Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Lúc này hắn mới phát hiện lấy hắn và Tước Nhi làm trung tâm, phạm vi năm sáu trăm mét không có ai cả, hiển nhiên nàng ta đã sơ tán tất cả Yêu tộc trên đường phố.

Hai người đi về phía cửa thành, Dương Bách Xuyên nghe thấy Tước Nhi nói: “Ngươi là Nhân tộc…”

Lông tơ của Dương Bách Xuyên dựng đứng, hắn không ngờ Tước Nhi sẽ nói ra chuyện này, hắn đã vận chuyển Nguyên Khí Quyết và đá Huyễn Yêu đến cực hạn, không có khả năng bị Tước Nhi nhận ra thân phận thật sự.

Nhưng cố tình nàng ta lại nói ra một câu như vậy.

Nàng ta đang thử ta?

Dương Bách Xuyên suy nghĩ…


Nhưng trên mặt Tước Nhi cũng không có biểu tình gì, giống như đang nói một chuyện bé nhỏ không đáng kể, điều này làm Dương Bách Xuyên hơi yên tâm, nhưng cũng không nói gì, lúc này nói nhiều sẽ càng sai.

Với tình huống này, mặc dù có Tử Hoàng ở, nhưng hắn vẫn không dám trở mặt với Khổng Tước Vương.

Cũng may hình như nàng ta cũng không có ý miệt mài theo đuổi.

Sau đó nghe thấy nàng ta nói: “Ngươi không cần phủ nhận, tộc Khổng Tước có một loại thiên phú có thể nhìn thấy hư vọng, ngay từ đầu ta cũng không xác định, nhưng hiện tại đã xác định, ngươi chắc chắn là Nhân tộc, nữ tử kia cũng vậy, phía sau ngươi còn có một Long Chủng Thanh Ngưu đúng không. Mặc dù ta không biết các ngươi dùng bí pháp gì để thay đổi hơi thở, nhưng mắt ta có thể nhìn thấy bản chất thần hồn, cái này không lừa được người.”

Dương Bách Xuyên chấn động, hắn không ngờ ngay cả Thanh Ngưu và Yên Chi cũng bị nàng ta nhìn ra.

“Đừng lo, ta không giống ba Yêu Tôn khác, sẽ không ra tay với ngươi, chỉ muốn chứng thực vài chuyện với ngươi, hy vọng chúng ta có thể tâm sự, được không?” Nói xong, Tước Nhi nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên, mặt không cảm xúc.

Đối mặt với Khổng Tước Vương và vô số cao thủ trong tối ngoài sáng, Dương Bách Xuyên dám nói một chữ không sao?

Khóe miệng co giật nặn ra một nụ cười: “Tất nhiên có thể…”

Trên thực tế Dương Bách Xuyên cũng đoán không ra Khổng Tước Vương có ý gì?

Nếu nàng ta đã nhìn thấu thân phận của mình và Thanh Ngưu, nhưng lại không làm khó hắn, ngược lại rất bình tĩnh, hắn thật sự không biết nàng ta định làm gì?

Khổng Tước Vương vừa đi vừa nói: “Ngươi cũng không cần lo lắng, ta chỉ muốn chứng thực chút chuyện, sẽ không làm gì ngươi, hơn nữa… Thật sự đánh nhau, thực lực của vị cường giả phía sau ngươi sẽ không thua kém ta đúng không?”


Nói xong, Khổng Tước Vương cố ý vô tình nhìn về phía Tử Hoàng đi theo cách đó không xa.

Dương Bách Xuyên thầm giật mình, cười khổ: “Mặc dù vậy nhưng nếu ngươi làm khó dễ, nàng cũng không kịp cứu ta.”

Khổng Tước Vương cười nhẹ: “Cho nên ngươi không cần lo lắng.”

Dương Bách Xuyên nghĩ lại cũng thấy đúng, hắn lo lắng cũng vô dụng, nếu Khổng Tước Vương thật sự muốn làm khó hắn, dù Tử Hoàng có thủ đoạn thông thiên cũng không kịp cứu chính mình, hơn nữa hắn cũng nhìn ra được, Khổng Tước Vương không có ý làm khó hắn.

Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên cảm thấy yên lòng, tò mò hỏi: “Ngươi phát hiện ra thân phận của chúng ta từ khi nào?”

“Lúc ngươi ở núi Trống Trận, ta cũng không xác định nên trực tiếp đến Yêu Y quán để quan sát, ta có thiên phú thần thông có thể nhìn thẳng vào nguyên thần, cho nên ta có thể nhìn ra ngươi là Nhân tộc.” Khổng Tước Vương nói.

Dương Bách Xuyên gật đầu, hít sâu nói: “Vậy hiện tại ta nên gọi ngươi là Tước Nhi cô nương hay nên gọi ngươi là Khổng Tước Vương?”


“Đối với Yêu tộc, tên chỉ là một ký hiệu, tùy ngươi.” Khổng Tước Vương nói.

“Được rồi, ta vẫn gọi ngươi là Tước Nhi cô nương đi. Vậy Tước Nhi cô nương, hiện tại có gì muốn nói cứ việc lên tiếng.” Dương Bách Xuyên cũng không vòng vo, hỏi thẳng nàng ta.

Khổng Tước Vương nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên một lúc, chậm rãi nói: “Đầu tiên, ta không có ấn tượng tốt gì về Nhân tộc các ngươi, nhưng sau khi đến thành Vạn Yêu ngươi đã mở Yêu Y quán chữa bệnh cứu yêu, cũng không làm ra việc gì hại đến Yêu tộc, điều này làm ta tạm thời giải trừ địch ý với ngươi.

Thứ hai, ngươi nói thật cho ta, tại sao ngươi lại đến dãy núi Vạn Yêu, định làm cái gì, không cần có ý nói dối ta, ta muốn lời nói thật, nói không chừng ta có thể giữ bí mật giúp ngươi, làm ngươi tiếp tục ở lại dãy núi Vạn Yêu.

Thứ ba… Nói cho ta, ngươi nói có thể tăng lên huyết mạch của ta là thật?” Nói xong, Khổng Tước Vương nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên biết so với hai vấn đề trước, vấn đề cuối cùng của Khổng Tước Vương mới là trọng điểm. Hắn biết sinh linh tu đạo trên thế gian không vĩnh viễn trường sinh, cảnh giới tu vi cao đến mấy, nếu bị kẹt ở bình cảnh không thể đột phá, cuối cùng sẽ gặp phải đại nạn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui