Nhưng hiện tại Dương Bách Xuyên dưới sự chỉ điểm của lão già bày ra một tấm lưới tinh huyết, hơn nữa có lực Thần Hồn cường đại được lão già âm thầm hỗ trợ, thoáng cái đã bao phủ hạt cát nhỏ bé Lam Phật này ở bên trong.
Lập tức tinh huyết võng co rút lại, mặc cho Lam Phật biến thành huyết tinh nhỏ bé thế nào cũng đừng hòng chạy trốn.
Bởi vì Dương Bách Xuyên là dùng tinh huyết của bản thân kết thành lưới, mặc dù lúc đầu phất tay có vô số huyết châu bay ra ngoài, nhưng là khi nó co rút lại, những tinh huyết này là hoàn toàn có thể hội tụ dung hợp thành một giọt.
Cái này chẳng khác nào Dương Bách Xuyên cuối cùng dùng tinh huyết của hắn bao vây một giọt huyết tinh nhỏ bé do Lam Phật biến thành.
Quả nhiên, chỉ trong một hơi thở, Dương Bách Xuyên biến một tấm lưới máu dài chín trượng hóa thành một giọt tinh huyết to bằng hạt hạt đậu nành.
Mà lúc này hắn rõ ràng cảm nhận được, bên trong giọt tinh huyết to bằng hạt đậu của chính mình này, có một tồn tại bất đồng, tồn tại này tràn ngập hoảng sợ đang kêu la thảm thiết, nó bắt đầu giãy giụa bên trong giọt tinh huyết.
Cùng lúc đó trong tai Dương Bách Xuyên nghe được một tiếng rồng kêu của nghé con: "Grào..."
Cực kỳ kéo dài, nhưng Dương Bách Xuyên giờ phút này không rảnh để ý tới.
Bởi vì lão già thúc giục hắn: "Mau luyện hóa Huyết Tinh nội chủng, chỉ cần Huyết Tinh bị luyện hóa, sinh tử của nàng ta lập tức được định đoạt."
Dương Bách Xuyên vội vàng sử dụng ý niệm để kích hoạt lực Thần Hồn cùng chân khí chí dương chí cương bắt đầu luyện hóa tinh huyết, nói cách khác là Huyết Tinh bên trong tinh huyết chính là Lam Phật.
"A a a a a..."
Từng tiếng hét thảm thiết từ trong giọt máu nhỏ truyền ra.
"Dương Bách Xuyên ta chính là người thừa kế thủ lĩnh sát thủ U Linh đương thời, ngươi không thể diệt ta, nếu không toàn bộ tổ chức sát thủ U Linh sẽ truy sát ngươi không chết không thôi, U Linh Chi Đô cũng sẽ không buông tha ngươi, cho đến chân trời góc biển dù ngươi sắp chết cũng không có chỗ chôn, ngươi... Mau ta thả ta... A a a..."
Trong giọt tinh huyết to bằng hạt đậu nành, Lam Phật lại uy hiếp Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên cười lạnh một tiếng nói: "Thì ra là người thừa kế thủ lĩnh sát thủ U Linh đương thời à, ta... rất sợ nha."
Dương Bách Xuyên cố ý trêu chọc Lam Phật, cường độ luyện hóa tinh huyết trong tay ngược lại càng lúc càng nhanh, bây giờ Lam Phật giống như lão già nói, bị hắn vây trong tinh huyết, bị hắn nắm lấy mệnh môn tử huyệt, cho nên hắn không thèm để ý đến lời uy hiếp của Lam Phật chút nào.
Dương Bách Xuyên lập tức nói: "Vậy ta cũng nói cho ngươi biết, bất kể là các ngươi là tổ chức sát thủ U Linh, hay là U Linh Chi Đô, một ngày nào đó ta sẽ tiêu diệt từng tên một, giết thủ lĩnh của ngươi, trảm Thánh Chủ của ngươi, bây giờ ngươi có thể chết..."
"Xì xì..."
Dương Bách Xuyên nói xong, giọt tinh huyết trong lòng bàn tay truyền đến tiếng xì xì rung động, bốc lên khói đen.
"A... Ngươi sẽ bị sát thủ U Linh truy sát không chết không ngừng..."
Giọng nói tràn ngập oán hận của Lam Phật dần dần nhỏ đi.
Dương Bách Xuyên trong lòng khẽ động chưởng giọt tinh huyết trong lòng trở lại trong thân thể mình.
"Ồ!" Hắn kinh ngạc hô lên, vì hắn phát hiện sau khi thu hồi giọt tinh huyết này vào trong thân thể, giọt tinh huyết này ở trong thân thể hắn hóa thành lực lượng tinh thuần, lực lượng bên trong Nguyên Thần và Tử Phủ cũng nhờ vậy mà tăng trưởng theo.
"Lão già, không ngờ rằng sau khi luyện hóa Lam Phật, con lại còn có thể đạt được lực lượng của nàng ta..." Đây là niềm vui ngoài ý muốn.
"Nói nhảm, con lấy tinh huyết bao vây nàng ta, một tia lực lượng của nàng ta cũng không lộ ra ngoài, tự nhiên sau khi con luyện hóa xong có thể thu được lực lượng của nàng ta, ngày sau nhớ kỹ, gặp người của sát thủ U Linh cứ dùng phương pháp này giết địch, cướp lấy lực lượng của bọn chúng." Vân Thiên Tà nói.
Dương Bách Xuyên đứng tại chỗ cảm thụ được chân khí của Tử Phủ trong thân thể mình không ngừng gia tăng cùng Nguyên Thần lại một lần cường đại một vòng, hắn quả thật vui vẻ nói không nên lời.
Cho dù lão già không nói, hắn cũng sẽ dùng phương pháp này đối phó với sát thủ Pháp U Linh.
Sau khi tiêu hóa lực lượng của Lam Phật, Dương Bách Xuyên lúc này mới nhớ ở đây vẫn còn hai mươi tên sát thủ U Linh bình thường!
Hắn vội vàng xoay người nhìn lại, phát hiện mấy người Lục Yên Chi và Thanh Ngưu đều đằng đằng sát khí vây quanh Minh Du Nhiên và Khương Thế Long, mà hai mươi sát thủ U Linh bình thường, đã sớm không thấy tung tích, không cần hỏi cũng rõ hẳn là bọn chúng đã bị mấy người Lục Yên Chi và Thanh Ngưu giải quyết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...