Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Nhưng ngẫm lại các nàng từ Thái Hoang Tinh Hải ra ngoài mới có mười năm, thời gian tu luyện quá ngắn, không thể đòi hỏi quá nhiều, cho nên vẫn là dẫn tất cả quay về tu luyện.

Mười năm trước định ra thời gian tu luyện trăm năm, nay mới chỉ qua mười năm, vẫn còn chín mươi năm thời gian, nếu như bọn họ tu luyện thêm chín mươi năm nữa mới rời núi thì những đại yêu dưới trướng này có thể hoành hành khắp Tu Chân Giới mà không kiêng sợ ai.

Đến lúc đó tìm người cũng dễ hơn, cũng có thể đánh ra cờ hiệu Vân Môn, sau khi các nàng biết được tin tức cũng có thể tìm tới cửa.

Dương Bách Xuyên nói xong Bê Đê đột nhiên mở miệng nói: "Xuyên Tử, ta muốn ở lại thành Ngân Hà một thời gian."

"Hả?" Dương Bách Xuyên khó hiểu nhìn Bê Đê.


Bê Đê mở miệng nói: "Có hai nguyên nhân, thứ nhất ta muốn chờ Tán Tiên tiền bối năm đó đã thu nhận ta, cho dù muốn rời đi cũng phải nói với bà ấy một tiếng, nếu cứ vậy rời đi không biết về sau còn có thể gặp lại hay không, trong lòng ta không thoải mái. Thứ hai ta ở lại thành Ngân Hà cũng có thể tiếp tục hỏi thăm tin tức về người Vân Môn và các tẩu tử, còn có thể tiếp đón người tới từ Sơn Hải Giới, cho nên ta muốn ở lại, đợi thêm chút nữa, ngươi xem được không?"

Dương Bách Xuyên nhìn Bê Đê nói: "Đa tạ, được, ta để lại năm yêu tu cấp bậc Thiên Yêu và một ngàn yêu tu cấp bậc Tôn Vương cho ngươi sai khiến, mặt khác ta sẽ bảo Chuột Vương đào một mật đạo từ Vân Môn Tiên Cảnh dẫn tới thành Ngân Hà, đến lúc đó ngươi cũng có thể qua lại giữa hai bên, truyền đạt tin tức cũng thuận tiện hơn. Dù sao Thái Huyền tông đã bị diệt, vị trí Thành chủ thành Ngân Hà này sẽ để ngươi làm, chuyện hỏi thăm đệ tử Vân Môn đành nhờ ngươi vậy."

Thực ra Dương Bách Xuyên hiểu Bê Đê muốn giúp mình chia sẻ, tìm kiếm tung tích của mấy nữ nhân, cho nên trong lòng hắn cảm kích Bê Đê.

Tuy rằng Bê Đê cũng trở thành người của Vân Môn, nhưng Dương Bách Xuyên chưa từng coi hắn như thuộc hạ, hắn vẫn luôn coi Bê Đê là bạn học lúc trước.

Mọi chuyện cứ diễn ra như thế, Dương Bách Xuyên không dám nán lại thành Ngân Hà lâu, sợ dẫn người của ngũ đại thánh địa đến, bèn dẫn theo một đám yêu tu im hơi lặng tiếng trở về dãy núi Vân Lôi từ thông đạo dưới lòng đất của dãy núi Tinh Thần.

Thả toàn bộ tám vạn tu sĩ trong không gian bình Càn Khôn ra, dặn dò Thanh Ngưu một tiếng đi sắp xếp, rồi gọi Chuột Vương tới nói: "Chuột Vương, ta muốn ngươi trở về Thái Hoang với ta một chuyến, mang tất cả tộc chuột Ngũ Hành của ngươi ra khỏi Thái Hoang, toàn lực xây dựng đường hầm dưới lòng đất, lấy Vân Môn Tiên Cảnh chúng ta làm trung tâm thông tới cửu đại tinh cương Tu Chân Giới.

Mặt khác để ứng phó với kẻ thù, chúng ta cũng chuẩn bị sáu con đường lui, quan trọng hơn ngươi cũng biết những chủ mẫu kia của ngươi sau khi từ Sơn Hải Giới đi tới Tu Chân Giới bị Thái Huyền Tông chết tiệt tách ra, bây giờ ta cũng không biết các nàng sống hay chết, Tu Chân Giới mênh mông, tìm người không dễ.

Nhưng tộc chuột Ngũ Hành các ngươi sinh ra để đi lại dưới lòng đất, có thể đi đến bất kỳ đâu, ta cần đồng tộc của ngươi hỗ trợ, giúp ta tìm kiếm mấy vị chủ mẫu và những đệ tử Vân Môn khác, ngươi có bằng lòng không?"


Sau khi Chuột Vương nghe được lời nói trịnh trọng của Dương Bách Xuyên, hắn còn dùng giọng điệu thảo luận với mình, trong lòng Chuột Vương lập tức cảm động, đồng thời cũng nói với vẻ sợ hãi: “Thánh Chủ, ngài nghiêm túc, chưa nói đến việc để các huynh đệ của tộc chuột Ngũ Hành tìm mấy vị chủ mẫu là việc nằm trong bổn phận.

Thánh Chủ, ngài còn là chủ nhân của ta, để báo đáp chủ nhân dù có phải chết ta cũng không khước từ, đã như vậy, ta sẽ di dời toàn bộ tộc chuột Ngũ Hành từ dãy núi Vạn Yêu ra.

Thánh Chủ cứ yên tâm, toàn bộ tộc chuột Ngũ Hành, từ lớn đến nhỏ tính ra cũng phải hơn trăm vạn, nếu thật sự cắm rễ ở Tu Chân Giới, nhất định sẽ có thể bố trí thành công mạng lưới ngầm của biên giới Cửu Tinh trong vòng chưa đầy một trăm năm.

Có thể không thể để những huynh đệ kia chiến đấu, nhưng để bọn họ xây dựng một mạng lưới các lối đi ngầm và tìm người để nghe ngóng tin tức thì ta dám cam đoan tuyệt đối sẽ không để ngài thất vọng.”

Dương Bách Xuyên gật đầu không nói gì, sau đó giới thiệu ba tên đồ đệ và ông ngoại cho Lục Yên Chi làm quen với để Lục Yên Chi sắp xếp cho bọn họ, Dương Bách Xuyên liền cùng Chuột Vương rời khỏi dãy núi Vân Lôi từ dưới lòng đất.

Trên đường đi Chuột Vương đều đào hố đi chứ không đi trên đất liền, chỉ vì sợ bị mấy Thánh Địa phát hiện.


Nửa tháng sau, hắn xuất hiện ở vị trí của Bia Khảo Nghiệm, nơi này là do Trường Sinh Điện quản lý, Dương Bách Xuyên cũng không sợ, không đủ tìm vẫn dùng đá Huyễn Yêu để thay đổi khí tức của mình, sau khi thu hồi Chuột Vương vào không gian bình Càn Khôn thì cũng tiến vào Thái Hoang Tinh Hải.

Mọi điều đều thuận lợi.

......

Một tháng qua đi, Dương Bách Xuyên Và Chuột Vương lại trở lại dãy núi Vân Lôi và Vân Môn Tiên Cảnh, mang theo hàng trăm vạn người tộc chuột Ngũ Hành.

Chuột Vương đời trước chỉ chọn ra ba ngàn tinh nhuệ của tộc chuột Ngũ Hành, lần này lão ta qua đời, trực tiếp dời sào huyệt đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui