Một bên là cửu ca của nàng, trong số hoàng tử hoàng nữ của hoàng triều Hiên Viên, Hiên Viên Linh Hề thân thiết với cửu ca nhất.
Một bên là...
Dù sao thì Hiên Viên Linh Hề cũng không muốn hai người đánh nhau.
Không muốn một trong hai xảy ra chuyện gì.
Nhưng nàng hiểu rõ tính tình của cửu ca mình nhất, là một người liều mạng vì nguyên tắc, hôm nay Dương Bách Xuyên thật sự đã động đến điểm mấu chốt của hắn ta.
Nhưng với sự hiểu biết của nàng về Dương Bách Xuyên, Dương Bách Xuyên cũng là một người vô cùng kiêu ngạo, không chịu nổi dù chỉ là một chút đe dọa.
Nếu hôm nay cửu ca Hiên Viên Linh Ngọc thật sự động thủ với Dương Bách Xuyên, vậy Dương Bách Xuyên tuyệt đối sẽ không nương tay.
Hiên Viên Linh Hề vốn muốn trốn ở trong tối không ra ngoài, nhưng thấy tình hình không thể không chế, nàng không thể không ra mặt.
Đương nhiên nàng cũng biết thực lực của mình, dù sao cũng không có năng lực để ngăn hai người họ, hiện giờ chỉ có thể đánh bài tình cảm, dùng trí mới có thể ngăn cản được hai người.
Dù thế nào cũng không thể để hai người đánh nhau được.
Đối với cửu ca nhà mình, Hiên Viên Linh Hề nắm chắc phần thắng, bởi nàng biết cửu ca yêu thương nàng nhất, càng biết cửu ca là người thế nào, chỉ cần tìm được cách đúng thì hắn ta sẽ nghe lời nàng.
Nhưng khi đối mặt với Dương Bách Xuyên thì Hiên Viên Linh Hề lại không dám chắc, ai biết Dương Bách Xuyên còn niệm tình ở Thái Hoang ngày xưa không?
Nhưng nghe Dương Bách Xuyên nói với mình một câu "đã lâu không gặp", Hiên Viên Linh Hề thở phào một hơi, cũng may... May mà hắn còn nhớ nàng, vậy tiếp theo dễ xử lý hơn, hoặc là nói dễ mở lời hơn.
"Thập tam muội, về đi, ở đây không có việc của muội."
Hiên Viên Linh Ngọc sốt ruột, Hiên Viên Linh Hề đột nhiên xuất hiện giữa hắn ta và Dương Bách Xuyên, khiến Hiên Viên Linh Ngọc vô cùng khẩn trương, trong số huynh đệ tỷ muội thì thập tam muội là người hắn ta yêu thương nhất, lúc này tình hình hết sức căng thẳng, Hiên Viên Linh Ngọc thật sự lo lắng Dương Bách Xuyên sẽ liên lụy thập tam muội.
"Hoàng huynh, chờ đã..." Hiên Viên Linh Hề nói với Hiên Viên Linh Ngọc, sau đó đi về phía Dương Bách Xuyên.
"Thập tam muội, quay lại..."
Hiên Viên Linh Ngọc lo lắng, nhưng không có cách nào, trơ mắt nhìn thập tam muội đi đến chỗ Dương Bách Xuyên, hắn ta không biết Hiên Viên Linh Hề và Dương Bách Xuyên đã quen nhau từ trước, sợ Dương Bách Xuyên sẽ làm tổn thương nàng, đã vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, nếu phát hiện Dương Bách Xuyên có hành động gì khác thường với thập tam muội, hắn ta sẽ ra tay bất cứ lúc nào.
Mà lúc này Hiên Viên Linh Hề đã đi tới trước mặt Dương Bách Xuyên, chậm rãi lên tiếng: "Tham kiến Dương thánh chủ..."
"À... Hiên Viên cô nương, nàng cứ gọi ta là Vân Tử đi, giữa chúng ta không cần khách sáo như vậy chứ?" Dương Bách Xuyên cười nói.
"Được, may mà huynh vẫn chưa quên ta, vậy ta sẽ gọi huynh là Vân Tử." Hiên Viên Linh Hề nghe Dương Bách Xuyên nói vậy trong lòng cũng vui vẻ.
"Chúng ta vốn là bằng hữu, sao ta có thể quên nàng..." Có thể gặp lại Hiên Viên Linh Hề, Dương Bách Xuyên cũng rất vui.
"Vân Tử, ta không vòng vo nữa, ta và cửu ca cũng chính là Hiên Viên Linh Ngọc từ nhỏ đã có quan hệ tốt nhất trong số các hoàng huynh hoàng muội, có thể nể mặt ta mà đừng đánh nhau được không?" Hiên Viên Linh Hề nói thẳng.
Dương Bách Xuyên cười khổ nói: "Bây giờ không phải ta muốn đánh, mà là cửu ca nàng muốn giữ quy tắc của thành Y Đạo, ta cũng không thể đứng yên chờ bị cửu ca của nàng giết chứ? Nếu hắn chịu dừng tay, hôm nay ta sẽ nể mặt nàng, không động thủ."
Hiên Viên Linh Hề vui mừng đáp: "Được, có được lời này của huynh là tốt rồi, huynh cũng biết nếu hôm nay hai người đánh nhau, cửu ca ta chắc chắn không phải đối thủ của huynh, nói không chừng còn chết trên tay huynh, đến lúc đó hoàng triều Hiên Viên và Vân Môn Tiên Cảnh sẽ trở thành kẻ thù, đây không phải điều ta muốn thấy.
Nhưng đứng ở lập trường của cửu ca, huynh ấy không làm gì sai, huynh ấy là hoàng đế tương lai của hoàng triều Hiên Viên, nếu hôm nay không thể giữ được quy tắc của thành Y Đạo đối với huynh ấy mà nói cũng không phải chuyện tốt, cho nên ta có một cách có thể không cần động thủ, nhưng ủy khuất cho huynh một chút, không biết huynh thấy thế nào?"
Lúc nói chuyện, Hiên Viên Linh Hề chột dạ nhìn Dương Bách Xuyên.
Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, sao hắn lại muốn trở mặt với Hiên Viên Linh Ngọc chứ?
Chỉ là hôm nay Hiên Viên Linh Ngọc cứ kiên quyết giữ cái quy tắc chó má đó, muốn giết hắn, chẳng lẽ hắn chờ bị giết sao?
Bây giờ nghe thấy Hiên Viên Linh Hề nói có cách, nhưng cần ủy khuất mặt mũi của mình, nếu đổi lại là người khác Dương Bách Xuyên sẽ không đồng ý, dù sao thì bây giờ hắn cũng là người đứng đầu của Vân Môn Tiên Cảnh, mặt mũi rất quan trọng.
Nhưng năm đó Hiên Viên Linh Hề có ơn với hắn, ở Thái Hoang và hành cung Thiên Yêu đã giúp đỡ hắn mấy lần, hôm nay xem như là nể mặt Hiên Viên Linh Hề, chỉ cần không quá đáng quá là được.
Hắn liền hỏi: "Cách gì?"
Hiên Viên Linh Hề đáp: "Cởi áo trảm thay!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...