Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
"Nói nhảm ít thôi."
Lý Trạch Vũ chỉ vào đội quân bảo vệ thành phố đông nghẹt kia, nói: "Tiêu diệt toàn bộ, một tên cũng không chừa!"
"Vâng!" "Vâng..." Sau một tiếng hiệu lệnh, hơn trăm bóng người nhanh chóng tản ra.
Lý Trạch Vũ lại nhảy lên một chiếc máy bay chiến đấu, thao tác thuần thục khởi động máy.
"Vùt" Cửa cabin mở ra, Anne cũng nhảy lên máy bay: "Tôi theo đại đương gia!" "Sao cũng được!"
Lý Trạch Vũ điều khiển máy bay chiến đấu bay lên không trung, xoay một vòng, nhắm chuẩn một chiếc máy bay chiến đấu khác rồi nhấn nút bản.
Đạn pháo bắn trúng mục tiêu một cách chuẩn xác không lệch tí nào.
“Oàng.”
Chiếc máy bay chiến đấu của nước Anh rơi xuống. "Fuckl"
Những chiếc máy bay chiến đấu còn lại của nước Anh đồng thời phát động phản kích.
Tuy nhiên thao tác và kỹ thuật của Lý Trạch Vũ hoàn toàn vượt xa hiểu biết của những phi công kia.
Chi thấy máy bay chiến đấu bay vút lên trời cao, tránh né hàng loạt hỏa tiễn. “Chíu chíu chíu..."
Hai quả hỏa tiễn lần lượt bay vút tới.
"Fuckl"
"Oàng."
Lại thêm hai chiến máy bay chiến đấu của nước Anh bị nổ tan tành.
Nửa tiếng qua đi, đội quân bảo vệ thành phố của Bozeman bị đánh đến không có một cơ hội phản kháng, thương vong hơn bảy tám trăm người.
"Sao lại như vậy, mấy người đó là ai vậy..."
Andres bị dọa đến mất hết hồn vía.
dack nơm nớp lo sợ nói: "Trưởng quan, đó là quân U Minh!"
Quân U Minh?
"Bọn họ sao có thể nhập cảnh, còn nữa... Mấy thằng ở bộ phận hàng không
đều ăn cứt à, sao ngu vậy, lại để máy bay chiến đấu của người khác xâm nhập. vào trong nước, đúng là rác rưởi..."
Andres tức đến nổi giận đùng đùng.
Jack trấn an nói: "Trưởng quan, hay là chúng ta khoan hãy truy cứu tại sao bọn họ có thể nhập cảnh, diệt trừ bọn chúng đã rồi nói!"
"Không sail"
Andres nhẫn nhịn cái cảm giác sợ trong lòng, ra vẻ bình tĩnh ra lệnh: "Xử hết bọn chúng cho tao, một mẻ tóm gọn toàn bội”
"Păng pằng pằng..."
“Trời má!"
Đạn liên tiếp bắn xẹt ngang qua vai của Andrea, giữa hai chân của anh ta chảy ra nước màu vàng.
Nước đái! Anh ta bị dọa đến đái ra quần!
Nemanja ở bên cạnh nhếch miệng cười giều.
Vừa nãy khi anh ta bị dọa đến đái trong quần, cùng lúc hứng chịu không ít mia mai và cười chê, giờ có người cũng giống hắn ta, trong lòng không khỏi hả hê.
"Rất buồn cười hả?"
Đột nhiên, xung quanh mấy người bọn họ có một giọng nói chế giễu vang
“Quân... Quân Đế!"
Jack khẽ há hốc mồm, nhịp tim đập càng lúc càng nhanh.
..
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Andres cùng mở to hai mắt, không dám tin Quân Đế có thể đột phá nhiều vòng phòng thủ rồi tìm đến chỗ bọn họ.
Nemanja nuốt nước miếng, con người hiện rõ nỗi khiếp sợ. "Nhanh, xử hắn đi!" dack lắp bắp ra lệnh.
Đáng tiếc thanh viên MI5 bên cạnh hắn ta lại không một ai dám tiến lên, dù gì biểu hiện trước đây của Lý Trạch Vũ đã hoàn toàn dọa bọn họ sợ vỡ mật.
"Xông lên, nhanh xông lên..." Andres hối thúc không ngừng.
Lý Trạch Vũ áp sát từng bước đến chỗ ba người họ: "Vừa rồi không phải mấy người rất hống hách đó sao? Hống hách lần nữa tao xem!"
"Quân Đế, mày đừng có làm bậy, bọn tao có mấy ngàn binh sĩ, còn chúng mày chỉ có hơn trăm người thôi!"
Andres vừa nói vừa lùi lại. "Mấy ngàn người đồ ha, nhiều quá cơ." Lý Trạch Vũ khinh thường cười khẩy.
Andres đưa tay lên cao nói: "Hay là chúng ta bắt tay làm hòa đi, đừng có đánh nữa!"
Bắt tay làm hòa? Ha. "Nằm mơ đi!" Dứt lời, Lý Trạch Vũ bay lượn qua người Andres và.Jack.
Mười mấy thành viên MI5 không thể không ra tay, chỉ tiếc là tốc độ của bọn họ thật sự là quá chậm.
"Vèo vèo vèo!"
Chỉ thấy một đường ánh sáng lấp lóe, giây sau trên mặt đất lại xuất hiện mấy chục cái xác.
"Đừng, đừng giết tôi!" "Tha cho chúng tôi đi..." Andres và Jack mở miệng cầu xin cùng lúc.
Nhưng Lý Trạch Vũ kiến quyết lắc đầu: "Không, bọn mày nhất định phải chết!"
"Xoẹt"
Tuy nhiên, đúng ngay lúc này, một bóng người xuất hiện ở trước mặt Andres và Jack.
"Chàng trai trẻ ngông cưồng quá nha..."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...