Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

“Tạ Đặc, lão đầu trọc này là ai?” Sắc mặt Nigel âm u hỏi.

Thân là tướng lĩnh tối của của quân canh phòng cung điện Buckingham, lại có người dám làm càn trước mắt gã, sao có thể nhịn?

“Tướng quân, trên đầu của lão già kia có hương ba, tôi hoài nghi ông ta có thể là hòa thượng của nước Thần Tam.”

Một sĩ quan nói ra giải thích của mình. Nước Thần Tam?

Nigel cảm thấy rất có khả năng, thế nên nghiêm túc nói: “Lão hòa thượng, chúng tôi biết ông là người nước Thần Tam, lập tức giơ tay chịu tró cho tôi, nếu không chúng tôi sẽ gây áp lực cho nước Thần Tam.”

Nhưng mà gã nói là tiếng Anh, hòa thượng Nhất Trinh vốn nghe không hiểu, cũng không muốn hiểu.

Vì kéo dài thời gian cho Lý Trạch Vũ, tên này một lúc lạy nhảy lên mái hiên, một lúc lại nhảy xuống, xoay binh sĩ vòng vòng.

Mà những binh lính kia vì để không gây ra động tĩnh quá lớn nên cũng không dám nổ súng bắn.


“Tướng quân, lão hòa thượng này có lẽ nghe không hiểu tiếng nước chúng ta”

Tên sĩ quan kia nhắc nhở một tiếng, lập tức tự mình dùng tiếng Thần Tam hét lớn với hòa thượng Nhất Trinh: “Lão hòa thượng, ông đã bị chúng tôi bao vây, hãy lập tức đầu hàng, nếu không chúng tôi sẽ gây áp lực cho nước Thần Tam.”

Hét nhiều lần, hòa thượng Nhất Trinh vẫn nhảy nhót lung tung, vẫn không đáp lại.

Lúc này một binh lính nhắc nhở: “Tướng quân, lão hòa thượng kia xem ra không giống người của nước Thần Tam, càng giống người nước Hạ hay người Nhật hơn.”

“Lão nạp là người nước Nhật, các cậu có thể gọi lão nạp là Nhất Nhật đại

SƯ. Hòa thượng Nhất Trinh không hề suy nghĩ mà đáp lại.

Lòng ông ta sáng như gương, bản thân làm càn ở nước khác, rất có thể mang đến phiền phức cho nước Hạ, cho nên theo bản năng tạt nước lạnh lên nước Nhật.


Vì để cho đám người nước ngoài trước mắt càng tin tưởng hơn, hòa thượng Nhất Trinh cố ý mắng vài câu: “Baka, baka...”

“Lão hòa thượng này chắc chắn không phải người nước Nhật, có lẽ là người nước Hạ, hoặc chính là người Hàn Quốc.”

Nigel có thể trở thành tướng lĩnh của quân canh phòng cung điện Buckingham, sao dễ dàng mắc lừa như vậy?

Sĩ quan bên cạnh nhắc nhở: “Tướng quân, tôi cảm thấy lúc này không cần nghiên cứu lão hòa thượng là người nơi nào, mà là nên phái cường giả tới bắt lấy ông ta."

“Gó lý” Nigel vung tay lên: “Lập tức liên lạc tổ chức thứ sáu của quân bộ, để bọn họ phái người tới chỉ viện.”

Tổ chức thứ sáu của nước Anh vang danh thiên hạ, cao thủ nhiều như mây, thực lực thấp nhất cũng có thực lực cảnh giới Chiến Thần, bọn họ không hề lo lắng lão hòa thượng có thể trốn thoát.

Bên kia, văn phòng quốc chủ.

Nalisa nghe thấy bốn chữ “U Linh Đại Đế”, trên mặt hiện lên vẻ khinh thường.

“Tôi từng nghe nói tới cậu, cậu chính là kẻ hèn nhát.”

Đồ hét nhát?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui