Khi cơ thể Pháp Tướng của hẳn tiêu tán, chín Đại Tán Tiên cũng lần lượt đáp đất, sau đó mấy lão bất tử lại cực kỳ ăn ý với nhau mà đồng loạt xông lên, không cho hẳn có cơ hội thở dốc.
Họ bay từ trên cao xuống, mở ra đợt tấn công hội đồng lần hai.
Có thể đánh vỡ cơ thể Pháp Tướng của hắn trong lần giao đấu đầu tiên, quả thật không hề tầm thường.
Cũng may Dương Bách Xuyên vẫn còn hai tầng phòng ngự là chuông Đông Hoàng và Thất Thải Bảo Y, chưa đến mức không còn cơ hội đánh trả.
Mặc dù trong lần tấn công đầu tiên, hẳn đã rơi xuống thế hạ phong, nhưng không hẳn là không thu hoạch được gì.
Hiện hắn đã biết nếu cùng một lúc tấn công hoặc tiếp chiêu của chín người sẽ rất khó chiếm lợi, trái lại còn tự đẩy mình rơi vào hiểm cảnh.
Lúc này hắn vẫn còn sức mạnh thần hồn của ông, già bồi thêm, nên cực kỳ tin tưởng hai tăng phòng ngự còn lại
Vì vậy hắn tính trong lần tấn công kế tiếp sẽ thay đổi chiến lược.
Hắn chuẩn bị đánh theo hướng diệt từng người một, được người nào hay người đó.
Hắn sẽ không quan tâm xem lớp phòng ngự của mình có đang bị ai khác tấn công hay không nữa, thay vào đó là chọn ra một trong số chín người ngay từ đầu, sau đó dốc hết sức đồn tên ấy vào chỗ chết
Kỳ thật, phương pháp này vô cùng nguy hiểm, vì nếu hẳn đặt mục tiêu vào đúng một người, vậy đòn tấn công của tám người còn lại chắc chắn sẽ đánh trúng hắn, dẫn tới hậu quả xấu nhất là lớp phòng ngự chuông 'Đông Hoàng bị hủy hoại, mà mất một tầng phòng ngự tương đương thêm một phần nguy hiểm.
Nhưng nếu không làm vậy thì trước sự tấn công đồng loạt của chín Tán Tiên, dù sớm hay muộn thì toàn bộ sức mạnh phòng ngự trên người hẳn cũng sẽ. sụp đổ, thế nên thay vì đấu với cả chín, chi bằng chọn một người để đấu thôi, dù họ có phá hư cả hai tầng phòng ngự, chỉ cần hắn được ăn cả ngã về không giải quyết được một người thì cũng có lời rồi.
Dương Bách Xuyên có niềm tin tuyệt đối vào thần thông Chí Tôn của mình.
Ban nãy, khi ra tay, hắn mới chỉ dùng tầng thứ nhất của thần thông Thập Nhị Chí Tôn, còn tầng thứ tư Phần Thiên Chí Tôn và tăng thứ năm Lôi Đình Chí Tôn thì chưa đá động tới, và trước mắt thì đó mới chính là hai tầng thần thông mạnh nhất của hắn.
Thần thông Thập Nhị Chí Tôn có tống cộng mười hai tầng, mỗi ba tầng là một giai đoạn, tầng thứ tư và thứ năm đã tiến vào giai đoạn hai, uy lực ắt không hề tầm thường.
Ngoài ra, thần thông Chí Tôn tầng thứ tư và thứ năm cần tới môi giới mới thi triển được.
'Tâng thứ tư là thần thông Phần Thiên Chí Tôn với môi giới là sức mạnh Hỏa Diễm. Vẽ chuyện này thì trong người Dương Bách Xuyên có một viên Giao Long châu, hắn giành được trong lần diệt trừ Xích Giao ở dãy núi Vạn Yêu năm ấy. Với viên Giao Long châu này, hắn có thể tối đa hóa uy lực của thần thông Phần Thiên Chỉ Nộ Chí Tôn trong lúc thi triển.
Về phần tầng thứ năm - thần thông Lôi Đình Chí Tôn thần thông thì trong người Dương Bách Xuyên đã có Thập Đại Phụ Trợ Tinh Thần trợ giúp. Ban đầu là Thập Toàn Thập Mỹ Kim Đan, sau đó đan điền thăng cấp, biến thành Thập Đại Phụ Trợ Tinh Thần, bên trong lại có Thiên Lôi Tinh Thần. Lúc mới độ kiếp, hắn đã nhân cơ hội hấp thu kha khá sức mạnh sấm sét vào người, thế nên hẳn mới có tư bản để tối đa hóa uy lực thần thông tăng thứ năm Lôi Đình Chí Tôn.
Nhưng Dương Bách Xuyên lại nghĩ thầm rằng vẫn còn một thứ môi giới còn chiến hơn nữa để dẫn lôi đình.
Đó chính là lôi đình ở trên bầu trời trên đỉnh núi Chí Tôn. Tên béo dẫn đường cũng từng nhắc tới đặc điểm này rồi, với cả đúng là sau khi lên núi Chí Tôn, hẳn thật sự cảm nhận được trên bầu trời núi Chí Tôn có tồn tại lôi đình.
Có điều nó không cách mỗi ba mươi thước như tên béo đã nói, mà còn cao hơn nữa, xa tít tắp, chưa biết chừng là phải trên ba nghìn trượng, bằng không nếu chỉ ba mươi trượng thì lúc hẳn hóa thân thành Pháp Tướng cao nghìn mét đã sớm bị lôi đình đốt đen thui rồi.
Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên ráng bớt chút thời gian đi dò hỏi ông già: “Ông già này, sức mạnh lôi đình ở núi Chí Tôn nằm ở độ cao bao nhiêu thế? Nếu sử dụng thần thông Lôi Đình Chí Tôn thì con có thể dẫn lôi đình xuống không?”
“Hạch tâm chân chính của Chí Tôn Lôi Đình đang nằm ở Đạo Trường Chí Tôn cung của sư phụ, ở nơi đó, sức mạnh lôi đình nằm ở ba mươi trượng trên bầu trời, về phần lôi đình ở những nơi khác, hắn phải ngoài ba nghìn trượng. Chỉ cần thần hồn của con đủ mạnh, thì một khi vận dụng thần thông Lôi Đinh Chí Tôn, con có thể dẫn động cả Cửu Tiêu Lôi Đình.
Nhưng giờ ấy hả, dù có sức mạnh thần hồn của vi sư trợ giúp, con cũng chưa thể dẫn động Cửu Tiêu Lôi Đình đâu, nhưng sức mạnh lôi đình ở Chí Tôn cung thì không thành vấn đề." Vân Thiên Tà trầm giọng nói.
“Vâng, con biết rồi. Ông già nè, lát nữa con mà đấu không lại thì trông cậy hết vào sư phụ đó” Vừa nói, Dương Bách Xuyên vừa thúc giục Giao Long châu rong người, kích hoạt sức mạnh hỏa diễm, tiện thể đánh tiếng trước với ông già
Suy cho cùng, hẳn vẫn không đủ sức để giải quyết toàn bộ chín Tán tiên.
“Thắng nhóc thối, bớt mơ tưởng vi sư sẽ lại ra tay giúp, lần này con hãy tự nghĩ cách đi. Ban nãy vi sư đã cho con mượn sức mạnh thần hồn, giờ cạn găn hết rồi, nên dù muốn giúp cũng chẳng giúp được đâu. Không có sức mạnh thần hồn chống đỡ, vi sư chỉ có thể giương mắt đứng nhìn mà thôi. Được rồi, thằng nhóc nhà con tự cầu nhiều phúc vậy nhé, đòn tấn công của họ đến rồi đó, đừng chia trí, xông lên đi.”
Nghe ông già nói vậy, Dương Bách Xuyên bỗng nảy lên suy nghĩ hay là bóp nát tìm ông giả cho rồi. Thân tâm hắn cho rằng, vào thời khắc quan trọng, cuối cùng mình vẫn phải dựa dẫm vào lão già chết tiệt, nhưng không ngờ lại bị ông từ chối thẳng thừng.
Cực chẳng đã, hắn tính đấu võ mồm, nhưng thời gian lại không cho phép, vì đòn tấn công của chín Đại Tán Tiên đã tới. Đúng lúc này, ánh mắt của hắn dừng lại trên một người, rồi bất chợt gầm lên: “Phần Thiên Chi Nô”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...