Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Ánh mắt Nalisa có hơi phức tạp.

Mặc dù cô ta rất hận kẻ trước mắt này, nhưng không thể phủ nhận, trí tuệ đối phương vượt xa người thường.

“Quá khen quá khen!” Lý Trạch Vũ ngậm điếu thuốc, vẻ mặt nhẹ như mây gió, không hề để những người cục trị an kia vào lòng.

Nalisa trầm giọng hỏi: “Quân Đế, anh gây ra rắc rối lớn, nước Anh chúng tôi và cả nước Mỹ đều sẽ không bỏ qua cho anh.”

Trước mắt Chử Vệ Hoa đã rời đi, thí nghiệm bom cảm biến kiểu mới sẽ trì hoãn.

Tâm huyết trả giá nhiều năm của nước Anh và nước Mỹ bị hủy trong chốc. lát, món nợ này đương nhiên phải tính lên đầu Quân Đế.

Người hai ông trùm lớn muốn đối phó chắc chắn sẽ chết không nghỉ ngờ.

“Cái này không cần cô lo, cô chỉ cần nhớ ước hẹn của hai ta là được.”

Trong lúc nói chuyện, ánh mắt Lý Trạch Vũ đánh giá trên người Nalisa, lúc quét tới bờ mông đằng sau, hắn còn giơ tay vỗ mạnh một cái.


“Bốp!” “Ừm, lực đàn hồi không tệ.” Lý Trạch Vũ cười ha ha nói.

Nalisa vừa thẹn vừa tức, hoảng sợ lùi lại mấy bước: “Tôi cảnh cáo anh, cho dù tôi đánh cược thua, anh... anh cũng không thể quấy rối tôi.”

Mắt thấy người phụ nữ này hoảng sợ như con cừu nhỏ, Lý Trạch Vũ cũng không tiến hành đe dọa nữa.

Trời sắp sáng, bình minh dần dần lên cao.

Nhìn bóng người lít nha lít nhít bên dưới, khóe miệng Lý Trạch Vũ nở nụ cười lạnh.

Cũng đúng lúc này, một chiếc xe việt dã quân dụng dẫn đầu xông vào bến cảng.

Nhìn thấy Nenmanja xuất hiện, người phụ trách cục trị an ngay lập tức tiến lên.

“Nalisa đâu?”

“Trong cao ốc! Đối phương lợi dụng Nalisa làm con tin, chúng tôi không dám hành động thiếu suy nghĩ.”

Sau khi Nenmanja hiểu rõ cục diện hiện trường, một mình đi tới trước tòa cao ốc hét lớn: “Quân Đế, nếu như anh còn là một người đàn ông thì hãy thả Nalisa ra.”

Nghe được giọng nói truyền đến từ dưới lầu, hai mắt Nalisa tỏa sáng: “Anh họ tôi đến rồ

“Tên vô dụng Nenmanja kia?” Lý Trạch Vũ khinh thường cười một tiếng. Vô dụng? Hừt!

Vẻ mặt Nalisa đồng tình nhìn hắn: “Anh họ tôi có tiếng lòng dạ độc ác, anh tự cầu phúc đi.”

“Câu nói này cô nên nói với tên anh họ vô dụng kia của cô mới đúng.” Lý Trạch Vũ càng khinh thường.


“Quân Đế, anh thả Nalisa ra, tôi có thể cho anh một cơ hội quyết đấu công bằng, chỉ cần anh có thể đánh thắng tôi, tôi cam đoan để anh rời khỏi an toàn.” Giọng nói Nenmanja vang lên lần nữa.

Nalisa có trách nhiệm nhìn Lý Trạch Vũ: “Có phải anh sợ rồi không?”

“Trong từ điển của tôi không có chữ “sợ” này! lại đối phương.

Lý Trạch Vũ không muốn đáp

Hắn đang chờ... chờ lúc Hắc Lang truyền tới tin tức an toàn, chính là lúc hắn bắt đầu đại khai sát giới.

“Quân Đế, con rùa đen rút đầu nhà anh, có gan thì xuống quyết đấu với tôi.”

“Nếu anh thật sự không dám ứng chiến, tôi sẽ đăng hoàn cảnh của anh lên darkweb, đến lúc đó khiến anh thân bại danh liệt.”

“Vài ngày trước không phải anh tuyên bố muốn bắt U Linh à, tên hèn nhát nhà anh xách giày cho U Linh cũng không xứng.”

Nenmanja còn đang không ngừng kêu gào. Đúng lúc này, Andres cũng mang theo MI5 và chiến đội Loucester đuổi tới. “Thư ký Nalisa và tiến sĩ Chử đâu?” Andres vội hỏi thăm.

Người phụ trách cục trị an bẩm báo chỉ tiết: “Thư ký Nalisa bị đối phương cưỡng ép, về phần tiến sĩ Chử. Người của chúng ta hình như không nhìn thấy ông. Cái gì? Andres híp mắt lại, bỗng nhiên giống như nghĩ đến điều gì, sắc mặt thay đổi.


Nenmanja mắt thấy Lý Trạch Vũ không đáp lại thì xoay người đi tới trước mặt Andres: “Nếu không chúng ta mạnh mẽ tấn công?”

Andres không quan tâm tới hắn ta, ngược lại nhìn về phía người phụ trách MI5: “Nhanh, lập tức phái người chặn đường máy bay riêng Thánh Đình kia.”

“Trưởng quan, sao vậy?”

“Mẹ nó đừng hỏi, nhanh làm theo lời tôi nói.” Andres gấp đến độ lòng rối loạn.

Chỉ tiếc đã muộn.

Lý Trạch Vũ trong tòa cao ốc cầm trong tay điện thoại, nhìn thấy tin tức Hắc Lang an toàn đến Thánh Đình truyền tới, khóe miệng nở nụ cười gian xảo.

Mây đen gió lớn đêm giết người, sáng sớm bình minh phóng lửa trời.

Là lúc bắt đầu giết người...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui