"Nghĩ hay lắm! Con tưởng dựa vào con mà có thể luyện chế được đan dược cao cấp hả? Đan Kinh Mạch này cũng chỉ là cấp trung thôi, chắc chắn là hiệu quả của nước Sinh Mệnh.
Nhưng vi sư cho rằng sau này tu vi của con tăng lên, lại có báu vật nước Sinh Mệnh quý báu thế này, thì trên con đường luyện đan con sẽ mạnh hơn luyện đan sư khác một bậc.
Nhìn hoa văn trên đan dược thì thấy giống đan dược cao cấp, nhưng thật ra đó không phải đan văn chân chính, mà là ấn ký sinh mệnh chi lực.
Con cẩn thận cảm nhận xem có phải trong đan văn có sức mạnh sinh cơ không?" Vân Thiên Tà nói với Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên cảm nhận một lát, đúng là thế thật.
"Lão già à, tức là đây không phải đan văn chân chính chỉ có ở đan dược cao cấp, mà là ấn ký riêng nước Sinh Mệnh để lại trên đan dược đúng không?" Dương Bách Xuyên hỏi.
"Có thể hiểu như vậy.
Nhưng vi sư thấy ấn ký riêng của nước Sinh Mệnh có hiệu quả không kém gì đan văn đâu.
Thật là khó hiểu, rốt cuộc bình Càn Khôn là cái gì mà có thể tạo ra thứ thần kỳ như nước Sinh Mệnh." Giọng nói của Vân Thiên Tà tràn đầy khó hiểu.
"Người ở trong không gian bình Càn Khôn còn không biết, thì con lại càng không biết.
À phải rồi sư phụ, hiện tại không gian bình Càn Khôn đã tiến hóa rồi mà sao con không nhìn thấy người ở đâu?" Dương Bách Xuyên hỏi vấn đề mình vẫn luôn muốn biết.
"Bình Càn Khôn chắc chắn là bảo vật cao cấp trên thế gian, thần hồn của vi sư được bình Càn Khôn cứu, nhưng cũng bị nhốt trong này vạn năm, vẫn luôn tồn tại trong một vùng hỗn độn.
Ta hoàn toàn không rõ lai lịch của bình Càn Khôn, có lẽ sau này trở về chỗ kia mới có thể cởi bỏ nghi vấn." Vân Thiên Tà ung dung đáp lời.
"Lão già, vậy nếu như sau này con đến Tu Chân Giới, người có thể ra ngoài không?" Dương Bách Xuyên hỏi tiếp.
"Ra ngoài đơn giản ấy mà, chỉ cần một ý nghĩ mà thôi.
Vi sư ở trạng thái thần hồn, điều này không ảnh hưởng chút nào.
Nhưng mấu chốt là sau khi ra ngoài, ta không thể ngưng tụ tiên thể thì toi đời luôn.
Chỉ có đi Tu Chân Giới, tìm được...!Thôi không nói nữa, thằng nhóc nhà con cố gắng tu luyện, chờ khi nào tu vi mạnh mẽ, đi Tu Chân Giới rồi hẵng nói đến việc này.
Ngoài ra, con phải cẩn thận giữ bí mật về bình Càn Khôn và nước Sinh Mệnh, tuyệt đối không được để người khác biết.
Bây giờ con cũng được xem là người tu chân nhập môn rồi, mặc dù sống ở giới võ cổ cấp thấp, nhưng thế giới này của con thật sự bất thường.
Tốt nhất là mọi chuyện phải cẩn thận, một khi xảy ra chuyện thì chỉ có đường chết, con không được chủ quan."
Nghe sư phụ dặn dò phải cẩn thận, Dương Bách Xuyên trịnh trọng gật đầu: "Lão già cứ yên tâm, con biết phải làm thế nào."
"Biết thì tốt.
Được rồi, con tiếp tục luyện đan đi.
Đã có Huyền Mộc Linh Nhũ thì luyện chế đan Thiên Nguyên luôn.
Có đan Thiên Nguyên trong người, con vào bí địa gì đó cũng an toàn hơn, tuyệt đối không được sơ suất.
Mặt khác, con có tu vi Trúc Cơ tầng chín rồi, sắp tới tu luyện nhất định phải đọc nhiều ghi chép có liên quan đến tu luyện Kim Đan, chăm chỉ cảm ngộ trời đất tự nhiên, củng cố nền tảng.
Nếu không, không ai có thể giúp con dưới thiên kiếp đâu.
Tuy thiên kiếp Kim Đan chỉ là khảo nghiệm thứ nhất của thiên đạo, không tính là thiên kiếp lớn, nhưng con không được coi thường.
Độ thiên kiếp, thành công thì kim đan nuôi dưỡng thần hồn, từ đó về sau phi thiên độn địa, bước vào đạo môn; thất bại thì thân tàn hồn tan, từ đó về sau vô duyên với tiên giới lẫn phàm giới."
"Con biết rồi ạ.
Kim Đan kỳ là ngưỡng cửa cảnh giới bước vào đại đạo, chỉ khi vượt qua thiên kiếp, thành công lên Kim Đan mới được gọi là người tu chân."
"Biết thì tốt, con tiếp tục luyện đan đi."
Thầy trò hai người nói chuyện xong, Dương Bách Xuyên cất đan Kinh Mạch rồi bắt tay vào luyện chế đan Thiên Nguyên cho mình dùng.
Dù sao thời gian vẫn còn sớm, nhân tiện luyện chế luôn.
Có điều bên ngoài lều rất náo nhiệt..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...