Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Khi ánh bình minh ló rạng vào sáng đầu tiên của năm mới, một chiếc máy bay cất cánh từ Hoàng Thành nước Hạ đến Kyoto Nhật Bản từ từ hạ cánh.

Một nhóm năm người gồm bốn nam một nữ rời khỏi sân bay bằng lối đi đặc biệt.

Có một chiếc Haval H9 đã chờ ở bên ngoài từ rất sớm. “Đại đương gial”

Tài xế là một người đàn ông da đen cao lớn vạm vỡ, thấy năm người xuất hiện, anh ra lập tức xuống xe đón tiếp bọn họ.

“Ôi, thượng đế chết tiệt, tên khốn Adensu nhà cậu vẫn chưa chết trên bụng đàn bà sao!

veet là người xông tới đầu tiên, cụng tay với người đàn ông da đen.

Adensu trợn mắt lườm.Jeet, bực mình mắng: “Cái miệng của cậu vẫn bỉ bựa như trước!”

“Shit, cậu thì không ăn nói vậy hả, miệng cậu mới bỉ bựa ấy, có tin ông.Jeet đây sẽ xoá sạch video trong điện thoại của cậu không!”


“Ôi, tôi sai rồi”

Adensu cuống quýt giơ tay đầu hàng.

Adensu biết rõ năng lực của.Jeet, mà đống video trong điện thoại kia là trụ cột tinh thần của anh ta, nếu.Jeet thật sự tiêu huỷ chúng, anh ta chắc chắn sẽ khóc không ra nước mắt.

“Nếu hai người còn tiếp tục cợt nhả thì tôi không ngại tống cút hai cậu đâu.”

Lý Trạch Vũ nói với âm lượng không lớn nhưng khí thế oai nghiêm kia thật sự rất kinh khủng.

Adensu và.Jeet lập tức tém cái nết lại. Đoàn người nhanh chóng lên xe rời khỏi sân bay.

Hơn mười phút sau, chiếc Haval H9 xuất hiện trước một trang viên rộng hàng nghìn mét vuông toạ lạc ở ngoại thành.

Dưới sự hướng dẫn của Adensu, đoàn người thuận lợi tiến vào trang viên. “Vù vù vù.."

Từng bóng người lần lượt tiếp cận bọn họ.

“Đại đương gia...

“Đại đương gia...”

Cả nam lẫn nữ, màu da khác biệt, tổng cộng là một trăm hai mươi người.

Khoảnh khắc Lý Trạch Vũ xuất hiện, tất cả những người này không thể giấu nổi vẻ kích động.

“Ôi, thượng đế chết tiệt, các người đều đến đây rồi!” eet nhe răng trợn tròn mắt, hết sức hưng phấn.


George vỗ vai.Jeet, không nhịn được mà hỏi: “Jeet, thượng đế đáng chết vậy. sao?”

“George, cậu câm miệng cho tôi, mẹ nó chứ...” deet mới nói được một nửa đã thấy George giơ nấm đấm lên, gã lập tức chuyển chủ đề: “Nước Hạ có câu nói này rất hay, quân tử động khẩu không động thủ. Tôi không chấp nhặt với cậu!”

“Ha ha ha...” Thấy.Jeet sợ, khá nhiều người cười ầm lên.

Lý Trạch Vũ ngậm thuốc trong miệng, đưa mắt nhìn mọi người xung quanh rồi cười hỏi: “Đừng cười nữa, mọi người đến đủ hết chưa?”

Một cô nàng tóc nâu buộc tóc đuôi ngựa, cặp gò bồng đảo cao ngất, cặp mông nuột nà bước lên phía trước, cười đáp: “Để khiến đám ngu xuẩn của điện Long Thần nghĩ rằng bọn tôi vẫn đang ở phương Tây, Aule đã giữ lại hơn chục người hỗ trợ anh ta, tất cả những người còn lại đều đã tới rồi!”

Nghe vậy, Lý Trạch Vũ hài lòng gật đầu.

“Đờ... Mờ!”

eet nuốt nước bọt, kinh ngạc thốt lên: “Annie, thân hình cô ngày càng nuột đấy!"

Amnie đắc ý ra mặt, nhưng ngay sau đó lại liếc mắt nhìn Lý Trạch Vũ, “Vậy thì đã sao, người nào đó có động lòng với tôi đâu!”

“Annie, đại đương gia không “chấm” cô, nhưng tôi thì cô. Chỉ cần cô chịu dành cho tôi một cơ hội, tôi đảm bảo sẽ đối xử tốt với cô trong cả đời này!”


dJeet tỏ vẻ chân thành đảm bảo.

Annie nhìn gã với ánh mắt khinh bỉ: “Cút sang một bên cho bài” “Ha ha ha...”

Mọi người lại cười ầm lên.

Ngân Hồ đứng một bên nhìn Lý Trạch Vũ bằng ánh mắt chứa đầy thâm ý, cảm thấy bội phục hắn từ tận đáy lòng.

Trong thế giới ngầm ở phương Tây, một số thế lực của điện Long Thần vẫn đang vắt hết óc để tìm cách đối phó với quân U Minh mà không biết rằng Lý Trạch Vũ đã sớm âm thầm điều động đội quân này đến Nhật Bản.

Minh tu sạn đạo, ám độ trần thương.

Không ai ngờ rằng Quân Đế lại tạm thời buông tha cho các thế lực của điện Long Thần, trước mắt sẽ chĩa họng súng về phía hội Sơn Hợp ở Nhật Bản.

Okura Maafyei.....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui