Dương Bách Xuyên thuận lợi trở về, cuối cùng Vân Môn Yêu Y Quán và đám người Lục Yên Chi cũng có thể yên tâm, tất cả mọi người ăn mừng một phen, hôm sau, Dương Bách Xuyên bắt đầu khám bệnh lại cho yêu quái.
Bởi vì Dương Bách Xuyên rời đi ba tháng, những yêu tới xem bệnh trước đó dồn lại ngày càng nhiều.
Dương Bách Xuyên không nghỉ ngơi một tuần mới có thể khám xong bảy – tám phần bệnh nhân ở Yêu Y Quán, hắn thở phào một hơi.
Cuối cùng, khoảng thời gian tiếp theo đã có thể khôi phục lại bình thường, dựa theo lệ cũ, nếu không có trường hợp cần cứu gấp thì phải xếp hàng, mỗi ngày có quá nhiều yêu bệnh đợi khám, Dương Bách Xuyên đã tăng lên một trăm yêu quái.
Dù là như vậy thì yêu quái tới đây xem bệnh cũng ngày càng nhiều, sau khi danh tiếng thần y truyền ra, đầu tiên là lấy thành Vạn Yêu làm trung tâm, sau đó không ngừng lan ra, bắt đầu từ mấy trăm dặm tới mấy ngàn dặm, tiếp theo là vạn dặm... Có yêu quái không ngại xa xôi vạn dặm đến đây tìm Dương Bách Xuyên xem bệnh.
Liên tiếp mấy ngày, cho dù Dương Bách Xuyên có là tu chân giả thì cũng không tránh được mệt mỏi.
Thế nên hắn quyết định chuẩn bị thu vài yêu tộc làm đệ tử, giúp hắn san sẻ, không giải quyết được bệnh hóc búa nhưng những vấn đề nhỏ thì vẫn có thể.
Nếu không thì hắn muốn xem bệnh cho tất cả yêu quái, quả thật là chỉ có thể phân thân, dù là bệnh nhẹ hay nặng đều cần hắn đích thân xem khám.
Hắn đã từng nghĩ để Lục Yên Chi, Thanh Ngưu, Thú Ngũ Hành, thậm chí là Hùng Bất Nhị và Xuyên Sơn Giáp, truyền dạy cho bọn họ y thuật, nhưng cái này còn phải dựa vào thiên phú và hứng thú của mỗi người. Điều khiến hắn buồn bực là, mấy người này không ai yêu thích y đạo, thậm chí là còn không hiểu rõ.
Dương Bách Xuyên chỉ đành từ bỏ, hắn thu nhận thêm Tử Hoàng có thể giúp hắn chút việc, dù sao Tử Hoàng chính là cường giả thời đại trước, hơn nữa còn là cường giả có thể so ngang với cấp bậc Tiên Tôn của Tiên Giới, mặc dù chưa từng nghiên cứu y đạo, cũng vì niết bàn thất bại, tu vi cảnh giới giảm mạnh chẳng khác nào tu luyện lại từ đầu, nhưng ánh mắt của Tử Hoàng lại không tầm thường, có thể giúp hắn giải quyết những bệnh vặt.
Nhưng dù vậy thì vẫn không đủ, từ sáng tới tối hai người bọn họ đều kiệt sức.
Dương Bách Xuyên biết nếu cứ tiếp tục như vậy cũng không được, thế nên hắn chuẩn bị thu thêm mấy đệ tử học chuyên y đạo cho Yêu Y quán, giúp hắn xem bệnh.
Đương nhiên, đệ tử của Yêu Y quán không được xem là đệ tử chính thức của hắn, chỉ có thể xem như đệ tử y đạo, giống giống với đệ tử truyền thừa Độc Cô Hối, Vương Tông Nhân, Võ Kiếm.
Nhưng mà Dương Bách Xuyên nghĩ, nếu như có tư chất không tệ, cũng không phải không thể cân nhắc sau này thu nhận làm đệ tử truyền thừa.
Sau khi Dương Bách Xuyên để Hùng Bất Nhị thông báo tin tức này ra ngoài, toàn bộ thành Vạn Yêu đều chấn động.
Hắn cũng không tùy tiện nhận đệ tử cho Yêu Y Quán, dĩ nhiên là có điều kiện.
Đầu tiên là thế hệ thanh niên yêu tộc, phải có niềm yêu thích với y đạo.
Thứ hai là có thể phân biệt ít nhất một nghìn loại linh dược.
Thứ ba, tu vi không được thấp hơn Độ Kiếp sơ kỳ.
Thứ tư là phải nghe lời…
Dương Bách Xuyên đưa ra mười điều kiện, tất cả đều do Thanh Ngưu và Hùng Bất Nhị kiểm định hoàn thành, sau khi thông qua, tới cuối cùng có thể trở thành đệ tử của Yêu Y Quán hay không thì sẽ do Dương Bách Xuyên quyết định.
Những điều kiện này được áp dụng cho toàn bộ dãy núi Vạn Yêu, không phân biệt huyết thống địa vị, tất cả đều bình đẳng như nhau.
Thật ra, đẳng cấp tôn ti ở yêu tộc còn nghiêm ngặt hơn cả nhân tộc, vậy nên khi Dương Bách Xuyên công bố tin tức này đã khiến tất cả mọi người ở dãy núi Vạn Yêu khen ngợi.
Cho dù là nhân tộc hay yêu tộc thì truyền thừa vẫn luôn là vấn đề rất được coi trọng, Dương Bách Xuyên mở quán thu nhận đệ tử, coi như là để truyền thừa của mình lan rộng ra ngoài, đối với yêu tộc vẫn luôn ít ỏi về mặt y đạo mà nói thì chuyện này sẽ góp công đức rất lớn.
Ở bất kỳ nơi nào, tu sĩ y đạo đều có địa vị được tôn sùng.
Toàn bộ yêu tộc sôi sục, yêu tộc lớn nhỏ ở dãy núi Vạn Sơn, ai lại không hy vọng hậu bối của mình sẽ xuất hiện một yêu am hiểu y đạo?
Thế là một cuộc cạnh tranh khốc liệt bắt đầu.
Cánh cửa của Yêu Y quán đều bị đập phá, các thế lực lớn ở yêu tộc, ai cũng sợ hậu bối nhà mình không được chọn, cho nên vô hình tạo thành một quy tắc ngầm.
Những yêu tộc tới đây báo danh không dám tìm thẳng Dương Bách Xuyên, nhưng có thể tìm những người khác ở Yêu Y quán, đặc biệt là người phụ trách tuyển người – Thanh Ngưu và Hùng Bất Nhị, hai bọn họ là đối tượng trọng điểm được tìm đến.
Mật ngọt chết ruồi.
Ngay cả Thú Ngũ Hành, đá Đả Tiên và đám Chồn Nhi cũng bị yêu tộc dùng yêu tinh tệ, thậm chí là thiên tài địa bảo thượng phẩm để mua chuộc, chỉ để báo danh.
Sau khi kết thúc báo danh ngày thứ nhất, đám Thanh Ngưu tìm Dương Bách Xuyên hỏi xem nên xử lý tình huống này thế nào?
Lần này, câu trả lời của Dương Bách Xuyên là: “Mặc dù chúng ta mở quán là đệ trị bệnh cứu yêu, nhưng cũng cần phải tốn tiền, thế nên, chỉ cần điều kiện phù hợp thì đều thu nhận, về phần đút lót bọn họ cho các ngươi...Haha, cứ thu hết đi. Nhưng điều kiện tiên quyết là phải nói cho họ biết, nhận lễ vật cũng không bảo đảm sẽ trở thành để tử của Yêu Y quán, còn phải phù hợp với điều kiện thì mới được, hiểu chưa?”
“Đã rõ...”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...