắc chắn rồi đúng không?

Nhận được cái gật đầu của tên nam nhân Mạc Mạc liền đi chuẩn bị. Cả 2 người hẹn nhau quyết đấu tại nơi sảnh múa của các cô vũ công

Trong phòng Mạc Mạc đang rửa sạch cơ thể sau đó trang điểm thay quần áo trông cô rất bình tĩnh không có gì là lo lắng càng không quan tâm thời gian chỉ cần tiếng gõ 1 cái là tới giờ quyết đấu. Dù cho ông chủ Lưu rất lo lắng nhưng ông ấy càng muốn xem bản lĩnh của đứa con gái này hơn. Hiện tại trời đã tối cũng chính là thời điểm đông khách nhất của Lưu Cao Phường. Mọi người cũng rất hứng thú với màn so tài này của 2 người Mạc Mạc và tên nam nhân tuấn tú đẹp trai soái ca nhuốm đầy phong trần.


Nhìn bộ dạng của hắn chăc cũng đoán được hắn ra vào mấy chốn ăn chơi không hề ích kiến thức về các loại tài nghệ chắc là không đùa được đâu. Ngược lại vị cô nương kí nhìn bộ dáng vô cùng thảm hại cho dù ăn mặt giống lúc sáng mà biểu diễn không hơn tên nam nhân kia thì cũng không thể thắng được đâu.

Mọi người trong Lưu Cao Phường đều đã sẵn sàng chọn vé của mình rồi. Chỉ chờ tới lúc 2 người kia trổ tài của mình mà thôi.

Lưu Cao Phường vào buổi tối vô cùng hoa lệ, các đèn lồng đớm sáng được treo khắp nơi, hoa và các mùi hương khiến cho mọi người say đắm, nhạc vang lên trong ánh đèn vàng càng khiến cho cả 1 Phường trở nên thu hút và mê làm cho người nghe đắm say. Các cô gái đều xinh đẹp rạng rỡ như hoa như ngọc. " Họ chỉ bán nghệ không bán thân " điểm đặc biệt nhất của Lưu Cao Phường chính là ánh trăng. Ở giữa sân khấu rộng có 1 lỗ to trên trời khi trăng sáng tứ phía màu vàng ở giữa có ánh sánh của nhật nguyệt, dải lụa mê người các giỏi hoa được treo khắp nơi ở phía sau là lầu cao được chạm khắc đẹp vô cùng.

Tới giờ theo như bàn bạc tên nam nhân đó chính là người diễn đầu tiên sau tiếng gõ to tất cả mọi người đều la hét ầm ĩ vì phấn khích không khí vô cùng nóng các quan khách còn đang nhiệt tình cãi nhau xem ai thắng, ủng hộ ai thì tên nam nhân đó đã từ ở lỗ hỗng trăng tròn mà bay từ từ xuống


Làn da màu trắng của hắn cùng với bộ đồ, ở trong bộ đồ màu đen phía trên cổ có dây màu vàng ánh kim ở phía dưới che hình tam giác chéo nhau ở bên ngoài thì khoát 1 chiếc áo màu đỏ lông sói đen hắn từ trên cao bay xuống đáp đất 1 cái tất cả mọi người đều reo hò ầm ĩa cổ vũ nhiệt tình. mái tóc dài được búi lên phía sau. Hắn bắt đầu thổi sáo để chén trà trên đầu mình bắt đầu hòa vào tiếng sáo du dương mà day dứt xem lẫn có chút mê mê tỉnh tỉnh. Vừa thổi vừa lướt qua các sợi trăng hắn như 1 cái bóng bước đi chuyển động vô cùng ổn định ngay cả ánh trăng hắn cũng đi qua được. Nghe tiếng sáo của hắn mọi người vừa thưởng thức âm tấu du dương vừa xem sự chuyển động nhanh nhạy mà trà không hề đổ xuống đầu. Sau khi ánh trăng thu về không chiếu nữa thì tiếng sáo cũng dứt, và nó mang theo sự lưu luyến của mọi người. Khi sáo ngừng thồi tất cả còn đang thưởng thức đến âm vang cuối cùng. Tiếng vỗ tay và la hét như sấm vang dội khắp nơi. Hắn mỉm cười rồi đi xuống sàn diễn trong tiếng tung hô của mọi người. Trong lòng hắn đã mặc định huynh đệ tốt chắc chắn sẽ rất cảm tạ mình vì lần này chiến thắng trong tầm tay rồi, giờ chỉ xem con nhóc đó diễn trò mèo.

Mạc Mạc ở trong phòng sau khi nghe xong đoạn sáo cô cũng cảm thán quả nhiêu hắn thổi rất hay nhưng, vẫn thua tỷ tỷ 1 chút.

Mang theo sự tự tin vô cùng đi ra để biểu diễn, coi như đây là món quà mà Mạc Mạc dành tặng cho cha nuôi và các quan khách.

Mạc Mạc bước ra cô rất sợ ánh trăng nhưng cô chủ sợ trăng tròn trăng hôm nay đúng là rất đẹp nhưng lại là trăng khuyết.

Ánh nhật nguyệt tỏ sáng lần nữa bạch nguyệt quang của Lưu Cao Phường đã xuất hiện. Mạc Mạc lần này không mặc đồ màu đỏ, cũng không mặc màu xanh lam lần này cô mặc màu vàng pha lẫn ánh xanh lục


Vừa bước ra sàn múa tiếng thét như ong vỡ tổ của cả Lưu Cao Phường đã như rồng mà gầm thét, tất cả mọi người không tin vào mắt mình cô nương lúc nãy còn đang lôi thôi hiện giờ không khác gì thần tiên hạ phàm. Từ khi Mạc Mạc bị Phổ Trạch đánh vết thương đầy người cô đã không còn mặc lại trang phục diễn múa như lúc trước. Nhưng kì lạ cơ thể của cô có 1 năng lực rất thần kì chỉ sau vài tuần các vết sẹo sâu như thế nào cũng lành lại hoàn toàn không có dấu vết. Làn da trắng nõn nà mềm mịn của Mạc Mạc dưới ánh trăng trang phục màu vàng càng làm nổi bậc cô hơn bao giờ hết. Trước đây Mạc Mạc rất ghét ánh trăng không bao giờ nghiêm túc thưởng thức sự tuyệt diệu của ánh trăng hiện giờ Thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Cô phải thể hiện hết mình để giải phóng toàn bộ tài hoa của mình

Mạc Mạc trong bộ đồ màu vàng kia pha ánh xanh dưới ánh nhật nguyệt sáng soi cô bắt đầu nhảy từng bước theo âm nhạc, mái tóc xoăn bồng bềnh dài tới thắt lưng vòng cài đầu màu vàng nhô lên nó rũ xuống từng dây chân châu nhỏ nhắn ở 2 bên cài có 3 con hồ điệp màu xanh từ nhỏ đến lớn và chiếc nơ vàng kim với dây băng bằng hạt kim sa điểm xuyến cho gương mặt của Mạc Mạc trong ánh trăng càng mỹ lệ hơn, gương mặt bầu bĩnh với chiếc má đỏ non hồng hào và đôi môi anh đào căng mọng đang thả rong theo từng bước chân của cô, đôi mắt câu hồn dưới ánh trăng càng thêm sức công phá mãnh liệt, từng biểu cảm từng động tác của cô giống như 1 chú bướm đang nhảnh múa cùng với ánh đèn vàng sáng rực rỡ. Chiếc áo màu vàng có phần vai màu xanh đang xòe ra như 1 chiếc lá xanh tươi đang đón chờ mùa xuân xanh của mình, những dây vòng vàng được quấn quanh chiếc áo từ phía ngực tới tận phía rìa chiếc áo. 2 chiếc dây màu xanh dài theo màu mà nhẹ xuống có xâu chân châu trắng ngà theo nhịp độ mà lắc lư liên tục. Vải lụa quấn quanh 2 tay của cô liên lục phát huy công dụng khiến cho điệu múa cô cùng có hồn lại tôn lên vẻ đẹp hoa mỹ của vị giai nhân. Cùng với chuyển động linh hoạt của cơ thể Mạc Mạc cảm thụ hòa âm mà nhảy nhót như đã tìm lại bản thân mà mình đánh mất, vào thời khắc này, cô chính là Mạc Mạc là phiên bản độc nhất vô nhị là phiên bản tuyệt hảo nhất không ai so sánh được.

Mạc Mạc xoay tròn theo âm điệu trên sàn diễn những hoa văn màu đỏ vàng vô cùng xinh đẹp dưới bước chân của cô những âm vang từ trang phục và tiếng dây vàng len ken hòa cùng âm tấu, sau khi xoay tròn Mạc Mạc ước người ngã ra sau cả chun trà được để trên ngược của cô mà không hề rơi 1 giọt nào. Cùng với tiếng reo hò như gió rít bên tai Mạc Mạc tiếp tục hòa lẫn vào không khí nóng rực của Lưu Cao Phường. Dải lụa quấn quanh tay như có sinh khí bổ trợ càng khiến điệu nhảy như 1 chú bướm phá kén mà tự do. Mạc Mạc nhảy lên trời, dưới ánh trăng cô từ từ đáp xuống chỉ cách sàn diễn 1 chút thì cô bỗng cong chân 1 chân gác trên vai 1 chân trụ. Linh khí bao quanh cơ thể của Mạc Mạc vô cùng xinh đẹp khiến người khác không thể rời mắt.

Ánh trăng sau khi thu lại Mạc Mạc nhảy lên theo dây lụa cô lấy cây đàn xoay 1 vòng lớn trên không trung rồi lộn người đáp đất 1 chân đỡ đàn 1 chân duỗi thẳng tấu 1 bản nhạc mà lúc trước Tịnh Nhã đã dạy cô. Tên nam nhân từ nãy tới giờ không thể tin nổi vào mắt mình nhưng khi nghe âm điệu mà cô đàn hắn liền cầm cây sáo ngọc của mình từ trên lầu bay xuống. 1 người đứng thổi sáo, 1 người ngồi đánh đàn. Trong Lưu Cao Phường hôm nay giờ phút này nóng hơn bao giờ mọi người la hét khàn cả cổ vì phấn khích có người lại dùng tâm mà cảm thụ tiếng nhạc đang hòa lẫn trộn lại với nhau tiếng sáo và đàn tì bà song hành. Vô cùng hay

Nhưng trong tiếng reo hò cổ vũ như ong vỡ tổ đứng trên lầu 2 có 1 cô nương thần bí đã quan sât bọn họ từ nãy tới giờ. Sau khi nhìn thấy màn song khúc của 2 người thì cô ấy đã tức giận tới nỗi bóp gãy cả miếng gỗ lan can rồi bỏ đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận