Lúc cười ha hả, ánh mắt Chuột Vương đỏ ngầu, đột nhiên tóm về phía Dương Bách Xuyên, trong lòng Chuột Vương biết rõ là giọt nước xanh biếc mà Dương Bách Xuyên cho vào miệng của lão ta đã có tác dụng to lớn.
Giọt nước lại bị Nữ hoàng nuốt mất, qua tiếng kêu thảm thiết vừa rồi, Chuột Vương đoán ra được giọt nước xanh biếc trong tay Dương Bách Xuyên chắc chắn có thể sinh ra uy hiếp to lớn đối với Nữ hoàng, cho nên Nữ hoàng đã dừng cắn nuốt lão ta.
Trong nháy mắt, Chuột Vương không còn bị sự cắn nuốt của Nữ hoàng trói buộc, lão ta vận chuyển yêu lực tóm về phía Dương Bách Xuyên. Theo lão ta thấy chỉ cần bắt được Dương Bách Xuyên, để tên nhóc này khống chế Nữ hoàng, thì lão ta được cứu rồi.
Phản ứng của Chuột Vương không thể nói là không nhanh, ý tưởng cũng không tệ.
Nhưng lão ta đã quên mất một điều, Dương Bách Xuyên có cách để xử lý Nữ hoàng trong bụng lão ta thì cũng có cách để xử lý lão ta.
Đối mặt với Chuột Vương, Dương Bách Xuyên lạnh lùng cười, sao hắn có thể không hiểu điều Chuột Vương nghĩ chứ. Trong lòng hắn chợt động, trực tiếp ra một mệnh lệnh cho Nữ hoàng trong bụng Chuột Vương, tiếp tục cắn nuốt Chuột Vương.
“A…”
Móng vuốt đã sắp tóm được Dương Bách Xuyên rồi, nhưng nháy mắt Chuột Vương thấy mặt Dương Bách Xuyên nở nụ cười lạnh lẽo, lập tức cảm thấy không ổn, quả nhiên ngay sau đó Nữ hoàng trong người lão ta đã lại bắt đầu cắn nuốt.
Trong phút chốc, móng vuốt của Chuột Vương cách đỉnh đầu Dương Bách Xuyên hơn một ngón tay, cả người mất sức lực, miệng kêu lên thảm thiết.
Sức mạnh của Nữ hoàng ở trong người bộc phát đủ để khiến Chuột Vương chết đi sống lại.
Thấy Chuột Vương kêu thảm thiết, Dương Bách Xuyên cười lạnh lùng, lúc lật tay lại xuất hiện một giọt nước Sinh Mệnh ở đầu ngón tay, nói: “Há miệng.”
Trong mắt Chuột Vương hiện vẻ sợ hãi, bây giờ tất nhiên lão ta đã hiểu giọt nước hiện ra ở ngón tay của Dương Bách Xuyên có thể khống chế Nữ hoàng, mạnh mẽ như Nữ hoàng còn bị Dương Bách Xuyên khống chế, đương nhiên cũng có thể khống chế Chuột Vương như lão ta.
Dưới ánh mắt lạnh nhạt chăm chú của Dương Bách Xuyên, cả người bị sức mạnh của Nữ hoàng cắn nuốt, lão ta không hề có sức phản kháng, hoàn toàn không dám há miệng.
Nhưng lần này Dương Bách Xuyên đã khống chế Nữ hoàng trong bụng Chuột Vương, tức là đã nắm được mệnh môn của Chuột Vương, còn sợ Chuột Vương không phối hợp sao?
Trong lòng hắn chợt động, lại để Nữ hoàng ra sức lần nữa, ngay sau đó Chuột Vương đau khổ kêu lên, ngón tay Dương Bách Xuyên búng giọt nước Sinh Mệnh thứ hai vào trong miệng của Chuột Vương.
Lần này Dương Bách Xuyên không để Nữ hoàng nuốt giọt nước Sinh Mệnh thứ hai, mà để nước Sinh Mệnh này nổ tung trong người Chuột Vương.
Giọt nước Sinh Mệnh thứ hai là chuẩn bị cho Chuột Vương.
Một lát sau, Dương Bách Xuyên đã hoàn toàn khống chế sinh tử của Chuột Vương.
Tác dụng thần kỳ của nước Sinh mệnh đối với Yêu tộc được thể hiện ra.
Sau khi Chuột Vương uống giọt nước Sinh Mệnh thứ hai, khí tức trong người đột nhiên bộc phát, toàn thân tỏa ánh sáng tử kim chói mắt.
Trên người của Chuột Vương khoác lên phù văn, ánh sáng tử kim lấp lánh không ngừng…
Dần dần màu sắc trên người lão ta càng đậm hơn, hai màu tím vàng lúc ban đầu từ từ thiên về màu tím.
Dương Bách Xuyên biết đây là thể hiện của tiến hóa huyết mạch, còn biết đây là thể hiện thần kỳ của nước Sinh Mệnh đối với Yêu tộc.
Lúc này trong lòng hắn chợt động, ra lệnh cho Nữ hoàng trong bụng Chuột Vương ngừng cắn nuốt Chuột Vương, để lão ta tiến hóa huyết mạch.
Dù sao bây giờ hắn đã khống chế Chuột Vương và Nữ hoàng trong bụng lão ta rồi, nhất là sau khi Chuột Vương tiến hóa huyết mạch, thì sẽ hoàn toàn dung hợp với nước Sinh mệnh, đến lúc đó hắn càng dễ khống chế hơn.
Tác dụng dung hợp của nước Sinh Mệnh là toàn diện, có thể dung hợp vào nhục thể huyết dịch của Yêu tộc, thậm chí là Yêu Hồn.
Cho nên dù Chuột Vương có huyết mạch mạnh mẽ cũng chẳng ăn thua gì.
Mấy phút sau, màu vàng trên người Chuột Vương gần như đã biến mất, chuyển thành màu tím, nhưng ánh mắt không phải màu tím quá đậm.
Chuột Vương đã tiến hóa thành huyết mạch Ngũ Hành sơ kỳ, nhưng vẫn kém hơn huyết mạch của Nữ hoàng trong bụng lão ta.
Có điều có thể tiến hóa từ bốn loại huyết mạch thành năm loại huyết mạch đã coi như là tồn tại cao nhất trong huyết thống tộc chuột Ngũ Hành rồi.
“Chuột Vương Ngũ Hành bái kiến… chủ nhân.”
Mặc dù rất không tình nguyện, nhưng Chuột Vương biết bây giờ Dương Bách Xuyên là chủ nhân của lão ta, giọt nước kia đã hoàn toàn dung hợp khiến huyết mạch lão ta tiến hóa, nhưng cũng bị Dương Bách Xuyên hoàn toàn khống chế sinh tử. Chuột Vương Ngũ Hành có thể cảm nhận được chỉ cần Dương Bách Xuyên muốn, thì một ý niệm đã có thể khiến lão ta hồn bay phách tán từ tận sâu trong linh hồn.
Dương Bách Xuyên cười he he, kiếm Đồ Long trong tay chợt hiện lên, hắn nhìn Chuột Vương nói: “Được rồi, nằm yên, bổn chủ nhân mổ lấy thai cho ngươi.”
Cả người Chuột Vương run lên, nhìn kiếm sắc xuất hiện trong tay Dương Bách Xuyên, mặc dù không hiểu mổ lấy thai là có ý gì, nhưng lão ta nhìn ra được, hình như Dương Bách Xuyên muốn dùng kiếm với lão ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...