Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Đúng lúc này, con chồn nấp phía sau cây cổ thụ đằng xa bỗng nhiên biến thành một cái bóng màu vàng nhảy vọt đến, đáp lên vai Dương Bách Xuyên kêu chít chít, rõ ràng là dáng vẻ cáo mượn oai hùm làm Dương Bách Xuyên dở khóc dở cười.
Tiếp theo, con chồn nhảy lên cánh tay đang xách vua khỉ của Dương Bách Xuyên, sau đó giơ móng vuốt nhỏ đập tới tấp lên người vua khỉ lông vàng.
"Kéc kéc..."
Vua khỉ lông vàng phát ra tiếng gầm giận dữ, dễ nhận thấy nó rất bực mình vì bị con chồn Hương Hương đánh.
Nhưng con chồn giống như đang báo thù, dáng vẻ vênh váo hống hách.
Dương Bách Xuyên cười gượng, ngăn cản con chồn đang đánh vào đầu vua khỉ lông vàng.
Anh sợ hành động của con chồn sẽ chọc giận bầy khỉ xung quanh, đến lúc đó mình sẽ bị đánh hội đồng mất.
Con chồn Hương Hương đắc ý ra mặt, gầm gào mấy tiếng với vua khỉ lông vàng rồi mới nhảy xuống khỏi ngươi Dương Bách Xuyên, ra hiệu cho anh đi vào hang động.
Vẻ mặt nó rất nhân tính hóa, không ngờ nó lại ch ảy nước miếng, thể hiện rõ bản chất tham ăn.
Dương Bách Xuyên thật sự hết cách với nó, cho dù nó không nói thì anh cũng vào trong xem rốt cuộc trong hang động được bầy khỉ này bảo vệ có thứ gì.
Trong hang động rất tối, song không ảnh hưởng đến thị lực của Dương Bách Xuyên.
Con chồn sốt sắng đi trước dẫn đường, Dương Bách Xuyên xách vua khỉ lông vàng thong thả bước đi, hơn mười mét phía sau là một bầy khỉ bám theo.
Tổ hợp kỳ lạ này tiến vào sâu trong hang động.
Bọn họ đi được khoảng hơn trăm mét thì có ánh sáng le lói xuất hiện.
Là ánh sáng màu đỏ.
Hơn nữa phía trước còn có hơi nóng phả vào mặt.
Dương Bách Xuyên thầm nghĩ trong lòng: "Xem ra hang động này thông gió, có hơi nóng và ánh sáng đỏ liệu có phải là núi lửa không?"
Anh vừa đi vừa nghĩ, quả nhiên không lâu sau phía trước xuất hiện một hồ nham thạch không lớn lắm, đường kính khoảng mười mét.
Hồ nham thạch sôi sùng sục, nổi bong bóng lửa.
Sau khi đến chỗ này, không gian trong hang động cũng lớn hơn, giống như một hang dung nham nóng rực rộng hơn trăm mét, cao mấy chục mét.
Phía trên hồ dung nham có một cái lỗ to với đường kính hơn một mét.
Dương Bách Xuyên đi thẳng tới đó, ngẩng đầu nhìn lên thì có thể trông thấy bầu trời bên ngoài.
Đây chính là lỗ thông hơi thiên nhiên, thảo nào hang động không hề ẩm ướt mà rất khô ráo, hơn nữa còn có gió nhẹ, giúp tinh lọc không gian trong hang không còn ngột ngạt.
Trong hang dung nham nóng rực rộng gần một trăm sáu mươi đến một trăm bảy mươi mét vuông, hồ dung nham có đường kính gần mười mét nằm ở phía đông, chiếm cứ mọi ngóc ngách.
Cũng chính hồ hồ dung nham này phát sáng, soi rọi cả hang động rộng lớn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...