Độc Nhãn Giao Long là Yêu Tôn phương Đông, có xu thế đứng đầu tứ yêu. Hắn ta ngó lơ rắn nước hai đầu đực - cái, trầm giọng nói: "Trống Trận vang lên... các ngươi thấy sao?"
Huyết Sư Vương trầm giọng cất lời: "Bản tôn thấy chẳng có gì đáng kinh ngạc cả. Trong thành truyền tới tin tức một tiểu yêu khiêu chiến Hắc Ô Nha trong một trăm linh tám tiểu Yêu Vương, không đáng nhắc tới."
Một trong hai cái đầu của Song Đầu Xà đực - cái lên tiếng: "Ai ai cũng biết Trống Trận của dãy núi Vạn Yêu tượng trưng cho điều gì. Bao đời tương truyền Trống Trận là đồ của Vạn Yêu Chi Chủ, thật ra không phải thứ đồ may mắn. Tiếng trống vang lên, chiến tranh nổ ra, đây không phải chuyện đùa đâu.
Mặc dù hiện tại không phải là thời Thượng Cổ, nhưng Trống Trận là thật. Một tiểu yêu khiêu chiến một tiểu yêu khác chẳng có gì to tát, đây là truyền thống của dãy núi Vạn Yêu từ xưa đến nay.
Điều mấu chốt là Trống Trận vang lên. Các ngươi nói xem... đây có phải là dấu hiệu gì không? Trống Trận vang lên không phải điềm lành. Chưa nói tới lịch sử xa xưa, chỉ nói tới lần trước... chúng ta tiêu diệt tộc Long Chủng Thanh Ngưu, Trống Trận cũng vang lên. Tuy là chúng ta ra tay, nhưng có thể nói là không tốt lành, dù sao tộc Thanh Ngưu cũng tàn đời rồi.
Mà lần này, qua hơn ba nghìn năm Trống Trận lại vang lên lần nữa, có tiểu yêu khiêu chiến một tiểu Yêu Vương của dãy núi Vạn Yêu, thoạt nhìn có vẻ bình thường nhưng thật ra không phải điềm lành. Tóm lại là ta cảm thấy lần này Trống Trận vang lên khiến lòng người hoảng hốt, các ngươi có cảm giác gì không?"
"Đúng đó, ta cũng hơi lo lắng, vì vậy sau khi Trống Trận vang lên, ta mới gọi các ngươi đến đây cùng nhau nhìn xem lần này Trống Trận vang lên liệu có gây ra ảnh hưởng gì quá lớn cho dãy núi Vạn Yêu chúng ta hay không." Độc Nhãn Giao Long nói.
"Mặc kệ hắn là đại yêu hay tiểu yêu gì, ta thấy cứ giết luôn cho xong chuyện, như vậy chẳng phải là không cần lo lắng gì nữa sao?" Huyết Sư Vương dửng dưng nói.
"Huyết Sư Tử à, chúng ta nói hồi lâu cuối cùng lại đàn gảy tai trâu. Đã bảo là lần này Trống Trận vang lên không phải là bản thân sự việc khiêu chiến tiểu Yêu Vương, mà là lo lắng dấu hiệu này không phải điềm lành, chúng ta phải cẩn thận mới được. Dưới sự thống trị của bốn người chúng ta, dãy núi Vạn Yêu khá yên bình, đừng để xảy ra chuyện gì khiến chúng ta té đau." Một trong hai cái đầu của Song Đầu Xà cất lời.
"Cái tên song tính nhà ngươi lải nhải thế! Ta đã nói rồi, ngọn nguồn là kẻ khiêu chiến, cứ giết là xong, có thể gây ảnh hưởng cỡ nào chứ?" Huyết Sư Vương bất mãn nói.
"Ngươi..." Song Đầu Xà giận dữ.
"Được rồi, đừng cãi nhau nữa, chỉ là Trống Trận vang lên mà đã khiến các ngươi cãi vã rồi. Ta thấy lần này Trống Trận vang lên quả thật không phải điềm lành, chúng ta đích thân đi xem thử rồi tính sau." Độc Nhãn Giao Long lên tiếng can ngăn Song Đầu Xà và Huyết Sư Vương cãi vã.
Sau đó, Độc Nhãn Giao Long quay sang nhìn Khổng Tước vẫn luôn im lặng nãy giờ, trên gương mặt nở nụ cười dịu dàng: "Khổng Tước muội muội thấy thế nào?"
Trong tứ đại Yêu Tôn, Khổng Tước luôn bình tĩnh kiệm lời, nhưng là người tỉnh táo và thông minh nhất. Độc Nhãn Giao Long mạnh mẽ, ngang ngược, thống lĩnh đại cục, đương nhiên hắn ta cũng là người đứng đầu tứ đại Yêu Tôn.
Huyết Sư Vương là kẻ lỗ mãng nhất, trước giờ làm việc luôn lấy bạo chế bạo. Song Đầu Xà đực - cái là Thủy Yêu Vương, có lẽ là do nguyên nhân song tính nên khiếm khuyết về tính cách, là kẻ quái đản nhất.
Do đó, trong tình huống bình thường, ba người khác thường hay nghe lời Khổng Tước Vương, lời nói của nàng ta lý trí nhất.
Khổng Tước Vương nhìn ba yêu khác: "Các ngươi nói đều có lý cả, nhưng ta cảm thấy bây giờ chúng ta nghĩ nhiều cũng vô dụng.
Hơn ba nghìn năm trước chúng ta tiêu diệt tộc Long Chủng Thanh Ngưu là để ổn định sự hòa bình của dãy núi Vạn Yêu. Dù sao Thanh Ngưu Vương cũng vì lợi ích mà thu hút Nhân tộc tới, về lâu về dài sẽ phá vỡ sự hòa bình của dãy núi Vạn Yêu, vì vậy chúng ta mới hợp sức giết chết Thanh Ngưu Vương, trấn áp tộc Long Chủng Thanh Ngưu.
Suy cho cùng cũng là vì lo sợ cục diện yên bình ở dãy núi Vạn Yêu bị phá vỡ mà thôi. Nhưng bây giờ xem ra ngày càng khó giữ được sự yên bình của dãy núi Vạn Yêu.
Chúng ta cứ tưởng rằng trấn áp được tộc Thanh Ngưu là có thể yên bình, nhưng kết quả ra sao? Trước lợi ích, chúng ta vẫn không thể nào cưỡng lại được sức cám dỗ của các loại đan dược, pháp khí mà Nhân tộc mang đến, vẫn lựa chọn hợp tác với Nhân tộc, dùng thiên tài địa bảo của dãy núi Vạn Yêu chúng ta làm giao dịch với Nhân Tộc. Cục diện mà tộc Thanh Ngưu tạo ra chẳng những không yếu đi, mà trái lại còn càng lúc càng lớn...
Hiện giờ bốn phương Đông Nam Tây Bắc chúng ta đều đang hợp tác với thương hội Nhân tộc... chẳng khác gì tộc Thanh Ngưu năm xưa. Suy cho cùng chúng ta làm vậy cũng chỉ vì bản thân mà thôi. Tu đạo mà không đột phá cấp bậc Thiên Yêu chỉ là huyễn tưởng.
Vì vậy ta cho rằng lần này chúng ta cứ thuận theo tự nhiên, đừng có xen vào chuyện tên tiểu yêu kia khiêu chiến tiểu Yêu Vương, cứ lẳng lặng theo dõi diễn biến thôi. Dù sao cũng khó mà duy trì thế cân bằng ở dãy núi Vạn Yêu được nữa, lần này chúng ta cứ dứt khoát nhìn xem tệ nhất là cục diện gì.
Nhân tộc có câu "họa phúc đi đôi", lần này tên tiểu yêu kia khiên chiến Hắc Ô Yêu thoạt nhìn giống như khiên chiến quyền uy của dãy núi Vạn Yêu, nhưng ai dám đảm bảo sẽ không mang lại cơ duyên mới chứ?
Chúng ta... thậm chí chúng yêu tộc trên cả dãy núi Vạn Yêu đều lắng đọng quá lâu rồi, lắng đọng đến nỗi khi xưa vạn tộc bây giờ chẳng đầy một nghìn tộc. Bốn chúng ta cũng đã dừng lại ở cấp bậc Tôn Vương đại viên mãn gần vạn năm rồi, cứ thế này mãi thì ngày chết chẳng còn xa.
Một trăm linh tám tiểu Yêu Vương, bảy mươi hai đại Yêu Vương, không có Yêu Vương mới nào ra đời... cục diện này không phải chuyện tốt. So với Nhân tộc, Yêu tộc chúng ta phải tiến hóa huyết mạch mới là đại đạo. Nhưng chẳng những chúng ta không tiến hóa huyết mạch mà trái lại còn thụt lùi. Quần thể Yêu tộc ở dãy núi Vạn Yêu chúng ta đang lờ mờ có dấu hiệu diệt tộc diệt vong.
Nếu không có kỳ ngộ xuất hiện thì cuối cùng chúng ta sẽ biến thành cát bụi. Đừng quên tổ tiên chúng ta là đại năng nức tiếng Yêu giới, nhưng dưới đại đạo có là cái thá gì đâu, chẳng phải vẫn phải co đầu rụt cổ trong Thái Hoang sao?
Trống Trận là cái gì? Đó là Trống Trận Kỳ Lân, là đồ của Vạn Yêu Chi Chủ, mặc dù nó là thứ đồ không may mắn nhưng cũng là cơ duyên mới. Trong hơn ba nghìn năm, Trống Trận mới vang lên hai lần, đây là chuyện trước nay chưa từng có, hoặc là dấu hiệu cho thấy sau khi phá bỏ cái cũ sẽ là tương lai mới.
Vì thế, ta cảm thấy lần này chúng ta đừng can thiệp, chỉ âm thầm quan sát thôi. Theo tin tức từ thành Vạn Yêu truyền về, kẻ khiêu chiến Hắc Ô Nha lần này là một tiểu yêu tộc Linh Dương một năm trước đột nhiên tới thành Vạn Yêu, nghe nói là tiểu yêu duy nhất sống sót khi tộc Linh Dương bị tộc Sói Hoang tiêu diệt. Hắn bái một đại năng nào đó làm sư phụ, sau khi xuất sơn liền tới thành Vạn Yêu mở Yêu Y quán. Trong một năm qua, tiểu yêu "Dương Bách Xuyên" kia đã khám chữa bệnh cho vô số yêu, chưa từng thất bại...
Ở thành Vạn Yêu, hắn nhận được sự tin tưởng của dân chúng trong thành, bây giờ hắn còn dám khiêu chiến một tiểu Yêu Vương bậc Tôn Vương sơ cấp. Chỉ xét riêng phần quyết đoán này, không phải yêu tu bình thường nào cũng có. Lần này... ta dự định quan sát, ta muốn nhìn xem chúng ta có còn lối thoát nào hay không.
Gần vạn năm qua, huyết mạch của tộc Khổng Tước ta ngày càng thưa thớt, đây không phải điềm tốt. Để cho dãy núi Vạn Yêu nổi phong ba, thổi bay cát bụi, nghênh đón làn gió mới, đây chưa chắc là chuyện xấu. Các ngươi thấy sao?"
Khổng Tước Vương nói ra hết những suy nghĩ trong đầu mình, đồng thời bày tỏ thái độ lần này nàng ta không định nhúng tay, cứ để cho mọi chuyện xảy ra, nói không chừng chuyện này sẽ mang đến cơ duyên mới cho dãy núi Vạn Yêu, thậm chí là bốn đại yêu bọn họ.
Dù sao bọn họ cũng kẹt ở bình cảnh quá lâu rồi.
Độc Nhãn Giao Long nghe xong, suy tư hồi lâu rồi nói: "Ta đồng ý. Khổng Tước muội muội nói đúng, huyết mạch của chúng ta không thăng cấp thì chỉ có đường chết, nếu không thể bước vào ngưỡng cửa Thiên Yêu thì chúng ta chỉ có thể co đầu rụt cổ trong dãy núi Vạn Yêu, không thể tới nội vực Thái Hoang và Tu Chân Giới."
"Ta cũng đồng ý. Dù sao ta cũng không muốn co đầu rụt cổ ở đây cả đời, ta muốn tới Yêu Giới chân chính ngắm nhìn, đó mới là cội nguồn của tổ tiên chúng ta." Hai mắt Huyết Sư Vương sáng lấp lánh.
Cuối cùng, ba Yêu Vương đều nhìn Song Đầu Xà đực - cái. Từ đầu đến cuối Song Đầu Xà không hóa thành hình người, phun lưỡi rắn nói: "Ba người các ngươi nhìn ta làm gì? Các ngươi đã đồng ý cả rồi, ta sẽ không phản đối. Nhưng mà... dù sao chúng ta cũng phải đi xem tình hình chứ?"
"Tất nhiên. Bản tôn đã chú ý tới tên nhãi mở y quán kia từ lâu rồi, chẳng qua ta chưa đến gặp hắn thôi. Không ngờ chỉ sau một năm ngắn ngủi, hắn lại dám khiêu chiến một tiểu Yêu Vương, hơn nữa còn là khiêu chiến vượt cấp. Thú vị đấy! Nghe nói thuật Y đạo của tên nhãi kia cực kỳ xuất sắc, lần này vừa hay bản tôn sẽ đi gặp hắn, để xem hắn có thể chữa khỏi mắt của bản tôn hay không."
Độc Nhãn Giao Long thản nhiên cất lời.
Ba người khác bất giác nhìn mắt trái của Độc Nhãn Giao Long. Trong mắt hắn ta có một chấm nhỏ, chính là chỗ làm mắt bị mù, cũng là chỗ khiến chúng yêu dãy núi Vạn Yêu bọn họ cam chịu co đầu rụt cổ trong dãy núi Vạn Yêu.
"Được rồi, đã vậy thì chúng ta đi thôi." Khổng Tước đề nghị.
Sau đó, tứ đại Yêu Tôn hóa thành yêu khí, lần lượt bay tới núi Chiến Cổ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...