Người của Sơn Hải Môn không rõ tình hình lại càng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Thịnh Bảo và mấy tên thuộc hạ của gã cũng muốn biết họ là ai...?
Nếu giây trước Thịnh Bảo tức giận muốn đánh chết Dương Bách Xuyên, thì lúc này, khi tiểu cô nương dùng một quả cầu lửa thiêu môn chủ của Sơn Hải Môn thành tro, đồng tử Thịnh Bảo chợt co rút lại.
Gã biết dù tiểu cô nương đã đánh lén môn chủ Sơn Hải Môn, nhưng cũng đã thực sự thể hiện sức mạnh của mình, cho dù là đánh lén thì cũng là đánh lén một tu sĩ Phi Thăng Cảnh Sơ Kỳ, đây không phải là người mà tu sĩ bình thường có thể dễ dàng đánh lén được.
Điều này cũng đã thể hiện sức mạnh của tiểu cô nương.
Đặc biệt là khi Thịnh Bảo nhìn thấy ngọn lửa trong tay tiểu cô nương, lòng gã trầm xuống, gã tu hành ở đảo Tán Tiên nên có kiến thức không tệ, buộc miệng nói ra: "Phượng Hoàng Hỏa Diễm? Các ngươi là người của Tiểu Yêu Giới?"
Thịnh Bảo biết nếu trên đời này có ai có thể phóng ra lửa Phượng Hoàng thì đó chắc chắn là huyết mạch của Thần Phượng ở Tiểu Yêu Giới.
Gã chưa bao giờ nghĩ đến, tiểu Phượng Hoàng chính là một quả trứng Phượng Hoàng thần thật sự.
Lại càng không ngờ đến bên cạnh tiểu cô nương là Chân Long, càng không ngờ đến thân phận của Dương Bách Xuyên.
Lúc này sự kiêu ngạo trong lòng gã tiêu tan không ít.
Gã biết không thể đắc tội người của Tiểu Yêu Giới.
"Tiểu Yêu Giới Đại Yêu Giới gì chứ, bọn là là người của Vân Môn, đây là đại ca ta Dương Bách Xuyên, đứng đầu Vân Môn Tiên Cảnh. Còn ngươi là kẻ xấu từ đâu ra vậy?” Tiểu Phượng Hoàng suy nghĩ đơn giản, buộc miệng không cần suy nghĩ, vừa nói chuyện vừa cùng Mai tỷ đạp khí đi tới bên cạnh Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên không ngăn cản tiểu Phượng Hoàng, đối với tiểu Phượng Hoàng thì đây cũng là một loại trải nghiệm.
Thịnh Bảo vừa nghe đến Vân Môn lập tức thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không phải người của Tiểu Yêu Giới thì gã không cần sợ hãi, hơn nữa gã cũng đã nghe nói đến Vân Môn Tiên Cảnh.
Lần này gã rời đảo Tán Tiên cũng coi như là vì Vân Môn Tiên Cảnh chó má gì đó, là phụ thân liên lạc đến đảo Tán Tiên nhờ giúp đỡ, nói là Bách Luyện Sơn Trang bị Dương Bách Xuyên của Vân Môn Tiên Cảnh làm cho sống dở chết dở.
Cho nên sư tôn mới bảo gã xuống núi xem thử Dương Bách Xuyên của Vân Môn Tiên Cảnh đang lên mặt ở Tu Chân Giới rốt cuộc là yêu nghiệt gì?
Sau khi về đã nghe rất nhiều về việc làm của Dương Bách Xuyên, biết Dương Bách Xuyên chính là kẻ thù của Bách Luyện Sơn Trang, cũng biết hắn đã tiêu diệt thánh địa Vạn Linh và U Linh Chi Đô.
Đối với Dương Bách Xuyên này Thịnh Bảo không quá xem trọng, gã cho rằng Dương Bách Xuyên chỉ dựa vào những đại yêu bên cạnh mình, còn bản thân hắn thì không đáng để gã đặt vào mắt, gã không tin tin đồn Dương Bách Xuyên có thể giết một vị thánh chủ.
Cùng lắm là đang đồn bậy mà thôi, thần thánh hóa sức mạnh của Dương Bách Xuyên, Thịnh Bảo cho rằng Dương Bách Xuyên có thể tiêu diệt thánh địa, giết thánh chủ hoàn toàn là dựa vào đại yêu dưới trướng hắn mà thôi.
Nghe tiểu Phượng Hoàng nói vậy, Thịnh Bảo mới biết hóa ra tiểu tử tóc trắng không thèm để ý tới gã chính là Dương Bách Xuyên, cảm thấy Dương Bách Xuyên chỉ là một tu sĩ tu vi Phi Thăng Cảnh Sơ Kỳ mà thôi.
Thịnh Bảo thấy vậy càng không sợ hãi, tu vi Phi Thăng Cảnh Sơ Kỳ thôi mà, Thịnh Bảo gã cũng lười tự mình ra tay.
Đừng nói là Phi Thăng Cảnh Sơ Kỳ, dù là cấp bậc thánh chủ, gã cũng không để ý, bởi vì hắn có sức mạnh kia, còn có sư phụ.
Nghĩ đến đây Thịnh Bảo cười ta, "Ha ha ha... Ngươi chính là Dương Bách Xuyên sao...? Ta là Thịnh Bảo, thiếu chủ của Bách Luyện Sơn Trang, đệ tử của Cửu Phong Chân Nhân đảo Tán Tiên, ta còn định đi tìm ngươi, không ngờ ngươi lại tự tới cửa, cũng tốt, hôm nay bổn thiếu sẽ giết ngươi trừ hại cho Tu Chân Giới, người đâu giết bọn chúng."
"Ha ha..."
Dương Bách Xuyên cười lạnh, hắn nghe Thịnh Bảo nói chuyện giống như nhìn một tên ngốc, phun ra hai chữ: "Ngu ngốc."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...