'Wowl
Ngay khi những lời này được nói ra thì khuôn mặt của Hà Thư Hoa xám như tro, ông ta thiếu chút nữa không nhịn được mà bóp chết thăng con trai ngu ngốc này.
"Ha ha ha, hiện tại các người còn có gì muốn nói nữa không!"
Dáng vẻ Lý Trạch Vũ như vừa đạt được âm mưu.
Trước đó hắn còn không dám hoàn toàn xác định là nhà họ Hà đã cấu kết với Thập Tuyệt Môn, dù sao nước Hạ lớn như thế, không thiếu người muốn hắn chết.
Ví dụ như nhà họ Khương, nhà họ Tần...
Nhưng bây giờ hản vừa lừa như thế, nhà họ Hà không đánh đã khai.
"Chát!"
Hà Thư Hoa tát vào mặt Hà Vân Long: "Ngu xuẩn!"
Hà Vân Long cũng nhận ra mình đã trúng kế, trong lúc nhất thời hối hận không thôi.
"Lý thiếu gia, chuyện này là do người của thằng con trai ngu ngốc này của tôi gây nên, không liên quan gì đến những người còn lại trong nhà họ Hà chúng tôi, bây giờ tôi sẽ giao. thăng con chết tiệt này cho Lý thiếu gia, mặc cho cậu xử lý!"
Hà Thư Hoa ôm quyền cầu xin.
Hà Vân Long ngơ ngác, không ngờ cha mình sẽ đẩy mình ra đền tội, không khỏi lo lắng nói: "Cha, người không thể làm như vậy, rõ ràng là cha..."
"Im ngay!"
Hà Thư Hoa hét lên cắt ngang lời của con trai mình, sau đó cúi đầu nói vào bên tai con trai: "Vân Long, chẳng lế con muốn nhà họ Hà chúng ta phải tuyệt hậu sao?"
Chỉ một câu đơn giản nhưng trong nháy mắt đã khiến Hà Vân Long tỉnh táo lại.
Một mình gã chết, dù sao cũng hơn so với cả nhà cùng chết.
Mặc dù không cam lòng và sợ hãi tột độ nhưng gã vẫn không tránh được, chỉ có thể quỳ gối trước mặt Lý Trạch Vũ cầu xin tha thứ: "Lý thiếu gia, ngài đại nhân đại lượng, là tôi ngu ngốc, cầu xin Lý thiếu gia tha cho tôi một mạng!"
"Lý thiếu gia, cậu xem con trai tôi cũng đã thừa nhận, hi vọng cậu rủ lòng từ bi tha cho nhà họ Hà chúng tôi một lần!"
Hà Thư Hoa lại cầu xin lần nữa.
Ánh mắt Lý Trạch Vũ lạnh như băng, cuối cùng hắn vung tay lên, chém đỉnh chặt sắt nói: "Giết!"
Quyết định này lập tức khiến mặt mũi Hà Thư Hoa tràn đầy hoảng sợ, không khỏi tức giận trách cứ: "Lý Trạch Vũ, ai làm nấy chịu, tôi đã giao con trai cho cậu xử trí, sao cậu còn muốn đuổi tận giết tuyệt chứ!"
Lý Trạch Vũ hừ lạnh một tiếng, không trả lời.
Hà Thư Hoa này thực sự quá vô tình, quá độc ác!
Vì để sống sót, ngay cả sống chết của con trai mình cũng không quan tâm, nếu không diệt trừ dạng người này thì ngày sau tất thành họa lớn.
Lý Trạch Vũ ra lệnh một tiếng, chị Phượng là người đầu tiên ra tay, chỉ trong nửa hơi thở, cô đã vọt tới trước mặt Hà Vân Long.
Bộp!
Sau một giây, đầu của Hà Vân Long rơi xuống đất, chết không nhắm mắt!
Sắc mặt Hà Thư Hoa tái nhợt vì sợ hãi, vội vàng chạy về phía sau.
"Xoẹt" Một thanh kiếm dài đâm xuyên cơ thể ông ta từ phía sau. Hà Thư Hoa chậm rãi xoay người lại, trong mắt tràn ngập oán độc nhìn chằm chằm Lý Trạch Vũ, cuối cùng chậm rãi ngã xuống đất.
Đúng lúc này, một tin nhắn đã được gửi đến điện thoại di động của Lý Trạch Vũ.
Đó là một ghi chép chỉ tiết về những chuyện ác mà nhà họ Hà đã làm ở Giang Đông trong những năm qua, quả thực đã khiến người thần căm phẫn.
"Dựa theo danh sách này, xử tử toàn bội"
Lý Trạch Vũ ném điện thoại di động cho chị Phượng.
Nhổ cỏ không trừ gốc, gió xuân thổi lại mọc, đạo lý mà mấy vị sư phụ dạy, hắn vẫn luôn khắc ghi trong tâm...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...