Sự Ràng Buộc Của Ái Tình Từ Kiếp Trước
Ở bên này Xung La đang tìm kiếm Nhạn Diên trong vô vọng vừa đi vừa suy nghĩ phải trả lời cô như thế nào. Bỗng nhiên đầu của Xung La lóe sáng nếu như tất cả mọi nơi đều không có vậy thì chỉ có thể ở Khu vườn hoa và hồ
Vừa suy nghĩ là liền chạy đến đó quả nhiên. Ánh chiều tà phía sau lưng hắn mỹ nhân xõa mái tóc dài cô đang ngồi 1 mình bên hồ nước ánh mắt đang chăm chú nhìn dòng nước dưới chân mình nghe thấy tiếng gọi Nhạn Diên liền quay đầu 1 cơn gió mạnh khiến tóc cô bay khắp nơi như 1 dòng suối dài đang chảy đôi mắt của cô ấy nhìn hắn lúc ấy trong mắt 2 người chỉ có đối phương
Xung La đi đến, Nhạn Diên luống cuốn lấy tay tóm tóc lại không ngờ mất thăng bằng, Nhạn Diên ngã ra phía sau Xung La lập tức nắm lấy tay của Nhạn Diên. Ai ngờ sau nụ cười ngọt ngào và ánh mắt mê hoặc đó Nhạn Diên dùng sức kéo Xung La ngã xuống, cả 2 đều ngã dưới hồ Xung La chống 2 tay qua ngang lỗ tai của Nhạn Diên chân của hắn thì 1 cái chống ngay giữa khe đùi 1 cái song song với cái chân kia
2 ánh mắt va vào nhau Nhạn Diên thì thầm với ánh mắt đầy mê hoặc: ngài có đồng ý hay không? nhị hoàng tử
Mắt của Xung La vẫn nhìn Nhạn Diên không rời, hắn trả lời: có. Vừa nói xong Nhạn Diên lập tức choàng tay qua cổ của hắn cả 2 người hôn nhau không phải 1 cái chạm nhẹ như lúc nãy mà là 1 nụ hôn đầy khoái cảm, lăn lộn dưới nước cả 2 đều ướt sũng nhưng dưới không khí đầy tình như thế này ai lại qua tâm sau khi môi tách môi chiếc lưỡi hư hỏng kéo ra 1 chiếc chỉ bạc, chất lỏng trong suốt chảy xuống khóe miệng của Nhạn Diên, ánh mắt của cô thật sự có 1 sức hút mãnh liệt không ai có thể cự tuyệt nó cảm giác này là lần đầu mà cô được cảm nhận
Xung La ôm chặt eo nhỏ của Nhạn Diên bế cô ra khỏi cái hồ hắn nói: ta thật sự rất yêu Nhạn Diên
Phải! là Nhạn Diên không phải là Tuyết Vấn, ta ghét cái tên này tên ta là Nhạn Diên bất cứ lúc nào ta cũng muốn huynh gọi ta bằng Nhạn Diên . Truyện Phương Tây
Xung La: ướt cả rồi, cơ thể muội mảnh mai như vậy có bị bệnh không
Nhạn Diên: hưmm ta không biết có bệnh không ta chỉ biết huynh bế như vậy rất ngại đó
Chiều tà cùng tiếng nói vui vẻ đầy ngọt ngào, có lẽ từ đây Nhạn Diên biết yêu rồi
TRONG CUNG CỦA XUNG LA
Nhạn Diên bị bế về phòng những người hầu nhìn thấy ai cũng đỏ mặt Nhị điện hạ bế Tuyến Vấn cô nương trở về phòng cả 2 đều ướt nhẹp khiến cho bọn người hầu tò mò không thôi họ bắt đầu suy diễn ra rất nhiều câu chuyện. Vào tới phòng Nhạn Diên được để nhẹ nhàng lên giường. Xung Manh cởi áo ra để lộ những vết sẹo to nhỏ và cơ bụng, cơ bắp cơ thể của Xung La thật sự rất hoàn mỹ. Nhạn Diên nhìn không chớp mắt, sắp đui con mắt ngọc ngà của con gái người ta rồi.
È Hem! muội nhìn chằm chằm như vậy, chưa từng thấy sao? Xung La đầy gian xảo nhìn cô cao ngạo mỉm cười
Nhạn Diên nghe xong thì lại đỏ cháy mặt lắp bắp nói: thật - t thật ra... ta chưa từng thấy, chưa từng yêu đương với ai, đương nhiên sẽ- e bất ngờ
Muội nhìn ta vậy ta có thể nhìn lại không?
nghe xong Nhạn Diên lập tức chui vào chăn đầy xấu hổ
Xung La vừa thay áo vừa cười nhìn con thỏ nhỏ đang trốn vào chăn kia bỗng thấy cô rất đáng yêu rất muốn trêu chọc cô thêm nữa sau khi thay áo xong cả hắn liền trèo lên giường, mở chăn ra Nhạn Diên liều chết không buông tay thấy sắp không đọ kịp sức của Xung La Nhạn Diên liền nói: huynh mà mở ra ta sẽ cắn huynh đó
Vừa nghe cô uy hiếp mình Xung La liền cười cợt: vậy thì mau mau chui ra đây, nếu không muội không cắn được đâu, mau ra đây, nếu không ta sẽ thay đồ cho muội đó nhanh, mau ra nào
Thấy không thể chóng chọi lại được với Xung La Nhạn Diên liền chui ra mặt đầu hờn dỗi: ta sẽ đi thay đồ, ngài không cần đâu
Nói xong cô liền đi lấy y phục chạy nhanh vào phòng tắm, bồn tắm vô cùng rộng các bậc thang được nạm màu trắng ngà đôi bàn chân ngọc ngà của Nhạn Diên bước xuống từng bậc vừa đi cô vừa suy nghĩ, không biết đã qua bao lâu cô mới bước ra, mùi hoa hồng thoan thoản làn da mềm mại thơm ngát cô mặt 1 bộ đồ ngủ màu hồng nhẹ bước ra mái tóc mới gội còn vài giọt chảy xuống vai,cầm chiếc khăn lông vừa đi vừa lau tóc, Nhạn Diên đi rất nhẹ nhàng bước ra phòng ngủ cô thấy lấp lí dáng ai đó nhảy ngay lên giường. Nhạn Diên bước đến bên giường Xung La đang nằm 1 bên dáng vẻ quyến rũ tay thì chống đầu tay trên thì đập đập nhẹ xuống giường hắn mời gọi: muội có thể nằm bên cạnh ta. Nhạn Diên cảm thấy vừa buồn cười vừa trêu chọc: è hem ~ huynh nằm đợi ta nãy giờ hử?
Đúng rồi đó! ta đợi muội, từ nãy tới giờ
Nhạn Diên phì cười nói: ta nhìn thấy rồi, lúc nãy huynh vừa thấy ta đi vào liền nhảy lên giường thật sự ta....buồn cười chết mất
Thấy ai đó bị nói tới nỗi ngại đỏ mặt Nhạn Diên không trêu anh nữa nói: ta lau tóc xong sẽ nằm kế huynh
Không chịu đâu ~ ta không muốn, Xung La nhõng nhẽo thấy cô lau tóc đầy vất vả hắn liền đi đến cần chiếc khăn đè vai cô xuống để hắn lau tóc, Xung La làm vô cùng nhẹ nhàng, tỉ mỉ vừa lau vừa ngửi tóc của Nhạn Diên. Mùi hương nhẹ nhàng mà đặt trưng khiến cho Xung La hít đến nghiện lau xong liền vứt chiếc khăn qua 1 bên ôm Nhạn Diên chặt vào lòng sau đó đắp chăn, nằm xuống.Ôm người yêu ngủ sau mà ấm áp quá
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...