Chương có nội dung bằng hình ảnh
Tâm ma nói lão đầu lừa hắn, thực sự đúng là lão đầu lừa hắn.
Tâm ma giả dối, nhưng nói cho cùng là tâm ma của Dương Bách Xuyên, là một phần của hắn, mà hắn tu đạo mới có bao nhiêu năm tháng? Làm tròn cũng không tới năm trăm năm.
Nhưng lão đầu lại là nhân vật vô thượng, tu đạo có không biết bao lâu rồi, lão đầu muốn thu thập một cái tâm ma dễ như trở bàn tay, nhưng hết lần này tới lần khác lại không dùng phương pháp đơn giản thô bạo nhất, mà là lựa chọn bẫy, đợi tâm ma bộc phát sức mạnh tặng cho hắn một món quà lớn, luyện hóa Thất Tinh.
Cách làm này của ông ấy đúng là nhất tiễn song điêu.
Mượn sức mạnh tâm ma để luyện hóa Thất Tinh, tiêu hao sức mạnh tâm ma để cho ý thức chủ trấn áp tâm ma, lại chiếm được sức mạnh trong Thất Tinh thỏa mãn bình Càn Khôn.
Có thể tưởng tượng lần này bình Càn Khôn hấp thu sức mạnh của Thất Tinh sau đó sẽ thăng cấp, có thể giúp hắn không mất sức mạnh mà còn tăng thêm, còn có thể nhân cơ hội tăng lên.
Cuối cùng cũng là một điểm quan trọng nhất, luyện hóa Thất Tinh, theo lời của lão đầu nói có thể đạt được bảo vật chân chính của Thiên Yêu Chi Chủ, mà Mai Hoa tiên tử cũng không chiếm được, bởi vì bảo vật Thiên Yêu chân chính là luyện hóa hợp nhất Thất Tinh.
Lại nói tiếp lúc này Mai Hoa tiên tử còn ở trong Thất Tinh, cho nên lão đầu đã đánh một ván cờ lớn, chung quy vẫn là gừng càng già càng cay.
Tâm ma bị lão đầu gạt cũng quá đỗi bình thường.
Hiện tại Dương Bách Xuyên có thể tưởng tượng được lão đầu này đáng sợ đến mức nào, có thể nói từ khi tâm ma xuất hiện ông ấy đã bắt đầu giăng bẫy, từng bước đan xen, quả thực lợi hại.
...
Thất Tinh còn mạnh hơn cả tưởng tưởng của Dương Bách Xuyên, qua hơn ba canh giờ, tử phủ của Dương Bách Xuyên đã đầy chân khí, nhưng Bình Càn Khôn còn tiếp tục hấp thu sức mạnh trong Thất Tinh.
Mà hắn không thể không dừng lại, bởi vì nếu cứ hấp thu tiếp, hắn sợ sẽ bạo thể mà chết, tử phủ vụ hóa chân khí bước tiếp theo chính là viên mãn, nhưng Dương Bách Xuyên biết không độ Đại Thiên Kiếp tử phủ vĩnh viễn sẽ không viên mãn, vụ hóa chân khí đạt tới chín phần chín đã là cực hạn, nhiều hơn nữa hắn sẽ tiêu hóa không được.
Bất quá bình Càn Khôn vẫn hấp thu sức mạnh to lớn của Thất Tinh như trước, lần này hơi lâu, là lần lâu nhất mà hắn từng thấy.
Cho nên có thể tưởng tượng được sức mạnh Thất Tinh rốt cuộc lớn đến mức nào.
Dương Bách Xuyên sau khi thu lại công pháp, lúc này mới mở miệng hỏi sư phụ nói: "Lão đầu, Thất Tinh dung hợp rốt cuộc có bao nhiêu sức mạnh? Hoặc là nói là sức mạnh gì, bình Càn Khôn và con đều đã hấp thu lâu như vậy, còn chưa dừng lại, liệu có sao không, còn có Mộ Trường Phong bọn họ tiến vào cánh cửa Thất Tinh, liệu có nguy hiểm không, hay là sức mạnh của họ có bị bình Càn Khôn hút khô?"
"Tiểu tử đừng bận tâm, lo cho chính mình đi, sao không nhân cơ hội trảm tâm ma mà còn giữ lại? Chờ hắn xuất hiện lần nữa gây rắc rối cho con sao?" Vân Thiên Tà nguyền rủa.
Dương Bách Xuyên không nói hắn cảm thấy tâm ma còn có tác dụng với mình, nếu nói hắn biết sẽ bị lão đầu mắng, cho nên trợn trắng mắt nói: "Không phải là con chưa kịp sao, dù sao đã trấn áp tâm ma, sau này có thể trảm lúc nào cũng được, sẽ không sao đâu, ai nha, người nói con nghe chuyện Thất Tinh đi, Mộ Trường Phong bọn họ đều ở bên trong. ”
Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên chuyển đề tài.
"Hừ~" Vân Thiên Tà hừ lạnh một tiếng mới nói: "Thất Tinh chính là sức mạnh của thất đại Thiên Yêu Vương, luyện hóa dung hợp vào sức mạnh ẩn chứa tự nhiên khổng lồ, điểm này không có gì lạ, con đừng lo bình Càn Khôn không chịu được sẽ hỏng, dù là gấp mười lần trăm lần đối với bình Càn Khôn mà nói cũng không phải là chuyện gì to tát
Về phần những người tiến vào Thất Tinh, đương nhiên cũng sẽ không sao, Thất Tinh Hành Cung vốn có không gian, lúc này Thất Tinh dung hợp nhưng không gian bọn họ đi vào sẽ không bị ảnh hưởng, chờ bình Càn Khôn hấp thu xong Thất Tinh, dung hợp Thất Tinh biến mất, bọn họ tự nhiên sẽ xuất hiện." Vân Thiên Tà chung quy vẫn là giải thích một câu.
"Lão đầu người nói như vậy, Thất Tinh này bị Bình Càn Khôn hấp thu sức mạnh xong sau đó sẽ không còn tác dụng gì nữa sao?" Dương Bách Xuyên hỏi.
"Sức mạnh vô nghĩa đều bị Bình Càn Khôn hút khô, có thể còn tác dụng gì nữa?" Vân Thiên Tà khó chịu nói.
"Ách... Lão đầu người nói như vậy, bảo vật của Thiên Yêu Chi Chủ đâu?" Dương Bách Xuyên hỏi ra vấn đề hắn quan tâm nhất.
Lúc này Vân Thiên Tà cười ha ha nói: "Chờ đi, vi sư cũng chỉ là cảm ứng được một chút tin tức, chờ bình Càn Khôn hấp thu sức mạnh Thất Tinh xong, Thất Tinh tiêu tán, chính là lúc bảo vật của Thiên Yêu Chi Chủ xuất hiện. ”
"Không phải chứ lão đầu, nê cứ như vậy, Thất Tinh tiêu tán, đến lúc đó bảo vật của Thiên Yêu Chi Chủ sẽ xuất hiện, nhưng Mộ Trường Phong cùng Cửu Hồ Yêu cũng sẽ xuất hiện, đến lúc đó con còn có cơ hội tranh đoạt bảo vật của Thiên Yêu Chi Chủ sao?" Dương Bách Xuyên có chút gấp gáp nói.
"Ha h, tiểu tử thúi, vi sư nói muốn tặng con một món quà lớn, món quà này đương nhiên là bảo vật của Thiên Yêu Chi Chủ, vi sư đương nhiên cũng có tính toán của vi sư, cũng đừng hỏi nhiều, đến lúc đó con sẽ biết..."
Vân Thiên Tà nói đến đây, ngữ khí thay đổi: "Chuẩn bị đi, Thất Tinh sắp tiêu tán rồi."