Hắn quá quen thuộc với sức mạnh chân ma, lần đầu tiên hắn gặp phải là khi tiếp xúc với chân ma Vu Chính Tuyền ở Thái Huyền Tông, lần thứ hai là cảm nhận được ở cốc vô gian.
Hai lần chạm trán với ma hồn đều là do lão đầu ra tay, bởi vì thực lực của hắn vẫn chưa đủ để đối mặt với sức mạnh của Chân Ma.
Không ngờ lần thứ ba gặp được lại ở thánh địa U Linh, quan trọng còn trong hoàn cảnh bọn họ đang giết thánh chủ, quỷ dị ở chỗ, sau khi thánh chủ U Linh hô lên ‘Con trai cứu mạng’ thì U Linh xuất hiện.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên không thể không sợ hãi, lẽ nào con trai của thánh chủ U Linh lại là đại ma đầu?”
Nhưng nghĩ lại cũng không đúng, mặc dù công pháp U Linh tu luyện thuộc tính cực âm, nhưng không có nghĩa là không chính đạo, ngược lại bọn họ còn là một trong những thế lực đứng đầu của Tu Chân Giới.
Theo lý thì ông ta không nên có quan hệ với Ma tộc, là một đại thánh địa, ông ta không dám.
Nhưng nhìn cảnh tượng vừa xảy ra, Dương Bách Xuyên sợ tới ngây người.
Hắn nhìn thấy ma khí quanh thánh chủ U Linh bùng lên, một gã thanh niên xuất hiện, chỉ là ánh mắt của hắn vô cùng yêu dị.
Dương Bách Xuyên có cảm giác, từ trên xuống dưới người này đều tràn ngập hơi thở tà ác.
Người này khác với tất cả đệ tử U Linh Chi Đô mà hắn từng gặp, mỗi người hắn gặp, dù là đệ tử hay lão thánh chủ thì đều giấu mình trong bộ đồ đen, chỉ lộ ra hai con mắt.
Nhưng người thanh niên này lại trái ngược hoàn toàn, hắn ta mặc áo dài màu trắng, không hề có ý che đậy, người này ăn mặc như ngọc thụ lâm phong, không ăn khớp với người của U Linh Chi Đô.
Bọn họ giống như người của hai thế giới.
Toàn thân không hề lộ ra chỗ nào quỷ dị, nhưng lại mang cho Dương Bách Xuyên một loại cảm giác nguy hiểm, trái tim hắn không tự chủ mà nhảy lên.
Lúc này thánh chủ U Linh như nhìn thấy cứu tinh, giọng điệu không khỏi cao hơn. Ông ta quay sang với gã thanh niên: “Con trai, mau giết chết hắn cho ta...”
Nghe thánh chủ U Linh nói vậy, Dương Bách Xuyên siết chặt, hắn thầm nghĩ: “Đúng là con trai của lão già này ~”
Nếu gã thanh niên áo trắng này thật sự là con trai của thánh chủ U Linh, vậy thì gay rồi, hắn dẫn người tới giết U Linh Chi Đô, đánh cha hắn bị thương, làm con trai chắc chắn sẽ báo thù.
Quan trọng Dương Bách Xuyên cảm giác, người thanh niên này mang lại cho hắn một hơi thở rất quỷ dị, một người có thể phá giải kiếm Phá Không, Dương Bách Xuyên không nắm chắc phần thắng.
Nhưng lúc này gã thanh niên áo trắng lại không hề để ý tới thánh chủ U Linh, hắn ta nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên, giống như không nghe thấy lời cha mình đang nói.
Sau khi người thanh niên này nhìn chằm chằm, Dương Bách Xuyên không dám thả lỏng, hắn siết chặt kiếm Đồ Long trong tay, chuẩn bị liều mạng chiến đấu bất cứ lúc nào.
Nhưng trong lòng vẫn luôn cảm giác có chỗ nào đó không đúng, hắn không tin gã thanh niên này là con trai của thánh chủ U Linh, Dương Bách Xuyên không nhịn được mà hỏi: “Ngươi là ai?”
Lúc này, thánh chủ U Linh giống như đứa trẻ bị bắt nạt, sau khi nhìn thấy người lớn tới thì có được chỗ dựa, lớn tiếng nói: “Dương Bách Xuyên, ngươi chờ chết đi, đây là con trai ta – Minh Hóa, cũng chính là thánh tử của U Linh Chi Đô, bản lĩnh thần thông, hôm nay ta phải nghiền ngươi thành tro bụi...”
“Câm miệng.”
Điều khiến Dương Bách Xuyên sững người là, thánh chủ U Linh còn chưa nói xong thì đã bị thanh niên bên cạnh, hoặc nói đúng hơn là con trai ông ta ngắt lời, một tiếng câm miệng vừa cường thế lại bá đạo.
Mà càng kinh ngạc hơn là, Dương Bách Xuyên nhìn thấy cổ thánh chủ như rụt lại, thật sự câm miệng, có vẻ như rất sợ hãi đứa con trai này.
Tất cả đều không bình thường.
Gã thanh niên lạnh lùng nói với thánh chủ U Linh: “Ngươi là cái thá gì cũng dám khoa tay múa chân với bản tôn? Nếu không phải con trai ngươi có thân thể cửu âm, bản tôn mượn xác, nợ ngươi một nhân tình, bây giờ cứu ngươi một mạng coi như thanh toán, nhớ kỹ cho bản tôn, đừng nhắc tới cái gì mà tình phụ tử, nếu không bản tôn sẽ giết ngươi trước.”
“Ặc..Vâng...” Thánh chủ U Linh cúi đầu, cơ thể không ngừng run rẩy.
Dương Bách Xuyên nghe được đoạn đối thoại này thì vô cùng chấn động, mặc dù chỉ nói vài câu nhưng lượng thông tin lại rất lớn và rõ ràng.
Bọn họ là cha con, nhưng cũng không phải.
Gã thanh niên này đoạt xác con trai của thánh chủ U Linh, trên danh nghĩa thì bọn họ là cha con, nhưng linh hồn thì không phải, hơn nữa người thanh niên này nói chuyện rất ngang ngược, không hề quan tâm tới thánh chủ U Linh có tu vi là Phi Thăng cảnh đỉnh phong, dù là giọng nói hay trong ánh mắt đều ngập tràn vẻ khinh thường.
Điều này chứng tỏ, người đoạt đi xác con trai của thánh chủ U Linh là một nhân vật lớn, hơn nữa còn là Ma tộc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...